Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 333 - Chương 333. Cạm Bẫy

Chương 333. Cạm bẫy Chương 333. Cạm bẫy

Điểm bưu điện không nhiều, chỉ có 48 điểm bưu điện nhưng cũng là một con số không nhỏ.

Nhìn từ năng lực mà Đồ Bảo thi triển trước đó, Triệu Khách kết luận thực lực của người này hoàn toàn không chỉ như thế, ở trong trí nhớ của Triệu Khách, hình như trong sách tem của tên này còn có con tem hệ biến thân.

Chỉ có điều trên tay Đồ Bảo không nhiều điểm bưu điện, lại thấy Triệu Khách bị thương nghiêm trọng căn bản không thể tổn thương đến mình.

Đồ Bảo cũng biết chắc chắn Triệu Khách sẽ không có nhiều điểm bưu điện, ôm thái độ tối đa hóa lợi ích, cũng rút ra con tem có giá trị nhất của mình.

Cho nên ôm thái độ có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, không dùng hết toàn lực.

Nếu không chỉ sợ vừa mới đối mặt, người chết chính là mình, sao có cơ hội gọi tức giận ra nữa.

48 điểm bưu điện, cộng thêm chút điểm vụn vặt còn lại của hắn.

Trên tay hắn còn có 54 điểm bưu điện, đây là một tin tức không tệ với Triệu Khách.

Ngoại trừ cái đó ra còn có một thu hoạch nữa, là thanh đoản đao của Ashikaga Yoshiaki.

Trước đó Triệu Khách không kịp xem ghi chú của thanh đoản đao này, lúc này cẩn thận nhìn lại, trên mặt lập tức nở nụ cười vui mừng, ít nhất lần này lựa chọn phục kích chắc chắn là chính xác.

Tuyết Cơ Tử (đắt đỏ)

Trong truyền thuyết dùng máu Yêu Vương Tuyết Nữ của Oa quốc để chế tạo, là vũ khí nổi tiếng, trân bảo hiếm thấy, chỉ là ít xuất hiện trên đời, người ngoài không được biết.

Năng lực đặc thù 1: Ngưng sương

Lưỡi đao không dính máu, sương không xâm nhập, bị lưỡi đao chém bị thương, vết thương sẽ nhanh chóng bị giá rét làm tổn thương, đồng thời nhiễm hàn khí trên lưỡi đao, vết thương càng nhiều, hàn khí càng nặng.

Năng lực đặc thù 2: Tuyết trảm

Mỗi phút tiêu hao 3 điểm bưu điện, sau khi kích hoạt có thể kích phát ra đao khí ngưng tụ từ hàn sương, lực sát thương sẽ chuyển dời theo thời gian, càng ngày càng mạnh.

(Chú thích: Một khi kích hoạt Tuyết trảm, hàn khí sẽ ăn vào da thịt, phản phệ người sử dụng, thời gian càng dài, phản phệ càng nặng)

Triệu Khách lấy Tuyết Cơ Tử ra khỏi sách tem, ngón tay lướt qua lưỡi đao, ngưng tụ ra một tầng sương lạnh ở trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng cắt qua lưỡi đao một vòng, một giọt máu trượt xuống lưỡi đao, máu còn chưa nhỏ ra khỏi lưỡi đao, vẫn ngưng tụ thành một tầng máu sương, bay xuống giữa không trung như một mảnh tuyết hoa huyết sắc.

Chóp mũi nhẹ ngửi mép lưỡi đao này, quả nhiên không ngửi bất kỳ mùi máu gì, điều này khiến ánh mắt Triệu Khách lập tức sáng ngời, khen: “Đao tốt!”

Sự si mê với đao cụ của Triệu Khách tuyệt đối không thu gì sở thích với những vũ khí lạnh, chỉ có điều có rất ít loại đao có thể khiến Triệu Khách vừa ý.

Lưỡi đao không thể so với đồ làm bếp khác, bởi vì là kim loại nên rất dễ nhiễm phải mùi tanh của máu, lại không giống nồi có thể dùng dầu nóng để che đậy mùi hương này, Triệu Khách tình nguyện dùng một cái ném một cái, cũng không sử dụng lại lưỡi dao đã nhiễm mùi tanh của thịt.

Đương nhiên, như lời nói của sư huynh, đây là điểm bốc đồng của Triệu Khách.

Cũng như có một vài người bình thường không thích rất nhiều loại hoa tươi khác, lại cứ thích hoa cúc.

Hiện tại thanh Tuyết Cơ Tử này xuất hiện, lập tức khiến trong lòng Triệu Khách thấy vui mừng.

Cất kỹ lưỡi đao, Triệu Khách cẩn thận ngồi dậy từ dưới đất, hơi nhúc nhích gân cốt đã cảm thấy xương cốt cả người như sắp rời ra từng mảnh, khiến Triệu Khách mím môi, không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.

Tuy rất muốn nghỉ ngơi, nhưng hiện tại không phải lúc hắn nghỉ ngơi.

Chịu thiệt thòi lớn như vậy, Ashikaga Yoshiaki tuyệt đối không bỏ qua, chắc chắn sẽ dùng tất cả thủ đoạn để đối phó mình.

“Hừ, có phải bây giờ ngươi rất đắc ý không!”

Triệu Khách không nhịn được nghĩ đến Hattori Hanzo, tên này đã lừa mình một lần, chắc chắn lúc này đã lấy được thứ mình muốn.

Triệu Khách cũng không thể cứ nghiến răng nuốt thiệt thòi này vào trong bụng.

Triệu Khách còn chưa đi bao xa, đột nhiên dừng lại quay đầu nhìn ra sau lưng, mở ra Hoàng kim đồng trên mắt trái, Triệu Khách kích hoạt năng lực Nhìn rõ, ánh mắt nhìn lướt qua, trong bóng tối có một con mắt rất kỳ quái đang nhìn chằm chằm vào mình.

“Tròng mắt hư không!”

Thấy thế, khuôn mặt Triệu Khách trầm xuống, năng lực này vô cùng quen thuộc, tất nhiên biết con mắt này xuất hiện sẽ có ý nghĩa như thế nào.

“Đáng chết!”

Đôi mắt Triệu Khách sáng ngời, không đợi chủ nhân của tròng mắt hư không kịp phản ứng, đã thôi động Nhiếp nguyên thủ chụp lấy tròng mắt, Nhiếp nguyên thủ uốn éo một cái đã bóp nát tròng mắt này.

“Bên kia!”

Triệu Khách đưa lỗ tai qua, tiếng chạy vang lên đằng xa, hiển nhiên có người muốn đuổi giết mình.

“Muốn chết!”

Triệu Khách bĩu môi, ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn.

Nơi này cũng không phải nơi nào khác, mà là rừng cây rậm rạp, là chiến trường của hắn, dựa vào “Tự nhiên chi tức” và “Tự nhiên chi linh”, dù có bị trọng thương, hắn cũng có lợi ích tuyệt đối ở chỗ này.

Triệu Khách nhìn rừng cây xung quanh, không biết nghĩ đến điều gì, lặng lẽ gọi ra Đồ phu chi hạp.

“Vù vù…”

Thương Ngô nhếch mũi lên, mùi máu tươi trong không khí khiến ánh mắt hắn ta hưng phấn.

Trước đó đám người bọn họ đuổi giết Lộ Hạo, kết quả tên kia rất giảo hoạt, không biết sử dụng cách gì lại chạy không còn hình bóng.

Bình Luận (0)
Comment