Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 263 - Chương 263. Ăn Hết, Ăn Hết, Ăn Hết Toàn Bộ!

Chương 263. Ăn hết, ăn hết, ăn hết toàn bộ! Chương 263. Ăn hết, ăn hết, ăn hết toàn bộ!

Ánh mắt nhìn thoáng qua thân thể do mình thiết kế, chỉ thấy thân thể này cũng không phải thân thể người, mà là một con trùng.

Kích cỡ chỉ khoảng hạt gạo, giác hút bén nhọn chiết xạ ra tia sáng lạnh lùng ở dưới ánh mặt trời, tám cái chân rất ngắn cũng rất mạnh mẽ có sức lực, đồng thời trên mỗi một cái chân ẩn giấu một cái móc ngược, nếu không nhìn kỹ gần như không nhìn ra.

Giáp lưng hình tam giác bày biện ra một đường cong rất khoa trương, trông như một lá chắn hình thoi.

Nếu nhà sinh vật học nhìn thấy con côn trùng này, chắc chắn sẽ cảm thấy ngạc nhiên, chưa bao giờ có loại côn trùng hoàn toàn khác với lẽ thường thế này.

Mỗi một cái vuốt và giác hút bén nhọn đã không phù hợp với sinh vật học, cũng không không phù hợp với tiến hóa học.

Thậm chí loại côn trùng này có thể sống sót hay không cũng là một vấn đề, vì nó hoàn toàn sinh ra để giết hại.

Lớp phòng ngự duy nhất là giáp xác nhô ra trên lưng, hình tam giác lại có thể đưa đến hiệu quả đỡ lực cực kỳ tốt.

So sánh ra, thân thể một con côn trùng khác có vẻ thô ráp khoa trương, hoàn toàn không có bất kỳ hàm lượng kỹ thuật gì.

Cũng là một con côn trùng cực nhỏ, chỉ khoảng mấy milimet, mềm oặt như là một con nhuyễn trùng, hoặc nên nói còn nhỏ hơn con giun gấp trăm lần.

Hai con côn trùng tạo hình kỳ lạ, đương nhiên là do Triệu Khách nghiêm túc chế tạo ra.

Đương nhiên, có thể chế tác một tiểu gia hỏa nhỏ tinh xảo như thế, cũng may có “Khôi lỗi sư” cung cấp năng lực khống chế chuẩn xác, cùng năng lực đặc thù Ý chí sắt thép của “Lão binh”.

Lúc này mới có thể để hắn chịu đựng trạng thái đau đớn, tinh thần tập trung cao độ, làm ra hai tiểu gia hỏa này.

Đây cũng là suy nghĩ đột phát của Triệu Khách, cách nghĩ ra cũng chỉ là cách bất đắc dĩ.

Đồ phu chi hạp đã không chỉ định chỉ có thể chế tạo cơ thể người, vậy nói cách khác chỉ cần hắn có thể nghĩ ra được, là có thể chế tác được.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Đồ phu chi hạp cần đầy đủ huyết nhục mới có thể chống đỡ, nhưng chế tác hai vật nhỏ này cũng không cần tiêu hao bao nhiêu huyết nhục.

Rót linh hồn Lôi Mẫu vào trên thân tiểu giáp trùng kia, Triệu Khách lại thi triển Phân hồn thuật.

Sau đó lại thi triển trực tiếp phân ra một sợi ý nghĩ từ trên linh hồn ban đầu của mình, đây là lần đầu tiên Triệu Khách thật sự thi triển Phân hồn thuật từ trên mặt ý nghĩa.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, ý thức bản tôn của hắn rất rõ ràng, nhưng cùng lúc cũng có thể cảm nhận được linh hồn bị chia ra có trạng thái gì.

Triệu Khách rót một phần linh hồn bị chia ra của hắn vào trong một côn trùng trông như là nhuyễn trùng.

Trong chốc lát, trong lòng Triệu Khách khẽ động, chỉ thấy thân thể nhuyễn trùng này bắt đầu nhẹ nhàng uốn éo, đồng thời chậm rãi mở ra bốn con mắt.

Lúc đầu Triệu Khách vừa chế tác, muốn thiết kế con mắt thành mười hai con mắt.

Có thể quan sát xung quanh từ mọi phương hướng, nhưng sợ bản thân không khống chế được nên biến thành bốn con mắt.

Dựa vào thị giác của nó, Triệu Khách có thể thấy cảnh tượng xung quanh bị phóng đại đến mức chỉ có hình dạng mơ hồ, lông tơ trên cánh tay hắn cao lớn như một rừng cây.

“Lôi Mẫu, ngươi cứ đi tìm, tìm ra nhớ giết chết đám côn trùng này, ngươi không cần phải để ý đến xác côn trùng này, nhanh chóng giết xong, đi từ trên xuống dưới, không được buông tha một con nào cho ta.”

Triệu Khách dặn dò Lôi Mẫu xong, lập tức há miệng nuốt hai con côn trùng vào trong bụng.

Lập tức đặt tấm gương ở trước mặt mình, dựa vào thị giác của Hoàng kim đồng có thể thấy rõ ràng trạng thái sau khi hai tiểu gia hỏa tiến vào thân thể của hắn.

Đồng thời Triệu Khách tâm niệm vừa động, thị giác chuyển đổi đến một con côn trùng khác.

“Ùng ục ục…”

Triệu Khách nhẹ nhàng lắc lư thân thể của mình, tuy con côn trùng này cũng không chế tác thành kiểu giáp trùng, tinh xảo khéo léo như con mà Lôi Mẫu đang khống chế, nhưng thân thể to khỏe, lại rất mạnh mẽ.

Cái miệng chậm rãi mở ra, trông như là nhuyễn trùng vô hại, ngược lại có sát khí to lớn.

Chỉ thấy trong cổ họng của nó đầy răng như là cối xay thịt, không chỉ có răng nanh đặc biệt xé rách thịt, còn có răng cùn với tác dụng nghiền nát, giăng đầy khắp nơi.

Lúc này, chỉ thấy thân thể của Lôi Mẫu khéo léo chui vào thực quản, nhanh chóng bắt được một mục tiêu.

Nó rất nhỏ, đen thui, trông như một con nòng nọc nhưng miệng rất to, đang không ngừng xé rách thịt của Triệu Khách, muốn chui về phía trước.

Thấy thế, tám cái chân tinh xảo của Lôi Mẫu như nhện, nhanh chóng nhào tới, căn bản không cho con côn trùng này chút cơ hội phản ứng nào, giác hút bén nhọn trực tiếp xuyên qua đầu nó.

“Đơn giản như vậy?”

Vốn tưởng khó đối phó đến mức nào, Triệu Khách còn cố ý tách ra hình thái hai con côn trùng.

Lôi Mẫu phụ trách giết, hắn thì phụ trách dọn dẹp xác chết.

Nhưng bây giờ nhìn lại hình như không cần Lôi Mẫu, hắn cũng có thể làm được, thấy thế, trong mắt Triệu Khách lóe lên tia sáng dữ tợn.

“Làm rất tốt, ngươi trái ta phải, trò chơi này là xem ai trong chúng ta giết nhiều hơn, còn phần thưởng… Không phải ngươi muốn ăn một cái bánh kem mousse sao, thưởng cho ngươi ăn đủ.”

Bình Luận (0)
Comment