Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2529 - Chương 2529 - Tiền Âm Phủ

Chương 2529 - Tiền âm phủ
Chương 2529 - Tiền âm phủ

Chọn một người thích, sống cả một đời.

Gặp một người tốt, nắm tay bạc đầu.

Nhìn hai vị lão nhân trước mắt, lúc này trong lòng Triệu Khách gợn sóng, hắn không biết nên đánh giá nữ nhân điên cuồng Hồng bà bà này như thế nào.

Nhưng là đệ tử, có thể thấy nụ cười hài lòng không tiếc nuối của lão gia hỏa trước khi lâm chung, tất nhiên trong lòng rất vui mừng.

Sau khi quỳ xuống yên lặng dập đầu ba cái với bóng lưng của hai người, Triệu Khách tiện tay bóp nát mộc bài lấy từ trên người Âm Dương lão nhân.

Theo đó một bóng tối to lớn bao trùm trước mắt, lúc tầm mắt khôi phục trước mặt đã là đô thị phồn hoa đèn đuốc sáng trưng.

“Bíp bíp!”

Ánh đèn đỏ lấp lóe ven đường và tiếng xe cộ trên đường phố, thỉnh thoảng lại có tiếng còi xe vang lên khiến hắn lần đầu tiên cảm nhận được thế giới sống động này chân thực như thế.

Đứng ở đầu đường, Triệu Khách nhìn thế giới phồn hoa trước mắt, lần đầu tiên rơi vào mê mang, thậm chí có một cảm giác xa lạ rất mạnh mẽ.

Người đi đường vội vàng lướt qua, mỗi người đều vừa nói vừa cười đi đến mục đích của mình.

Trên mặt hắn lại đầy mờ mịt, không có nhiệm vụ khiến người ta đau đầu, không có những yêu ma quỷ quái đó, càng không có ngươi lừa ta gạt muốn đẩy đối phương vào chỗ chết.

Hắn lại cảm thấy không quen lắm.

Về nhà?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị hắn bác bỏ.

Hắn không có nhà, ít nhất trên thế giới này không có, dù là sư huynh Tống Hằng của hắn hay là sư đệ mì tôm La Thanh kia.

Hắn có thể ở cùng với bọn họ sao??

Hiển nhiên đáp án là không.

Có lẽ đúng như Hồng bà bà đã nói, hắn muốn sống cuộc sống mới thì cũng chỉ có thể buông bỏ.

Ngay lúc trong lòng hắn còn đang mê mang, trung tâm thương mại cách đó không xa đột nhiên ồn ào, rất nhiều người xung quanh đều chạy về bên đó.

“Bên kia có nữ nhân sắp sinh!”

“Không thể nào, ai vậy, xui xẻo như vậy?”

Thỉnh thoảng trong đám người lại vang lên tiếng nói thầm, trong lòng Triệu Khách khẽ động cũng đi theo xem, chỉ thấy một nữ nhân đau đớn ôm bụng to ngồi dưới đất.

Người đi đường xung quanh nhao nhao giơ điện thoại lên quay chụp rồi đăng lên vòng bạn bè.

Cũng may có người tiến lên muốn giúp đỡ, nhưng luống cuống tay chân không biết nên làm thế nào.

Lúc này nữ nhân đã vỡ nước ối, mọi người chỉ có thể hốt hoảng gọi 120 trước.

Triệu Khách nhướn mày quay người đi đến một lối phòng cháy vắng vẻ, sau khi nhìn quanh xác định không có người, hắn thả Đồ phu chi hạp ra nhanh chóng chế tạo một bộ nhục thân, đồng thời khẽ nói: “Lôi Mẫu!”

“Ở đây!”

“Ngươi cần phải đi!”

“Đi đâu?”

Giọng nói non nớt của Lôi Mẫu đầy tò mò nói.

Triệu Khách đưa tay phát động Phệ hồn thuật, nhắm thẳng vào trán kéo một phát, lập tức kéo linh hồn Lôi Mẫu từ sâu trong đầu hắn ra ngoài.

Sau đó lại rót hồn thể của Lôi Mẫu vào trong thân thể mới chế tạo xong.

Sau khi Lôi Mẫu trước mắt tỉnh lại, trên mặt đầy vẻ nghi ngờ nhìn Triệu Khách.

