Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 326 - Chương 326. Quyết Đấu

Chương 326. Quyết đấu Chương 326. Quyết đấu

Một sát thủ vì giết hắn ta mà không tiếc chôn bản thân dưới đất, chịu nhiệt độ cao thiêu đốt, da thịt trên dưới cả người đều bị bỏng chỉ vì một cơ hội giết mình.

Đây là nhân vật gì? Ninja? Chỉ dựa vào sự kiên nhẫn này, đối phương chắc chắn là ninja đáng sợ nhất mà Ashikaga Yoshiaki từng gặp được, chỉ có nhân vật như Sarutobi Sasuke, Hattori Hanzo trong truyền thuyết mới có thể làm được như vậy.

Trong lòng sợ hãi than thở, Ashikaga Yoshiaki cũng nhanh chóng nhận ra nguy cơ của mình, một chân đá vào trong ngực Triệu Khách, rút ra một thanh đoản đao chỉ có khoảng ba tấc ở bên hông mình.

“Cạch!”

Lưỡi đao linh hoạt chuyển động phương hướng trên tay Ashikaga Yoshiaki, lưỡi đao đảo ngược, chiêu thức rất tinh xảo, một đao chém vào bụng Triệu Khách.

“Phốc!”

Một luồng ý lạnh lập tức lan tràn ra từ trong bụng Triệu Khách, luồng khí lạnh này dâng lên, mặc dù Triệu Khách đã trải qua sự tẩm bổ của Thạch nhũ âm tinh, có thể chất mạnh hơn người thường, nhưng ý lạnh ở bụng khiến trên đầu lưỡi Triệu Khách cũng bắt đầu ngưng ra một tầng sương lạnh, há miệng ra, trong dòng máu mang theo một luồng sương trắng, cảm giác cả người đều cứng đờ.

Thấy Ashikaga Yoshiaki đâm tới một đao, Triệu Khách trở tay nện một quyền lên mặt Ashikaga Yoshiaki, đồng thời nhịn đau, lộn một cái trên mặt đất để né tránh.

Còn chưa đứng dậy, vẻ mặt Triệu Khách đã thay đổi, cúi đầu nhìn vết thương ở bụng, trông một đao vừa rồi rất nhẹ nhàng, lại suýt nữa cắt cả ruột của hắn ra, vết thương dưới ruột đều bị đông cứng thành màu xanh.

Triệu Khách lấy ra một quả cầu sinh mệnh tùy ý nhét vào trong bụng, ngẩng đầu nhìn về phía Ashikaga Yoshiaki, chỉ thấy Ashikaga Yoshiaki đưa tay che mắt, chậm rãi bò dậy từ dưới đất.

Thanh đoản đao trên tay hắn ta lóe ra một tia sáng lạnh quỷ dị, từng luồng khí lạnh tràn ra theo mũi đao, khiến bùn đất bị đốt cháy khét dưới chân Ashikaga Yoshiaki cũng bắt đầu ngưng đọng.

“Tướng quân!”

Cuối cùng những tiểu binh và hầu cận ở bên ngoài đã kịp phản ứng, tất cả xảy ra quá nhanh, thậm chí bọn họ còn chưa nhận ra đã xảy ra chuyện gì, đã xuất hiện tình cảnh trước mắt.

Lúc này, sau khi lấy lại tinh thần, nhanh chóng xông lên.

“Đừng nhúc nhích!”

Lúc này, chỉ thấy Triệu Khách đột nhiên lấy ra một thứ, lạnh lùng nói với Ashikaga Yoshiaki: “Nếu ngươi muốn huynh trưởng của ngươi hồn phi phách tán, ta không ngại để bọn họ xông lên!”

Ashikaga Yoshiaki dùng đôi mắt còn lại của mình nhìn lên, trong đôi mắt còn lại lập tức bị tơ máu che kín, hắn ta thấy linh hồn huynh trưởng bị cầm tù trong hòn bi kia, không ngừng giãy giụa gào thét.

