Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 320 - Chương 320. Vô Đề

Chương 320. Vô đề Chương 320. Vô đề

"Ngươi biết dáng vẻ hiện tại của ngươi giống cái gì không?"

Triệu Khách đánh giá quái vật thân thể bành trướng, cơ bắp bành trướng khiến Triệu Khách nghĩ đến một loại động vật: "Chó Pit Bull, ồ, chắc ngươi chưa từng gặp, thật ra chính là..."

Lúc Triệu Khách nói đến một chữ cuối cùng, không có chút tiếng động nào.

Nhưng quái vật có thể nhìn khẩu hình của Triệu Khách, đọc lên một chữ cuối cùng ở trong lòng: "Chó!"

"Oa!!"

Sau khi tự lẩm bẩm đọc chữ này ở trong lòng, trong tròng mắt trắng của quái vật đầy tơ máu, phát ra một tiếng kêu kỳ quái, hé miệng nhào về phía Triệu Khách, lần này hắn ta muốn cắn đứt đầu của người này.

"Đến rồi!"

Triệu Khách híp hai mắt lại rồi đột nhiên mở ra, cơ thể không ngừng lui về sau đồng thời hơi vung tay, phi đao không ngừng bắn ra từ trên tay Triệu Khách.

Sau khi đâm xuyên qua thân thể quái vật, lưỡi đao va chạm với vách tường xung quanh, nhanh chóng chuyển đổi phương hướng.

"Khúc xạ!"

Kích hoạt năng lực đặc thù của Phi đao thuật, rất nhiều phi đao không ngừng vây quanh quái vật, điên cuồng bắn ra.

Sau khi một bộ phi đao bị Triệu Khách bắn ra, chỉ thấy Triệu Khách nhanh chóng gọi ra một bộ khác từ sách tem.

"Phanh phanh phanh phanh!"

Không gian xung quanh hoàn toàn bị ánh đao bao bọc, sau khi một số phi đao khúc xạ, gần như bay sượt qua cái trán Triệu Khách.

Chỉ thấy Triệu Khách vội vàng lùi lại, dao găm trên tay khúc xạ về sượt qua góc áo Triệu Khách, "xoẹt" một tiếng để lại một cái lỗ trên quần áo Triệu Khách.

Bóng dáng Triệu Khách như đang khiêu vũ trong vô số đao bụi, trong vẻ mặt ưu nhã, nguy hiểm, hững hờ, ánh mắt Triệu Khách càng tập trung hơn thường ngày.

Năng lực đặc thù Ý chí sắt thép của con tem “Lão binh” khiến sự chú ý của hắn vô cùng tập trung.

Sự khống chế chuẩn xác của “Khôi lỗi sư” lại gia trì cho Ý chí sắt thép này, được Triệu Khách phát huy tới trình độ vô cùng tinh tế.

Mỗi một bước, phương hướng mỗi một chuôi phi đao khúc xạ hoàn toàn bị Triệu Khách nhanh chóng tính toán ra.

Bước sai một bước, người bị phi đao bắn giết không phải quái vật trước mắt, mà là cổ họng của mình.

"Xoẹt!"

Một thanh phi đao sượt qua ngón tay Triệu Khách khiến máu tươi chảy ra, Triệu Khách cau mày, tốc độ lại càng nhanh hơn trước đó.

Sự báo đáp sau mỗi một lần bị thương là khiến ý chí của hắn càng tập trung.

Hắn là một phàm nhân, nhưng lúc này lại cho thấy cảm giác siêu phàm.

Đầu ngón tay đồng thời vận hành thao túng hơn mười ngọn phi đao, trong tích tắc vô số tính toán và quỹ tích hoàn toàn nằm trong đầu Triệu Khách.

"Phanh phanh phanh!"

Tiếng lưỡi đao va chạm là sự ca ngợi tốt nhất và lớn nhất với Triệu Khách, cũng là tiếng nhạc dạo tuyệt vời nhất trong điệu Waltz này.

"Oa oa!"

Nhưng với quái vật đã bị Triệu Khách chọc giận, những điều này thật sự không có gì để thưởng thức, phi đao xuyên thẳng qua thân thể hắn ta, hoàn toàn không tổn thương được hắn ta.

Bời vì cả hai vốn không cùng một không gian.

Nhìn phàm nhân này càng ngày càng gần, quái vật chậm rãi hé miệng, chuẩn bị nhô ra không gian kết giới, nhưng không đợi nó cắn, một thanh phi đao bắn đi như bay sượt qua chóp mũi quái vật.

Chỉ có một giây như vậy, nếu quái vật thò miệng ra, có lẽ một đao kia lập tức xuyên qua cằm của nó.

Quái vật ngạc nhiên đưa tay ra, nhưng đầu ngón tay hơi thò ra không gian kết giới đã thấy một tia sáng lạnh nhanh chóng lóe lên ở đầu ngón tay nó rồi biến mất.

"Xoẹt!"

Một đoạn ngón tay bay lên từ trên tay mình, chưa chờ quái vật thấy rõ ràng mình bị cắt ngón tay nào, trong chớp mắt đoạn ngón tay bay ở giữa không trung đã bị phi đao khác không ngừng xuyên qua, chặt thành nhân bánh sủi cảo, rơi xuống từ giữa không trung.

Ánh mắt Triệu Khách nhìn lướt qua đống thịt nát trên đất, khinh thường nói: "Chút ít như thế, chẳng lẽ ngươi dự định để ta làm sủi cảo?"

Quái vật: "???"

"Ồ, chỗ các ngươi gọi là há cảo."

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của quái vật, Triệu Khách chỉ có thể nhắc lại lần nữa.

Quái vật nghe vậy suy nghĩ thật lâu cũng không thể nghĩ ra há cảo là cái gì, nhưng nó vẫn có thể hiểu Triệu Khách nói gần nói xa đều lộ ra ý khiêu khích.

Nó há hốc mồm hận không thể cắn một cái ngay bây giờ, nhưng ánh đao lượn vòng xung quanh lại khiến nó cảm thấy sợ ném chuột vỡ bình, cảm giác nam nhân trước mắt thật sự là một con nhím vũ trang đầy đủ, há mồm cũng không biết nên cắn từ nơi nào.

"Ầm!"

Lúc này, một thanh phi đao đụng vào trên vách đá, trùng hợp là vách đá này đã nhiều năm rồi, không chịu nổi sau khi phi đao va chạm lại nứt ra một khe hở khiến phi đao nghiêng một cái, thoát khỏi quỹ đạo ban đầu, đụng vào một thanh phi đao khác.

"Hỏng bét!"

Trong lòng Triệu Khách đột nhiên nặng nề, va chạm này sinh ra phản ứng dây chuyền như quân bài Domino.

Phanh phanh phanh!

Phi đao điên cuồng va chạm, trong nháy mắt làm rối loạn tất cả bố trí trước đó của Triệu Khách.

Khiến Triệu Khách hơi không kịp trở tay, lúc này tốc độ cũng trở nên lộn xộn.

Phốc phốc phốc!

Liên tiếp ba thanh phi đao cắm vào vai trái, trên cánh tay Triệu Khách, một thanh phi đao còn lại thì sượt qua trán Triệu Khách.

Gân xanh trên trán Triệu Khách nhảy lên, trong lúc đau đớn cũng không dừng bước, nghiêng người né tránh những phi đao tán loạn kia.

Bình Luận (0)
Comment