“Ca ca… Không cần Lôi Mẫu nữa sao?”

Nàng hơi lo lắng nhìn Triệu Khách trước mặt, không biết tiếp theo hắn có vứt bỏ mình, xoay người rời đi hay không.

Triệu Khách thở sâu, ôm Lôi Mẫu vào trong ngực: “Đứa ngốc, không phải ca ca không cần ngươi nữa mà là ca ca muốn đưa ngươi về nhà, một ngôi nhà có ba ba, có mụ mụ.”

“Ba ba? Mụ mụ?” Cách xưng hô xa lạ khiến Lôi Mẫu ngây ngốc một lát, dường như nàng đã hiểu ra Triệu Khách muốn làm gì, chợt bừng tỉnh nói: “Không muốn!”

Cùng lúc lời này rơi xuống, con dao găm trong tay Triệu Khách đã đâm vào tim Lôi Mẫu.

Hiếm khi nào trên khuôn mặt không thay đổi của Triệu Khách lại hiện ra vẻ dịu dàng, nhẹ nhàng ôm lấy Lôi Mẫu: “Học tập cho giỏi, sau này… Đừng ăn đồ ngọt lung tung… Còn nữa đừng có bướng bỉnh…”

Nói xong, một giọt nước mắt trượt xuống khóe mắt Triệu Khách, có lẽ hắn không biết cách từ biệt một người, luôn cảm thấy nói một câu sẽ có hạt cát rơi vào trong mắt.

“Sau cùng… Chúc ngươi hạnh phúc!”

Triệu Khách nói xong thở sâu, rút dao găm ra đồng thời nhanh chóng gọi ra sách tem, đặt dao găm dính máu tươi ở trên Trọng sinh đan.

Theo dòng máu nhỏ xuống đan hoàn, viên đan hoàn màu tím ban đầu đột nhiên hóa thành màu đỏ diễm lệ.

Linh hồn Lôi Mẫu lập tức bị viên đan hoàn này hút vào trong.

Sau khi xác định không có sơ hở, hắn vội vàng thu hồi xác chết, quay người nhanh chóng trở về trung tâm thương mại.

Lúc này xe cứu hộ còn chưa đến, nhưng nữ nhân đã ngất đi vì không chịu được đau đớn.

Thấy thế, hắn đẩy đám người ra bước nhanh đến bên cạnh nữ nhân, ngón tay ấn nhân trung của nữ nhân, lạnh nhạt ngẩng đầu: “Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy nữ nhân sinh con sao? Tránh ra!”

Ánh mắt lạnh lùng nhìn qua, mọi người đều rất cả người lạnh lẽo, không tự chủ được nhường ra một con đường để Triệu Khách bế nữ nhân chạy thẳng ra ngoài trung tâm thương mại.

Lúc thoát khỏi tầm mắt của mọi người, hắn lặng lẽ nhét viên Trọng sinh đan kia vào trong miệng nữ nhân, sau khi nhìn nàng ăn hết mới yên tâm.

Sau khi chạy ra trung tâm thương mại, từ xa đã thấy xe cấp cứu chạy đến.

Cửa xe mở ra, không đợi bác sĩ và y tá buông cáng cứu thương xuống, Triệu Khách đã một phát nhảy lên, bước chân nhẹ nhàng khiến bác sĩ và y tá trong xe ngạc nhiên, dù sao cân nặng của nữ nhân mang thai không hề nhẹ.

“Lái xe!”

Triệu Khách không để ý đến ánh mắt quái dị của bác sĩ, chỉ lạnh lùng nói.

Tài xế cũng hơi ngơ ngác nhưng lúc này cũng không rảnh suy nghĩ nhiều, dù sao xe vẫn chưa tắt máy, trực tiếp đẩy hộp số nhấn chân ga lao ra ngoài.

Trên đường đi, Triệu Khách mở túi của nữ nhân tìm kiếm một chút, đợi sau khi tìm thấy điện thoại của nữ nhân, bên trong đã có ba bốn cuộc gọi nhỡ.

Nhìn số điện thoại được ghi chú là thân ái, chắc là lão công của nữ nhân này.

Hắn còn đang nghĩ ngợi, điện thoại lại đổ chuông.

Bình Luận (0)
Comment