Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 319 - Chương 319. Muốn Chiên Dầu Hay Thịt Kho Tàu! (2)

Chương 319. Muốn chiên dầu hay thịt kho tàu! (2) Chương 319. Muốn chiên dầu hay thịt kho tàu! (2)

Chỉ thấy sương trắng rơi xuống từ giữa không trung, ngay cả trên người Triệu Khách cũng phủ một lớp bột phấn màu trắng, những bột phấn này dính lên vết thương như rải một lớp bột ớt lên trên vết thương.

Triệu Khách mím môi, cúi đầu nhìn vết thương trên cánh tay, trong lòng cũng muốn chửi đổng.

Chỉ cho đối phương đánh mình, không cho mình đánh nó?

Triệu Khách không tin có thứ nghịch thiên như vậy, chắc chắn trong đó có chuyện gì bị hắn quên mất.

"Cạch!" Bên tai Triệu Khách hơi động một chút, một tiếng động rất yếu ớt vang lên, ánh mắt nhìn thoáng qua.

"Hít!"

Cảm giác ghê tởm khiến Triệu Khách hít vào một hơi.

Chỉ thấy khuôn mặt máu thịt be bét kia đang áp sát lên khuôn mặt hắn, một đôi tròng mắt không có da hoàn toàn lộ ra trong không khí.

Gần như không thấy được đồng tử, chỉ có hai điểm đen nhỏ như lỗ kim, nhãn cầu trắng bệch cứ nhìn hắn chằm chằm.

"Chạy!"

Trong đầu Triệu Khách chỉ có một suy nghĩ, còn chưa đợi Triệu Khách có hành động, quái vật trước mắt há miệng cắn lên vai Triệu Khách một cái.

"Phốc!"

Dòng máu đỏ tươi nóng hổi lập tức thấm đầy trước ngực và sau lưng Triệu Khách, chỉ thấy Triệu Khách lộn trên mặt đất một vòng, tuy phản ứng kịp thời nhưng vẫn bị cắn mất một miếng thịt lớn.

Hắn nhanh chóng lấy ra một quả cầu linh hồn nuốt vào, khôi phục miệng vết thương của mình.

Lại nhìn lên, đã thấy Lộ Hạo nằm rạp trên mặt đất, miệng mở rộng nuốt miếng thịt cắn xuống từ trên bả vai hắn vào, bắt đầu nhai nuốt rắc rắc.

Đôi tròng mắt kia nhìn mình chằm chằm, trên mặt đã không có da lộ ra vẻ mặt quỷ dị, càng quái dị hơn trước đó.

Tia sáng ác độc lóe lên sâu trong con ngươi Lộ Hạo.

Trong lòng Triệu Khách lạnh lẽo, rõ ràng vừa rồi có cơ hội một phát giết chết nhưng không làm như vậy, rõ ràng muốn chơi hắn, từ từ hành hạ hắn đến chết.

"Lôi Mẫu, xảy ra chuyện gì?"

Triệu Khách khẽ hỏi Lôi Mẫu, theo lý khoảng cách gần như thế, không có chuyện Lôi Mẫu không phát hiện được.

"Ta... Ta không nhìn thấy!"

Giọng Lôi Mẫu rất căng thẳng, nàng thật sự không thấy quái vật này, thậm chí đứng ở trước mặt mình cũng không thể phát hiện sự tồn tại của đối phương.

"Không nhìn thấy??"

Trong lòng Triệu Khách nghi ngờ.

Nhưng ngay lúc này Lộ Hạo đột nhiên trừng mắt, há miệng, phun ra một luồng khói trắng từ trong mồm.

"Khục khục..."

Hai tay Lộ Hạo nắm lấy cổ họng, móng tay dùng sức cào trên cổ, chỉ thấy da thịt bị cào rách, cứ thế móc ra một cái lỗ thủng.

Bàn tay đưa vào bên trong, lấy ra một miếng thịt nát ném xuống đất.

Triệu Khách nhìn lên, đây là miếng thịt mà Lộ Hạo cắn trên bả vai vào trước đó.

Chỉ thấy Hủ âm phấn vẩy xuống trên người hắn ta trước đó bốc lên một luồng khói trắng như vôi gặp nước, bọng máu bốc lên ùng ục.

"Có tác dụng!"

Triệu Khách mở Hoàng kim đồng trên mắt trái kích hoạt Nhìn rõ, cẩn thận nhìn sang Lộ Hạo, chỉ thấy xung quanh Lộ Hạo có một tầng ngăn cách trong suốt như ẩn như hiện.

Tầng ngăn cách này Triệu Khách cảm giác như đang ngăn cách Lộ Hạo với thế giới này.

Lúc này, Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ngẩng đầu nhìn sang vách đá bên cạnh, trong đầu chợt hiểu ra nói: "Hóa ra là vậy!"

Trên vách đá này vốn cắm một thanh phi tiêu, lúc trước Triệu Khách còn thử rút phi tiêu ra, kết quả lại phát hiện không rút phi tiêu ra được.

Nhưng hiện tại trên vách đá không có phi tiêu.

Triệu Khách có thể nói rất chắc chắn, hắn không bị ảo giác, có năng lực bị động của “Linh hồ”, trong trạng thái bảo vệ linh hồn không có khả năng khinh địch bị dính huyễn thuật như vậy.

Huống hồ, vết thương của hắn là thật, liên tưởng đến trước đó Lôi Mẫu không thể thấy quái vật này và phi tiêu biến mất.

Trong lòng Triệu Khách không khỏi có suy đoán to gan, bọn họ không trong một không gian.

Hoặc là nói, từ sau khi đi vào, nơi này là một cái bẫy như một cái lồng bắt cá, nơi này là một cái túi, đã chui vào đừng nghĩ ra ngoài.

Quái vật trước mắt không phải là Lộ Hạo, cũng không phải quỷ hồn gì, mà là một tên có thể đi qua đi lại trong cái lồng cá này.

Cho nên hắn không đánh được hắn ta, bởi vì lúc này hắn ta đang ở bên ngoài lồng cá nhưng lại ra tay với hắn cách lồng cá.

Chắc trước đó Lộ Hạo thật đã chú ý tới điểm này, mới đột nhiên chạy đến nơi đây, xác định thanh phi tiêu này có ở đây hay không.

Chỉ là hắn ta còn chưa nói với hắn về phát hiện của mình, hai người đã bị tách rời ra.

"Ngươi không giết hắn mà giết ta trước, là cảm thấy ta ăn khá ngon?"

Triệu Khách lạnh nhạt nhìn chằm chằm quái vật trước mắt, chậm rãi lấy ra một thanh phi đao từ trong sách tem: "Vậy hiện tại, đến lượt ta rồi! Ngươi muốn chiên dầu hay thịt kho tàu!"

Dường như bị lời nói của Triệu Khách kích thích, da thịt trên người Lộ Hạo trước mắt bắt đầu vỡ ra, cơ bắp trên người to hơn một vòng.

Cơ bắp hai bên miệng vỡ ra to hơn trước đó một vòng, trong ánh mắt chỉ còn một chút đồng tử kia đầy sát ý tàn nhẫn, đã hoàn toàn mất đi chút xíu kiên nhẫn muốn chơi đùa chết Triệu Khách trước đó.

Cũng như mèo vờn chuột không ngừng thả đi, không ngừng bắt lại, nhưng nếu chuột đột nhiên không chạy mà cắn vào đuôi mèo một cái, tin tưởng mèo cũng sẽ tức hổn hển chém con chuột này thành muôn mảnh.

Bình Luận (0)
Comment