Dù vậy, môn thủ pháp này cũng được gọi là một môn thần thông Đạo gia.
Trước khi lưỡi đao chạm đến bàn tay Triệu Khách, chỉ thấy lòng bàn tay Triệu Khách nhẹ nhàng run lên, một làn sóng âm nhu xoắn dọc theo lưỡi đao.
“Ầm!”
Samurai chỉ cảm thấy bàn tay mình tê rần, còn chưa hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, bàn tay đã máu me đầm đìa, lưỡi đao tuột khỏi tay.
Lưỡi đao lượn vòng trong lòng bàn tay Triệu Khách, nhẹ nhàng rơi vào bàn tay, ngón tay nhẹ nhàng lướt một vòng dọc theo mép lưỡi đao, không nhịn được lắc đầu nói: “Rác rưởi!”
Không biết Triệu Khách đang nói đao hay đang nói người, tên samurai kia nhìn bàn tay của mình, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Ninja?”
Vừa nghe đến hai chữ ninja, không chỉ ánh mắt ba tên samurai kia trở nên căng thẳng, ngay cả vẻ mặt của người đi đường xung quanh cũng trở nên căng thẳng hơn.
Samurai có địa vị cao thượng ở Nhật Bản.
Ninja không phải như vậy, sát thủ, thần bí, mới là sự hiểu biết của mọi người với ninja.
Triệu Khách xoay tay ném đi, quăng con đao trên tay đến trước mặt samurai, khinh thường nói: “Ngay cả đao cũng không cầm vững, ngươi có tư cách gì nghi ngờ người khác.”
Người Nhật Bản có tính cách rất mạnh mẽ, cũng là cường giả được ngưỡng mộ, nói đơn giản hơn là nô tính rất nặng, chỉ nhận nắm đấm, không nhận đạo nghĩa dân tộc.
Nghe Triệu Khách nói vậy, sắc mặt samurai lập tức trở nên khó chịu, chỉ thấy Triệu Khách sải bước đi lên trước, ánh mắt nhìn tên mập trợn mắt há hốc mồm, chắp tay nói: “Đại nhân, ta nghe nói Mạc phủ thiếu người, vì vậy muốn nhờ đại nhân dẫn tiến.”
“Điều này…”
Tên mập hơi ngạc nhiên, vẻ mặt hơi khó khăn, tuy hắn ta có tư cách dẫn tiến nhưng còn phải dựa vào tư cách này để đòi giá tốt.
Thấy vẻ mặt tên mập do dự, Triệu Khách biết nhiệm vụ này không dễ dàng như vậy.
Thật ra, sở dĩ hắn ra tay, chính vì vừa này samurai nói xong, hắn đã nhận được nhắc nhở nhiệm vụ.
【 Nhiệm vụ chính tuyến 1: Gia nhập Mạc phủ 】
【 Nhắc nhở nhiệm vụ: Bây giờ là loạn thế, Mạc phủ cần rất nhiều người, nên khoảng thời gian này Ronin bắt đầu tụ tập ở kinh đô, nhưng muốn vào Mạc phủ cần có người dẫn tiến, nếu không sẽ không gia nhập được. 】
Chính vì nhiệm vụ này, Triệu Khách mới không tiếc mạo hiểm việc để lộ thân phận, quyết định ra tay, thấy phương hướng nhiệm vụ hình như nhiệm vụ chính tuyến này sẽ không ngừng tiếp tục.
Vì vậy chỉ cần người gia nhập vào Mạc phụ, tám chín phần mười đều có thể là người đưa thư, lại tiếp tục che giấu không những không có ý nghĩa, ngược lại còn vì vậy mà bỏ lỡ cơ hội.
“Đại nhân! Ta mời từ nước ngoài trở về, lấy được một khối bảo vật ghê gớm, có thể mời đại nhân đến chỗ khác xem qua.” Lúc này Triệu Khách khẽ nói.
“Bảo vật!”
Vừa nghe đến bảo vật, ánh mắt tên mập này sáng lên, trên mặt lập tức mỉm cười, nếu người khác nói vậy hắn ta còn không tin, nhưng vừa rồi Triệu Khách đã chứng minh thực lực của mình, cũng không phải là loại vô dụng gì, trên tay hắn có bảo vật, có khả năng đương nhiên không nhỏ.
Chỉ thấy Triệu Khách nói xong, không biết lấy đâu ra một cái hộp gỗ cho tên mập nhìn thoáng qua, chỉ nhìn thoáng qua, ánh mắt tên mập lập tức trở nên hưng phấn.
Không biết chiếc hộp màu đen vuông vức được làm từ tài liệu gì, nhưng bên trên điêu khắc hoa văn phi cầm tẩu thú rất sống động, khiến người nhìn phải trầm trồ.
Chỉ nhìn cái hộp này đã biết có giá trị không nhỏ, có thể thấy bảo vật bên trong sẽ có giá trị như thế nào.
Hắn ta vội vàng lôi kéo Triệu Khách đi vào quán rượu bên cạnh, để lão bản chuẩn bị một nhã gian thượng đẳng.
“Nhanh nhanh nhanh, mở ra nhìn xem!”
Vừa sải bước đi vào phòng, chỉ thấy tên mập không kịp chờ đợi muốn mở hộp ra, nhưng Triệu Khách đưa tay ra đè lại chiếc hộp, ánh mắt nhìn ba tên samurai sau lưng tên mập.
Thấy thế, tên mập hiểu ý, quay sang nói: “Các ngươi trông coi ở ngoài cửa.”
“Vâng!”
Tuy rất khó chịu nhưng ba tên samurai vẫn cúi đầu rời khỏi phòng, Triệu Khách cũng đi theo nhẹ nhàng đóng cửa lại, chỉ thấy trong nháy mắt khe hở cửa phòng đóng chặt lại, trong mắt Triệu Khách lóe lên một vòng ánh sáng dữ tợn: “Yên tâm đi đại nhân, bảo vật này chắc chắn không làm ngài thất vọng.”
"Kỳ quái? Sao bên trong không có tiếng động?"
Ba tên samurai đứng ở ngoài cửa trông coi chờ một lúc, lại thấy cửa phòng từ từ mở ra.
"Đại nhân!"
Ba tên samurai lập tức cúi đầu xuống, đương nhiên ánh mắt không quên nhìn thoáng qua cái hộp đen trên tay tên mập một chút.
Chỉ thấy ánh mắt gian xảo của tên mập nhìn thoáng qua ba tên samurai, chỉ tên samurai mặc khôi giáp samurai ở bên trái nói: "Saito, ngươi vào cùng ta."
"Vâng!"
Saito nghe vậy nhẹ gật đầu, tuy rất kỳ quái vì sao lại gọi riêng hắn ta vào trong phòng, nhưng vẫn nhanh chóng đáp lại.
"Hai người các ngươi đi tìm một miếng vải lớn một chút, cái hộp này quá chói mắt, không thể cứ đi ra ngoài như vậy."
"Thế nhưng..." Hai tên samurai nghe vậy hơi khó xử.
Nhưng tên mập thấy thế vẻ mặt trầm xuống, mắng: "Ngu ngốc, Saito ở chỗ này bảo vệ ta là đủ rồi, nhanh đi!"
Saito nghe vậy, trong lòng lập tức vui vẻ, không ngờ mình lại được coi trọng như thế, lúc này phối hợp cúi người chào nói với hai vị đồng bạn: "Izumi-kun, Baiteng-kun yên tâm, ta sẽ bảo vệ đại nhân!"