Dù không nghe được tiếng động nhưng Ashikaga Yoshiaki cũng có thể đoán được huynh trưởng bảo hắn ta đừng quan tâm, lập tức giết chết kẻ thù.

Đôi mắt Ashikaga Yoshiaki đỏ lên, há hốc mồm, muốn nói gì đó với huynh trưởng của mình.

Chỉ là Triệu Khách không cho bọn họ cơ hội ôn chuyện, khuôn mặt bị lửa đốt đến vặn vẹo kia hiện ra vẻ dữ tợn tàn khốc.

Cầm quả cầu sinh mệnh trong lòng bàn tay, lạnh lùng nói, “Để bọn chúng cút hết đi lùi lại mười mét, nếu không bây giờ ta sẽ bóp nát hạt châu này, đến lúc đó ngươi và huynh trưởng còn không có thời gian nói một câu kiếp sau gặp lại.”

Ashikaga Yoshiaki dần tỉnh táo lại, một tay che hốc mắt còn đang chảy máu của mình, dùng tay còn lại ra hiệu mọi người lui ra.

“Ta là một samurai, ta dùng danh nghĩa gia tộc để thề, ngươi trả lại huynh trưởng cho ta, hôm nay ta sẽ thả ngươi đi.”

“Hôm nay? Cách ngày mai cũng không bao lâu, ngươi cảm thấy một thân tàn tật của ta có thể chạy được bao xa trong một đêm.”

Triệu Khách mỉm cười khinh thường, nhưng khuôn mặt đã bị hủy hoại nghiêm trọng khiến nụ cười của hắn còn khó coi hơn khóc.

Nếu hắn muốn trốn đã lựa chọn rời đi từ trước đó, nhưng Triệu Khách không làm vậy, chính vì hắn biết rõ kết quả khi chạy trốn như vậy, tám chín phần mười cũng không trốn xa được.

Hắn chưa quen với cuộc sống nơi đây, phải đối mặt với sự đuổi bắt của đông đảo người đưa thư, còn có một vị đại tướng quân Mạc phủ toàn lực truy nã mình, hắn muốn trốn thật sự rất khó khăn.

Vì vậy Triệu Khách dự định buông tay đánh cược một lần, chỉ cần giết Ashikaga Yoshiaki, có lẽ lúc như rắn mất đầu hắn sẽ có cơ hội chạy đi.

“Ngươi muốn như thế nào.”

Ashikaga Yoshiaki dùng đôi mắt còn lại nhìn Triệu Khách, chỉ dựa vào một con mắt này đã khiến Triệu Khách cảm nhận được cảm giác áp lực như núi lở.

Điều này không chỉ là khí thế mà Ashikaga Yoshiaki nuôi dưỡng được khi ngồi vị trí cao trong thời gian dài, càng vì bản thân Ashikaga Yoshiaki có thực lực kinh người.

Triệu Khách chưa quen thuộc với lịch sử Oa quốc, nhưng Ashikaga Yoshikki huynh trưởng của Ashikaga Yoshiaki là đại kiếm hào nổi tiếng đương thời, có tạo nghệ rất thâm hậu trên mặt kiếm đạo.

Là đệ đệ, Ashikaga Yoshiaki không có thiên phú của huynh trưởng, nhưng cũng kế thừa được đôi chút, một đao vừa rồi cũng là chiêu thức do huynh trưởng sáng tạo ra.

Triệu Khách nhún vai, liếc mắt thấy người bên ngoài đã lui ra bên ngoài mười mét, nhíu mày nói: “Ta muốn quyết đấu với ngươi! Một trận chiến công bằng công chính như samurai!”

“Được!”

Chỉ thấy Ashikaga Yoshiaki nói xong, thu hồi vỏ đao của đoản đao trên tay, đưa tay nhấc một cây gỗ bị nung đỏ ở trên mặt đất, đâm thẳng vào mắt trái bị đâm mù của hắn ta.

“Xì xì xì…”

Bình Luận (0)
Comment