Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 321 - Chương 321. Vô Đề (2)

Chương 321. Vô đề (2) Chương 321. Vô đề (2)

Triệu Khách đưa tay lau giọt máu trên trán, sau lưng đổ mồ hôi lạnh, vừa rồi tránh hơi chậm một bước, một đao kia sẽ đâm xuyên đầu hắn.

Nhưng còn không đợi trong lòng Triệu Khách cảm thấy may mắn, sau lưng vang lên một tiếng tiếng thét chói tai trầm thấp, móng vuốt lạnh băng vồ vào vai Triệu Khách.

Móng tay bén nhọn cắm vào xương bả vai Triệu Khách, một tay nâng hắn lên.

"Đáng chết!"

Không cần quay đầu, chỉ dựa vào mùi hôi thối nồng nặc này, Triệu Khách biết cái miệng to lớn sau lưng hắn đã mở to đến cỡ nào.

"Vèo!"

Lúc này, một thanh phi đao đột nhiên bắn ra từ góc tường, nhưng dường như quái vật đã sớm chú ý tới, nghiêng đầu trốn một cái, phi đao sượt qua bên tai quái vật, một đao đâm trúng bức tường sau lưng quái vật.

Quái vật đã không quan tâm điều này, nhìn tên nhân loại bị mình bắt được trước mắt, trên mặt lộ ra một nụ cười nhe răng, há miệng cắn thẳng vào đầu Triệu Khách.

Nó định cắn rơi đầu, sau đó chậm rãi luồn đầu lưỡi vào trong cái đầu mềm nhẵn trơn bóng, chắc chắn cảm giác khuấy đảo trong đầu sẽ khiến người ta vĩnh viễn khó quên.

Miệng lớn mang theo sự sảng khoái từ sâu trong lòng nó, hung hăng cắn một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách muốn xem vẻ mặt tuyệt vọng trước khi hắn chết.

Nhưng liếc mắt nhìn qua đã thấy trên mặt Triệu Khách lại xuất hiện một nụ cười, đôi mắt xảo trá kia khiến trong lòng đột nhiên có một cảm giác xấu.

"Cạch!"

Cắn một cái, khoái cảm xương cốt bị nghiền nát trong mong muốn cũng chưa từng xuất hiện, thay vào đó là hàm răng đụng vào nhau phát ra tiếng ma sát chói tai.

Chờ quái vật cẩn thận nhìn lên: "Người đâu??"

"Nhật dạ tập sát!"

Lúc này, chỉ nghe sau lưng truyền đến giọng nói lạnh lùng của Triệu Khách.

Một tầng khải giáp kim loại bao trùm trên người Triệu Khách, mặt nạ lạnh băng bao trùm trên mặt Triệu Khách, Triệu Khách lại kích hoạt năng lực đặc thù của “Nhật dạ hổ bí”.

Trong mấy bước ngắn ngủi, bóng dáng Triệu Khách đã gia tốc đến cực hạn.

Tiếng xé gió trầm thấp mang theo sức gió như là lưỡi đao, khiến cơ bắp quái vật cũng không nhịn được co vào.

Tứ chi bò trên mặt đất, đột nhiên quay đầu một phát, chỉ thấy một đạo tàn ảnh chạy như bay tới từ nơi xa sau lưng mình.

Triệu Khách không biết rốt cuộc quái vật này là đực hay cái, nhưng mặc kệ là cái gì, ở vị trí cúc hoa cũng sẽ rơi vào trạng thái không hề phòng ngự.

Mặc kệ ngươi kẹp chặt lại nhanh, ngươi vĩnh viễn không đóng được khe kia.

Tay trái Nhật chước, tay phải Dạ thứ, hai tay đặt cùng một chỗ để lại hai đạo tàn ảnh đen đỏ trong không khí, đồng tử Triệu Khách siết chặt, dùng hết sức chọc ra hai lưỡi dao trên tay!!

Có thể nói Triệu Khách dùng toàn lực đâm một nhát này, hơn mười mét gia tốc càng khiến lực lượng của Triệu Khách được tăng lên rất nhiều, một kích không giữ lại chút nào bỉ ổi đến cực hạn.

"Phốc!"

Theo tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương nhất cả đời, hung khí vô cùng sắc bén không chút nương tay xé mở cúc non vô cùng yếu ớt trước mắt.

Dạ thứ mở đường, Nhật chước đốt cháy, cảm giác nổ tung một băng một hỏa kia lập tức khiến quái vật mở ra miệng rộng, đôi mắt nhanh chóng phóng đại lại nhanh chóng co vào, thè ra đầu lưỡi thô to, vẻ mặt như đạt đến cao trào trong nháy mắt này!

"Phốc!!" Một ngọn lửa phun ra từ trong miệng.

Nửa người gần như bị chém thành ngắm hai nửa, thân thể mềm nhũn bò ngã trên mặt đất, một mùi thối khét lẹt tràn ngập ra từ nửa người dưới.

Tin tưởng khoái cảm nổ tung này tuyệt đối khiến nó vĩnh viễn nhớ kỹ!

Một kích thành công, Triệu Khách không có hề có ý dừng lại, vung Dạ Thứ lên, một đao cắt dọc theo sống lưng của nó, Nhật chước đốt xuyên qua cổ họng của nó.

Ngọn lửa kinh khủng nổ tung trong vị trí hiểm yếu của nó, phun ra hai hướng theo thực quản và khoang miệng của nó.

Liên tiếp chịu trọng thương trí mạng, đồng tử quái vật bắt đầu phóng đại, phun ra đầu lưỡi cháy đen, đầu đập mạnh xuống đất.

“Phệ hồn thuật!”

Triệu Khách đưa tay vồ một cái trên xác quái vật, một bóng dáng đỏ tươi bị Triệu Khách bắt ra từ trên xác.

“Chóp cha chóp chep…”

Sau khi cái miệng rộng trong lòng bàn tay nhai nát, “phì” một cái như phun ra một cục đờm đặc, phun ra một quả cầu sinh mệnh màu đen.

Triệu Khách nắm vuốt quả cầu nhìn kỹ, trong quả cầu như chứa mực nước, đen đến đáng sợ, cũng không nhìn ra rốt cuộc thứ đồ chơi này là cái gì.

Tạm thời cất vào túi trước lại nhìn xác trên đất, dáng vẻ biến ảo, trên xác chết mọc ra lông tóc dày đặc, trông dáng vẻ giống tinh tinh.

Triệu Khách cũng không quan tâm nhiều như vậy, trước tiên chuyển hóa vào trong sách tem, chờ rảnh rỗi lại chậm rãi nghiên cứu.

Lập tức rút thanh phi đao trên cây cột này ra nhìn kỹ, trên thanh phi đao này còn dính giọt máu tươi mới.

Trước đó Triệu Khách làm ra những động tác kia chỉ là tình cảnh giả mê hoặc quái vật, bao gồm tảng đá vỡ tan kia, đều là thứ Triệu Khách chú ý trước đó.

Có lẽ dựa vào Phi đao thuật, hắn có thể tự vệ nhưng cùng lúc khống chế nhiều phi đao như vậy, cũng là một gánh nặng không hề nhỏ với hắn.

Bình Luận (0)
Comment