Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 253 - Chương 253. Hắc Điếm

Chương 253. Hắc điếm Chương 253. Hắc điếm

“Hương vị hơi kém nhưng còn miễn cưỡng có thể ăn được, con người ta cũng không kén ăn.”

Chỉ thấy trong lúc lão ngũ nói chuyện lại nhét một miếng thịt vào trong miệng, đồng thời còn không quên gắp vào trong bát của mình.

Đều là huynh đệ mấy trăm năm rồi, thấy dáng vẻ này của lão ngũ, sao bọn họ lại không hiểu chứ, lúc này lão đại nhanh chóng xông lên trước, tay mắt lanh lẹ gắp một miếng thịt nhét vào trong miệng mình.

Hương thơm vào miệng là tan, trong nháy mắt lan tỏa trong miệng, đừng thấy những miếng thịt vuông vức này trông rất bình thường.

Nhưng trên thực tế chất thịt đã được chưng chín đến trình độ mềm tan, ngậm trong miệng còn mềm hơn đậu hũ, phần thịt nạc rất chắc lại đàn hồi.

Điều quan trọng nhất là đúng như lão ngũ nói, trong hương vị mang theo chút hương vị lá phong.

Với một con quỷ không thể cảm giác được chút ấm áp nào ở dương gian mà nói, có thể biết hương vị này trân quý đến mức nào.

“Phù!”

Một miếng thịt vào trong bụng không đợi lão đại lấy lại tinh thần từ trong hương vị mùa thu kia, vừa mở mắt ra đã thấy cả một đĩa thịt bị bốn huynh đệ còn lại chia sạch sẽ.

Thì ra, ngoại trừ lão đại không kịp chờ đợi gắp một miếng thịt, bốn huynh đệ còn lại đều gắp thịt vào trong bát mình trước rồi chậm rãi nhấm nháp.

“Mả mẹ nó, các ngươi thế này…”

Lão đại trợn to mắt đưa tay muốn cướp, bốn huynh đệ còn lại đã sớm đề phòng, từng người ôm chặt bát của mình, không cho lão đại chút cơ hội nào.

Lão đại thấy thế tức giận giậm chân mắng to: “Mấy tên khốn các ngươi, ta…”

Hắn ta còn chưa nói hết câu, đã thấy Triệu Khách đưa một phần bánh thịt cho lão đại, đồng thời chỉ phần nước thịt còn lại trong đĩa.

Được Triệu Khách nhắc nhở, ánh mắt lão đại sáng ngời, một tay bê đĩa đồ ăn lên, nhận lấy cái bánh thịt mà Triệu Khách đưa tới, bắt đầu chấm nước thịt ăn bánh.

Cảm giác bánh thịt rất đặc biệt, rất đậm đà, hơi giống bánh bột ngô nhưng phối hợp thêm nước canh lại là sự phối hợp tuyệt vời, nước thịt màu đỏ nâu phối hợp với cảm giác đậm đà của bánh thịt, ăn vào trong miệng cũng có cảm giác đặc biệt.

“Tiểu huynh đệ, chúng ta là quỷ, ngươi là người, vì sao chúng ta có thể ăn món ăn này?”

Lão nhị nói năng thẳng thắn, sau khi ăn một miếng thịt lại hỏi thăm Triệu Khách.

Triệu Khách híp mắt đặt tay trên ngực, sau khi khẽ khom lưng mới cười nói: “Cảm ơn ngài đã khen ngợi, đây là món ăn độc nhất vô nhị của bản điếm, trên kính quỷ thần, dưới tế vạn linh, đã thất truyền rất nhiều năm.”

Mặc dù lời này của Triệu Khách đang ăn nói lung tung, nhưng cũng là nửa thật nửa giả, ít nhất cách làm trên Vạn thực sách thật sự thất truyền đã lâu.

“Thịt này…”

Lão tam ngẩng đầu nói được nửa câu, suýt nữa bị nghẹn bởi miếng thịt trong miệng, khuôn mặt vốn trắng trẻo thật sự bị nghẹn thành mặt đỏ, cuối cùng thật sự không nói nổi nữa, dứt khoát đưa tay nắm lấy đầu của mình nhấc lên.

“Xoẹt!”

Chỉ thấy một vết rách bị kéo ra từ trên cổ họng lão tam, hắn ta đưa tay tìm kiếm bên trong cổ họng của mình, lấy miếng thịt kia ra rồi đặt ở trên đĩa.

Sau đó đặt đầu về, tiếp tục nói: “Thịt này là thịt gì? Mặc kệ tay nghề của ngươi như thế nào, nhưng việc chúng ta không ăn được đồ dương gian là sự thật không thể sửa đổi.”

Triệu Khách thấy thế hơi nhếch khóe môi lộ ra nụ cười đã sớm chuẩn bị: “Chờ chút!”

Chỉ thấy Triệu Khách đi ra ngoài không bao lâu, đã mang theo một cái hộp đi vào rồi mở hộp ra, Ngũ quỷ thò đầu ra nhìn, đợi sau khi thấy rõ đồ trong hộp không nhịn được nhếch môi than thở.

Lão tứ không nhịn được lắc đầu: “Đáng tiếc, đáng tiếc… Vưu vật tốt như vậy lại bị ngươi giày xéo như thế.” Lúc nói lời này vẫn không quên trộm miếng thịt trong bát của lão tam nhét vào trong miệng mình.

“Ít nhất đã tu luyện ngàn năm, chất lượng linh hồn cao như vậy, chẳng trách mùi vị lại tốt thế.” Lão nhị tiến lên muốn chạm vào cái hộp.

Nhưng tay còn chưa chạm vào đã bị Triệu Khách đỡ được, rải một lớp Hủ âm phấn lên trên cái hộp nói: “Vì nhốt nàng, cho nên ta phải sử dụng một chút thủ đoạn đặc biệt.”

Ngũ quỷ gật đầu, cuối cùng trong lòng cũng cảm thấy chuyến đi này không tệ, lúc này linh hồn Hồ tiên ngàn năm lại bị Triệu Khách làm thành món ăn, thật sự rất tuyệt.

Lão đại ợ một cái, ngẩng đầu đánh giá Triệu Khách, nói: “Tiểu huynh đệ khá quen mắt, ngươi đã cầm Ngũ Quỷ hoán lệnh gọi chúng ta tới đây, rốt cuộc ngươi muốn làm gì, đầu tiên ta phải nói trước, Ngũ Quỷ hoán lệnh của ngươi là thiết bài, chỉ có thể làm một vài giao dịch khá thấp.”

Triệu Khách nghe vậy cười híp cả mắt, lấy ra một tờ giấy từ phía sau đưa lên: “Việc này không vội, mấy vị khách quan ăn ngon miệng rồi, vậy thanh toán trước đi.”

“Thanh toán??”

Ngũ quỷ nghe vậy ngơ ngác, lão đại nhận lấy tờ giấy nhìn lên, khuôn mặt xanh lè kia lập tức tối đen, trong nháy mắt đã sắp giống với khuôn mặt đen xì của lão ngũ, “bốp” một cái vỗ bàn, suýt nữa nhảy dựng lên, gào: “Ngươi là hắc điếm!”

Lão nhị nhìn lên, trợn trắng mắt: “Ta có thể nhổ chỗ đồ ăn vừa rồi ra không?”

Bình Luận (0)
Comment