Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 257 - Chương 257. Ghi Âm

Chương 257. Ghi âm Chương 257. Ghi âm

Đôi cánh tay không có màu máu kia chậm rãi giơ lên, vươn hai tay ở trước mặt, mười ngón tay cuộn lại trong không khí, lúc ngón tay vặn vẹo phát ra tiếng khớp ma sát “rắc rắc rắc”, khiến người nghe cảm thấy hàm răng tê dại.

“Tới tìm ta! Tới tìm ta!!!”

Tiếng thét chói tai của nữ nhân quanh quẩn trong căn phòng trống rỗng, kìm nén khiến người ta cảm thấy điên cuồng.

“Đáng chết!”

Sau khi đặt điện thoại xuống, hiếm khi nào thấy trên mặt Triệu Khách xuất hiện vẻ nặng nề và nghiêm túc, số người biết số điện thoại này có thể đếm được trên đầu ngón tay, có thể đếm hết trên một bàn tay.

Lúc ấy Lôi Khoa lợi dụng chức vụ làm số điện thoại này cho hắn, tất cả tên, thân phận người sử dụng đều là một thân phận ảo, vì thân phận này liên quan đến một vụ án mạng nên hồ sơ đã bị niêm phong.

Dù là hacker cũng đừng hòng điều tra được dãy số của hắn từ trên đống tư liệu còn sót lại, chủ nhân điện thoại khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ, nhưng số điện thoại này lộ ra lại khiến Triệu Khách cảm thấy một dự cảm không tốt.

“Vương Na!”

Triệu Khách híp mắt, khẽ gọi tên của nữ nhân, sau khi suy nghĩ một lúc mới hô lên: “Lôi Mẫu!”

“Ở đây, ca ca, có chuyện gì không?”

“Được rồi, không có gì.

Triệu Khách lắc đầu, vốn định tìm Lôi Mẫu ra hỏi thăm ghi âm mà Vương Na nói đến, cùng vấn đề số điện thoại bị lộ ra.

Nhưng nghĩ lại Lôi Mẫu xuất hiện sau khi bảy nhân cách kia biến mất, không thể biết những chuyện này, càng không rõ rốt cuộc bảy người này đã nói những chuyện gì với Vương Na.

Triệu Khách mở trình duyệt trên điện thoại, tìm kiếm tin tức liên quan đến việc Vương Na giết người.

Trước đó hắn dùng Quỷ hoặc để Vương Na đi đẩy người nàng hận nhất trong bệnh viện xuống lầu, hủy hoại cả cuộc sống của nàng.

Nhưng sau đó Triệu Khách không chú ý đến chuyện này nữa, không ngờ Vương Na lại gọi điện thoại cho hắn, hơn nữa còn là sim hai mà hắn giấu đi, hiển nhiên việc này không đơn giản như vậy.

Sau khi kiểm tra tin tức liên quan đến chuyện này ở trên mạng, điều khiến người ta thấy kỳ lạ nhất là, trên mạng lại không có bất kỳ tin tức nào liên quan đến việc Vương Na giết người.

Sau khi Triệu Khách tìm kiếm một vòng, phát hiện một bài đăng nghi là người nhà của người bị hại đã đăng bài lên, nhưng bài đăng của người nhà người bị hại này cũng không được coi trọng, phía dưới không có một bình luận nào, đã bị nhấn chìm trong đống bài viết.

Hắn nhìn kỹ nội dung bên trong bài đăng, bên trong không nhắc đến tên Vương Na, nhưng dù là thời gian hay địa điểm gần như đều tương ứng.

Trong bài đăng này không có tin tức nào có giá trị, chỉ nói bên kiểm sát viên thiên vị, đối phương lấy lý do bị bệnh tâm thần lại được phán vô tội.

“Bệnh tâm thần!”

Triệu Khách nhíu mày, đương nhiên hắn biết rõ Vương Na có bệnh tâm thần hay không, nhưng nếu Vương Na muốn giả thành người bệnh thần kinh, là một chuyên gia bệnh tâm thần, Triệu Khách cảm thấy e rằng không ai có thể tìm được sơ hở của nàng.

Huống hồ bác sĩ tâm thần tự biến bản thân thành bệnh nhân tâm thần, chắc chắn ví dụ này không hề ít, bên trong có thật có giả, đều không ngoại lệ, cũng như một khu vực màu xám, đến nay không ai có thể nói rõ ràng.

Nhưng nếu đã khẳng định nàng bị bệnh tâm thần, vậy Triệu Khách đoán Vương Na không thể xuất viện trong thời gian ngắn, đừng tưởng bệnh nhân tâm thần giết người thì không sao.

Một khi bệnh nhân tâm thần giết người sẽ bị cưỡng chế nhốt vào một căn phòng được chế tạo đặc biệt, xung quanh đều là vải mềm thật dày, camera giám sát 24/24.

Dù là người bình thường đi vào, e rằng không chịu được mười ngày nửa tháng, thật sự sẽ biến thành một người điên từ đầu tới đuôi.

Điều duy nhất khiến Triệu Khách khó hiểu là, vì sao nàng có thể dùng điện thoại gọi cho mình?

Sau khi suy nghĩ một lúc này, Triệu Khách tạm thời để chuyện này qua một bên, hiện tại hắn còn chuyện quan trọng hơn cần làm, đó là Nhiếp nguyên thủ.

Khó khăn lắm mới tìm được chỗ, đương nhiên Triệu Khách sẽ không vì một cuộc điện thoại và một việc chưa hiểu rõ mà từ bỏ giữa chừng.

Chờ sau khi tu thành Nhiếp nguyên thủ, có năng lực thuộc về mình, lại trở về tìm Vương Na hỏi cho ra nhẽ.

Hôm sau trời còn chưa sáng, Triệu Khách đã đi ra từ trong lều vải.

Có lẽ vì được Thạch nhũ âm tinh tẩm bổ, khiến bây giờ Triệu Khách thấy nhanh đói, nhưng rất ít buồn ngủ.

Huống hồ, tuy giường mềm bơm hơi trong lều vải nằm rất dễ chịu, nhưng Triệu Khách vẫn ngủ không quen, nằm ở bên trên lật qua lật lại không ngủ được.

Lúc này, Triệu Khách không nhịn được bắt đầu nhớ nhung bộ quan tài trong phòng mình hơn gấp bội.

Đáng tiếc, không thể chuyển hóa bộ quan tài kia vào trong sách tem, Triệu Khách cũng chỉ có thể thầm nghĩ ở trong lòng: “Sau này nhất định phải tìm một cơ hội, tìm một bộ quan tài có thể chuyển hóa vào trong sách tem.”

Triệu Khách nhìn một tia sáng ở đằng xa dần sáng ngời trong đêm tối, biết trời đã sắp sáng, hắn lấy ra một cái từ trong sách tem, mở nắp nồi lên.

Chỉ thấy nước canh màu ngà sữa giống như sữa bò, mùi thơm thuần hậu kia hoàn toàn khác với vị canh dùng gà vịt dê bò cá nấu ra.

Bồ câu bị Triệu Khách bóp ngạt không chỉ giữ nguyên máu, dùng Thạch nhũ đun nấu còn tạo ra sự biến hóa khiến người ta ngạc nhiên.

Bình Luận (0)
Comment