Lão tam và lão tứ nhận lấy tờ giấy nhìn lên, vẻ mặt lập tức quỷ dị, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đang mỉm cười của Triệu Khách, không nhịn được lạnh lùng nói: “Tiểu huynh đệ, ngươi thật sự dám mở miệng, bốn tấm phối phương hợp thành, còn muốn một tấm được làm riêng, ngươi điên rồi!”
“Ừm… Còn cái bánh thịt nào không? Ta muốn thêm một cái bánh thịt nữa.”
Lão ngũ thấy trên tờ giấy còn có một món là bánh thịt đã bị lão đại ăn sạch, không nhịn được khẽ hỏi Triệu Khách.
“Thêm cái rắm, rõ ràng hắn đang lừa chúng ta!”
Lão đại quay đầu vỗ một cái vào trên đầu lão ngũ, có lẽ cảm xúc quá kích động nên dùng hơi nhiều sức, không khống chế tốt sức mạnh, chỉ thấy đầu lão ngũ lạch cạch lăn xuống từ trên cổ.
“Tiểu tử, ngươi đã sử dụng Ngũ Quỷ hoán lệnh, chúng ta đúng hẹn mà đến, rõ ràng ngươi đang lừa người, không! Ngươi đang lừa quỷ, ngay cả quỷ cũng không tha, lòng dạ của ngươi quá đen tối.”
Lão nhị nói xong lại suy nghĩ, đột nhiên vỗ gáy một cái nói: “À, không đúng, ta nhớ ra rồi, ngươi không phải là… Vương cẩu tử lần trước sao!”
“Đúng, đúng, nói đúng!”
Lão tam cũng nghĩ đến, vốn bọn họ muốn mua xác nữ kia giá rẻ một chút, còn tặng kèm cả chiếc Âm huyết thúy ngọc trạc kia.
Kết quả Triệu Khách chỉ chịu đưa xác nữ, không chịu cho vòng tay.
Cuối cùng không còn cách nào, bọn họ mới đưa một tấm phối phương hợp thành.
Hiện tại đây chỉ là một bữa cơm, lại dám đòi giá tiền cao như vậy, thật sự cũng là làm thịt khách.
“Ồ, nói vậy, các ngươi dự định quỵt nợ.”
Thấy dáng vẻ tức hổn hển của Ngũ quỷ, đôi mắt Triệu Khách híp thành trăng khuyết, đưa tay kéo trên đầu một phát, chỉ thấy cửa ra vào lều vải nhanh chóng đóng lại.
Trong không khí, từng chút bột phấn rơi xuống bắt đầu tràn ngập khắp nơi, lão đại đưa tay ra sờ, chỉ thấy bột phấn rơi xuống người mình rất đau, vẻ mặt lập tức thay đổi, hét to: “Không tốt, là Hủ âm phấn! Chạy đi!”
Bốn người lão đại, lão nhị, lão tam, lão tứ hóa thành một luồng sương đen muốn xông ra khỏi lều vải.
Nhưng lúc bọn họ vừa chạm vào lều vải, chỉ thấy trên lều vải lóe lên một vệt tia sáng vàng, đánh tất cả bốn người ngã ngược về.
Thì ra Triệu Khách đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đặc biệt đổi sáu tấm Phù lục đạo gia từ trong sách tem, trên cơ bản đã dán lên mỗi một mặt của lều vải, không sợ bọn họ lao ra ngoài.
“Không trả tiền muốn ăn cơm chùa?”
Triệu Khách lạnh lùng nghiêm mặt, một tay chụp lấy một tấm Phụ thân phù đã đổi từ trước, trên tay kia chậm rãi nứt ra một cái miệng, Triệu Khách đã kích hoạt Phệ hồn thuật, một đầu lưỡi thô to màu đen thè ra.
“Đừng đánh, đừng đánh! Ta thanh toán.”
Lúc này, cuối cùng lão ngũ đã tìm được cái đầu của mình ở góc tường, sau khi nối đầu lại mới vẫy tay với Triệu Khách, nói: “Ta thanh toán, ngươi dừng lại trước đã.”
Triệu Khách nghe vậy nhẹ nhàng cầm một sợi dây thừng ở bên cạnh, kéo dây thừng một phát, chỉ thấy một cơn gió mạnh thổi tới, nhanh chóng thổi bay Hủ âm phấn ở trong lều vải.
“Lão ngũ, ngươi điên rồi!”
Lão đại quay đầu lại, cái giá mà Triệu Khách đưa ra quá lớn, đúng là công phu sư tử ngoạm.
Lão ngũ tiến lên kéo bốn huynh đệ qua, bốn người tụ lại bắt đầu thì thầm, Triệu Khách cũng muốn nghe trộm nhưng phát hiện mình nghe không hiểu lời nói của bọn họ, vì vậy cũng chỉ có thể bỏ qua.
Qua không lâu, chỉ thấy Ngũ quỷ quay đầu, ánh mắt đánh giá cơ thể Triệu Khách từ trên xuống dưới.
Ánh mắt như đang nhìn một loại hàng hóa nào đó khiến trong lòng Triệu Khách luôn cảm thấy hơi sợ hãi.
Lúc này Triệu Khách bình tĩnh cẩm hai tấm Hộ thân phù đổi từ sách tem ở trong lòng bàn tay, vẫn luôn đề phòng bọn họ ra tay với mình.
Nhưng không lâu sau chỉ thấy Ngũ quỷ đột nhiên quay đầu lại, nhếch môi cười một tiếng, thái độ xoay chuyển 180 độ, rất khách sáo nói với Triệu Khách: “Chúng ta thanh toán nhưng có ba điều kiện!”
“Điều kiện!”
Triệu Khách cau mày, kéo băng ghế qua ngồi xuống, lấy ra tẩu thuốc từ trong sách tem, không nhanh không chậm nhét thuốc lá sợi vào bên trong, muốn nghe xem bọn họ có thể đưa ra điều kiện thế nào.
Thật ra trong lòng Triệu Khách cũng không muốn vụ làm ăn thành kiểu mua bán một lần.
Nhưng bây giờ… Ăn cơm phải trả tiền, không đưa ra một câu trả lời khiến hắn hài lòng, Triệu Khách sẽ không để bọn họ tùy tiện rời đi.
“Không sai, ba điều kiện, tiểu huynh đệ, chúng ta là thương nhân, coi trọng đạo đức khi giao dịch, chúng ta bằng lòng tính tiền nhưng giá tiền của ngươi quá đắt, làm thịt khách như vậy có phải quá không tử tế không. Chúng ta bằng lòng thanh toán, nhưng năm tấm phối phương quá nhiều, người làm vậy chúng ta rất khó xử, vì vậy điều kiện thứ nhất một tấm phối phương hợp thành cộng thêm một tấm phối phương được làm riêng cho ngươi.”
Triệu Khách nhóm lửa nướng ống thuốc, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Tiếp tục.”
Lão nhị tiến lên trước nói: “Điều kiện thứ hai, ngươi phải ký kết một hợp đồng dài hạn với chúng ta, mỗi tuần làm một món ăn cho chúng ta, hương vị không thể giống nhau.”
Lão nhị nghe hết câu, đã nghe thấy lão ngũ đứng sau lưng hô lên: “Giống nhau cũng không sao, ăn ngon là được.”
“Thứ ba! Vào ngày Tết Nguyên Tiêu, ngươi phải đến khách sạn Âm Dương một chuyến, chúng ta muốn tổ chức một bữa tiệc, ngươi phải đến làm đầu bếp chính, phục vụ một món ngon có thể làm vị khách tôn kính của chúng ta mỉm cười.”