Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 332 - Chương 332. Căn Phòng Tức Giận (2)

Chương 332. Căn phòng tức giận (2) Chương 332. Căn phòng tức giận (2)

Lý Hạo Đặc cầm đầu, khóe miệng nhếch lên, lắc đầu nói: “Tên vừa rồi rút điểm bưu điện của Đồ Bảo, hiện tại là lúc để thể hiện, chúng ta không cần lên lúc này, đi thông báo cho người đưa thư khác lan truyền tin tức này ra ngoài, để vị Âm Dương sư đại nhân nào đó tự tay đi bắt, bọn họ giết người, chúng ta cứu người.”

Xoạt xoạt xoạt…

Trong bụi cây tiếng bước chân nặng nề càng ngày càng nặng.

Hai mắt Triệu Khách tối sầm lại, bóng dáng hiện ra trong bóng tối, ngã mạnh xuống đất.

Bùn đất ẩm ướt mềm mại, cuối cùng cảm giác lạnh băng đã khiến Triệu Khách nhận ra mình còn sống.

Nhét một quả cầu sinh mệnh vào trong miệng, Triệu Khách giãy giụa bò dậy từ dưới đất, nửa người dựa vào gốc cây.

“A, mấy tên khốn kiếp các ngươi, quả nhiên còn sống!”

Vừa rồi nhân cách chính của hắn bị nhốt trong căn phòng kia, xung quanh căn phòng là những hình vẽ nguệch ngoạc từ máu tươi, đứng ở trong căn phòng kia, cuối cùng hắn đã có thể cảm nhận được sự tức giận kiềm chế khiến người ta sụp đổ, mỗi một hình vẽ nguệch ngoạc gửi gắm hình ảnh trực quan nhất.

Trong đó không hoàn toàn là trí nhớ của Triệu Khách, còn có thứ Triệu Khách gặp được, hình ảnh từng thấy, đều là từng khuôn mặt vặn vẹo.

Lão nhân ngã xuống mặt đất đang nắm tay một đứa bé, dưới ánh mắt đau đớn ẩn chứa nụ cười vặn vẹo.

Trước ống kính phân chia tiền và đồ cho những trẻ em bị bỏ rơi, nhưng sau ống kính lại cướp số tiền kia lại, tiền từ thiện không ngừng chạy vào trong túi.

Những sứ giả ánh sáng khoác trên người áo choàng đỏ tươi đứng trên đỉnh cao đạo đức, nhưng sau lưng lại là từng cái bàn phím vấy máu, nhìn nụ cười như quang minh lỗi lạc, căn bản không nhịn được bất kỳ sự tra tấn của thời gian nào, từ từ để lộ ra sắc mặt xấu xí của mình.

Sự xấu xí của lòng người được thể hiện trực quan ở mỗi ngóc ngách trong phòng này, đây là sự tức giận của hắn ta, cũng là sự tức giận của Triệu Khách.

Chỉ có điều vẫn bị khóa trong căn phòng kia, bị một nhân cách khác không ngừng vẽ ra.

Cho đến lúc hắn ta khó có thể chịu đựng, cửa sắt bị mở ra, hắn lại bị nhân cách tức giận kia ném ra khỏi căn phòng này, đây mới là sự thức tỉnh đúng nghĩa.

Nhưng điều kỳ quái là, sau khi hắn tỉnh lại, dù Lôi Mẫu hay người được nàng gọi là tỷ tỷ kia, đều rơi vào một trạng thái ngủ say nào đó.

Triệu Khách còn muốn hỏi chuyện này rốt cuộc là gì, trong chốc lát cũng không thể hỏi thăm.

Nhưng chuyện lần này khiến Triệu Khách nhận ra, bảy nhân cách kia của mình thật sự không biến mất như Vương Na đã nói.

Chỉ là đổi một cách khác để che giấu bản thân.

Trong chốc lát Triệu Khách cũng nghĩ không thông rốt cuộc bọn họ muốn làm gì, chỉ có thể tính toán đợi sau khi Lôi Mẫu tỉnh lại, xem có thể hỏi thăm được tin tức gì từ miệng tỷ tỷ của Lôi Mẫu hay không.

Kiểm tra vết thương trên người một chút, xương sườn bị gãy mất hai cây, bụng suýt nữa bị mổ ra, vết thương nghiêm trọng nhất vẫn là trên vai.

Trên vai trái bị con yêu quái không biết là thứ gì kia cắn xuống một miếng thịt.

Vai phải bị viên đạn bắn xuyên qua, tuy không trực tiếp bắn thủng xương cốt nhưng lại máu thịt be bét như là thịt nát, hơi gảy ra một chút, xương cốt dưới da thịt sẽ lộ ra trong không khí.

Vết thương như thế, nếu không phải có ba con tem “Huyết linh châu”, “Bức dực” và “Lão binh” chống đỡ, e rằng hắn đã ngất đi từ lâu, đừng nói đến việc tiếp tục chiến đấu.

E rằng đây là lần hắn bị thương thê thảm nhất từ lúc tiến vào không gian khủng bố đến nay.

Chỉ dựa vào quả cầu sinh mệnh và Huyết linh châu khép lại, trong chốc lát cũng khó khôi phục được.

Triệu Khách nằm trên mặt đất nghỉ ngơi một chút, laij xử lý miệng vết thương, lấy ra chút đồ ăn từ trong sách tem, sau khi ăn uống no đủ mới khôi phục một chút sức lực.

Gọi sách tem ra, nhìn số điểm bưu điện còn lại của mình.

Trước đó bị nhốt trong Quang Chiếu tự là tiêu hao nghiêm trọng nhất, tiếp theo phục kích Ashikaga Yoshiaki lại tiêu hao một số, cuối cùng là chiến đấu với hán tử nhỏ gầy kia, gần như đang tiêu hao sạch sẽ điểm bưu điện rồi.

Nhưng so sánh ra, thu hoạch cũng khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ.

Khác biệt với lúc trước, ký ức sau khi nhân cách của mình khôi phục, cùng lúc bị tức giận khống chế trước đó hoàn toàn chiếu rọi rõ ràng trong đầu Triệu Khách.

Lúc trước sự hiểu biết của hắn với Nhiếp nguyên thủ chỉ giới hạn ở mức rút ra đủ loại vật chất kỳ lạ, nhưng lúc thật sự bị tên tức giận này khống chế, sự tàn nhẫn và bá đạo của Nhiếp nguyên thủ được phát huy vô cùng tinh tế.

Người ngoài không nhận ra, nhưng Triệu Khách rõ ràng nhất.

Mỗi một đấm của tức giận đều hút lấy protein dưới da thịt, các thớ thịt xương cốt của Đồ Bảo, thậm chí các tiểu cầu trong mạch máu.

Đây mới là đòn sát thủ thật sự, nếu không, không thể chỉ dựa vào ám kình của Nhiếp nguyên thủ mà có thể đánh hắn ta bị nội thương nghiêm trọng như thế.

Có thể nói, thủ đoạn của tức giận thật sự cho Triệu Khách một bài học, khiến Triệu Khách thấy được lực sát thương thật sự của Nhiếp nguyên thủ nằm ở đâu.

Điểm bưu điện của Đồ Bảo lại vô tình là nguồn suối trong sa mạc.

Bình Luận (0)
Comment