Đang lúc sáng sớm, không khí trong lành, một tiếng hét thảm quanh quẩn trong núi rừng, nghe tiếng như có người đang hò hét ở trên cao.
Chỉ là cảm giác đau đớn trong tiếng hét, khiến đám du khách đang leo núi rối rít dừng chân nhìn quanh.
“A… Hừ hừ hừ.”
Triệu Khách nằm trên tảng đá lạnh băng, nghiến chặt răng, hít vào một hơi khí lạnh.
Hắn ôm tay của mình, thân thể cuộn tròn lại, thở dốc từng hơi.
Phải biết rằng cho dù trong không gian khủng bố trước đó bị Hà lão tam đạp gãy xương sườn, Triệu Khách cũng chưa từng nhếch nhác như vậy.
Nhưng lúc này trên bàn tay không có chút vết thương nào, Triệu Khách lại ngã trên mặt đất, đau đớn khó có thể hít thở.
Thì ra sau khi bàn tay của hắn chạm vào đoàn thanh khí kia, trong nháy mắt đã có một cảm giác da thịt gân cốt trên bàn tay bị tách rời.
Tay đứt ruột xót, hơn nữa Triệu Khách lại vội vàng không kịp chuẩn bị, tất nhiên phải chịu thiệt thòi lớn.
Cũng may cảm giác đau đớn đến nhanh, đi cũng nhanh, cộng thêm Triệu Khách có thể chất kinh người, tốc độ khôi phục cũng vượt xa người thường.
Triệu Khách bình tĩnh lại một lúc, cảm giác cơn đau trên tay dần tiêu tán biến mất, thở hắt ra, nắm tay đặt dưới đất, lấy quyển Vạn thực sách ở trong sách tem ra, cẩn thận nghiên cứu.
Hắn không đọc sót một chữ nào trong cách thức được miêu tả, dù là trận hình hay vị trí, Triệu Khách có thể đảm bảo mình không sai lầm chút nào.
Vấn đề là, trong này nhắc đến cần đưa tay chạm vào đoàn thanh khí kia, tuy hắn không hiểu vì sao nhưng vẫn làm theo.
Kết quả vừa chạm vào đã cảm thấy đau nhói, dường như xương cốt cũng bị chia tách ra.
Hoàn toàn không giống với sự miêu tả ở trong Vạn thực sách, mặc dù trong đó không miêu tả cảm giác như thế nào, nhưng bên trong cũng có một đoạn văn nhắc đến, “Mỗi ngày không thể tham lam chạm vào quá một canh giờ.”
Nhìn từ đoạn nhắc nhở này, chắc không đau đớn như hắn mới đúng.
“Kỳ quái? Đã xảy ra vấn đề ở đâu?”
Triệu Khách giơ quyển Vạn thực sách đến trước mặt, tìm kiếm từng tờ một, muốn tìm ra nguyên nhân từ trong đó.
Chỉ là trong sách không nhắc đến điều này, Triệu Khách thấy thế dứt khoát ngồi thẳng người, ánh mắt nhìn về phía đoàn thanh khí kia, cắn răng một cái đặt sách sang một bên, định thử một lần.
Lần này, Triệu Khách cũng không vội vàng như vậy, chỉ duỗi ra một ngón tay cẩn thận chạm vào.
Chỉ thấy ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đoàn thanh khí một chút, một cảm giác đau nhói đến tận tim khiến Triệu Khách cau mày, nhưng hắn không rụt tay về mà nghiến răng chờ đợi bản thân làm quen với mức độ cơn đau này, tiếp tục chậm rãi đưa tay vào bên trong.
Trước sau chưa đến thời gian một hơi thở, đã thấy mồ hôi lớn khoảng hạt đậu lăn xuống từ trên trán Triệu Khách, ngay cả quần áo trên lưng cũng ướt sũng.
“Không được!”
Triệu Khách thở sâu, rụt lại nửa ngón tay đã đưa vào trong.
Không phải Triệu Khách không chịu được, mà căn bản không làm được, mỗi khi ngón tay vào sâu hơn một tấc, cảm giác đau nhói xuyên tim kia sẽ tăng lên gấp bội.
Nhìn lại ngón tay của mình một chút, bây giờ đã sưng to hơn trước đó một vòng, nhẹ nhàng nắm chặt ngón tay chỉ thấy vừa tê vừa đau, cảm giác xương cốt cũng trở nên cứng dờ.
Nếu cách tu luyện Nhiếp nguyên thủ tàn khốc như vậy, Triệu Khách tình nguyện lựa chọn từ bỏ.
Không phải hắn sợ đau mà là Triệu Khách lo lắng bản thân cưỡng ép tu luyện Nhiếp nguyên thủ như vậy, e rằng còn chưa tu thành công tay đã bị phế trước.
“Rốt cuộc là sai ở chỗ nào?”
Triệu Khách quay lại chuẩn bị cầm Vạn thực sách lên cẩn thận nhìn một lần, nhưng vừa quay đầu lại không nhịn được ngạc nhiên, ánh mắt nhìn chằm chằm Vạn thực sách, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Chỉ thấy dưới ánh mặt trời, Vạn thực sách tản ra từng luồng sương đen như đang nhanh chóng biến mất, một tờ giấy bạc dần hiện ra ở trong sương đen.
Triệu Khách bước nhanh lên trước, nhanh chóng quét sạch sương đen, chỉ thấy Vạn thực sách đã trở nên rời rạc.
Chỉ có một tờ giấy bạc này chiết xạ ánh sáng ở dưới ánh mặt trời, nhìn kỹ trên giấy bạc cũng không có dấu vết chữ viết, nhưng bên trên lại mơ hồ hiện ra hoa văn kỳ lạ.
Thấy thế, Triệu Khách cầm giấy bạc lên, sau khi đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, không biết rốt cuộc là tài liệu gì, thoạt nhìn như là bạc nhưng cầm trong tay lại cảm giác lạnh băng, tính chất rất nhẹ nhàng, cảm giác không có chút xíu trọng lượng nào.
Sau khi Triệu Khách nghiên cứu một lúc lâu, cũng không thể hiểu rõ rốt cuộc tờ giấy này là cái gì, nhưng điều này cũng không có nghĩa Triệu Khách không có cách nào.
Chỉ thấy Triệu Khách cầm tờ giấy này ở trên tay, trong lòng mặc niệm: “Chuyển hóa!”
Vạn thực sách có thể chuyển hóa vào trong sách tem, vậy tờ giấy này cũng có thể, quả nhiên chỉ thấy giấy bạc nhanh chóng biến mất trong tay Triệu Khách, lúc xuất hiện lại đã nằm ở trong sách tem.
Triệu Khách lập tức gọi sách tem ra, nhìn ghi chú trên sách tem.
Tem tài liệu: Càn lân nhiếp nguyên đồ
Công dụng đặc thù: Cầm thứ này ở trên tay có thể dựa vào khí tứ tượng để thôi động trận pháp, tịnh hóa tạp chất không sạch sẽ ở trong khí tứ tượng.