Lấy sự hiểu biết của hắn ta với Triệu Khách, cơ hội tốt như vậy, không lột của nữ nhân này một lớp da chắc chắn không phải phong cách của hắn, nhẹ nhàng đồng ý như vậy khiến Lộ Hạo cảm thấy không quen.
Nhưng Triệu Khách không giải thích, hắn ta cũng không đần độn cãi lại Triệu Khách.
Nhưng đúng vào lúc này chỉ nghe Triệu Khách đột nhiên híp mắt nói: “Ta đảm bảo có thể lấy được cái hộp, nhưng yêu cầu của ta… Là ngươi đến làm RBQ cho ta!”
“RBQ? Đó là cái gì??”
Nữ nhân ngạc nhiên không hiểu hắn có ý gì, đã thấy Triệu Khách híp mắt, Lộ Hạo ngồi bên cạnh chen miệng nói: “Đây là ngôn ngữ ở quê chúng ta, ý là nữ thần!”
Lộ Hạo nói xong nhìn sang Triệu Khách, hai người mỉm cười hiểu ý, ý của Triệu Khách là: “Có ngu mới lấy cái hộp gì đó cho ngươi. Hoàn thành nhiệm vụ, bọn ta sẽ đi ngay.”
“Hừ, không đứng đắn!”
Được người ta khen là nữ thần khiến nữ nhân cũng hơi xấu hổ, chỉ có điều nếu nàng biết rốt cuộc RBQ có ý gì, có lẽ sẽ không cảm thấy xấu hổ nữa.
“Cộc cộc cộc…”
Xe ngựa càng đi càng nhanh, trên đường đi Triệu Khách không nhìn thấy một vài xác chết, có người đưa thư, có tiểu binh phổ thông, sau đó lại thấy một chiếc xe ngựa vỡ vụn, nhìn tộc huy không biết là xe của đại danh tiểu quốc nào.
Về phần xác chết, có lẽ đã biến thành hài cốt trong cái cây kia rồi.
Dựa theo lời nói của Lâm Cấm Tử, số người do những đại danh này mang tới còn thiếu rất nhiều, không đạt được yêu cầu cống phẩm nên mới bị yêu ma khác cùng nhau ăn sạch.
“Lâm Cấm Tử tiểu thư! Âm Dương thần cung cường đại như thế, vì sao không dẹp yên những yêu ma này chứ??”
Lúc Lộ Hạo gọi Lâm Cấm Tử còn đặc biệt thêm một cái tiểu thư ở phía sau, còn là kiểu nhấn mạnh.
Chỉ có điều Lâm Cấm Tử không nghe ra Lộ Hạo đang đổi cách để mỉa mai nàng, ngược lại cảm thấy cách gọi này rất tốt.
Vì vậy nhìn ra ngoài xe mỉm cười không nói gì, nhưng Triệu Khách đọc được một hàm ý khác từ trong nụ cười của nàng.
Dùng bốn chữ để thay vẻ mặt: “Thả địch nâng mình!”
“Sắp đến rồi!”
Lúc này, ánh mắt Lâm Cấm Tử nhìn thoáng qua phía trước, Triệu Khách và Lộ Hạo thò đầu ra nhìn, không nhịn được nhíu mày, chỉ thấy phía trước là một sườn đồi.
“Không đúng! Nhanh dừng lại!”
Sắc mặt Lộ Hạo lập tức thay đổi, đưa tay muốn kéo Lâm Cấm Tử, lại không ngờ vừa chạm đến cánh tay Lâm Cấm Tử, Lâm Cấm Tử đã xoay tay một cái, dùng một loại thủ đoạn rất khéo léo đẩy Lộ Hạo vào trong xe ngựa.
“Cao thủ!”
Triệu Khách thấy thế, ánh mắt trầm xuống, nhìn hành động vừa rồi của Lâm Cấm Tử lão luyện trầm ổn, cũng không giống loại nữ lưu bình thường có thể làm được.
“Ngồi vững!”
Lâm Cấm Tử không những không ngừng xe ngựa, ngược lại còn bắt đầu tăng tốc.
Từ đầu đến cuối Triệu Khách không nói gì nhưng đã chuẩn bị sẵn dự tính xấu nhất, nếu tình huống không đúng hắn sẽ nhảy xe trước, dựa vào năng lực đặc thù của “Bức dực” để bay đi.
“Cộc cộc cộc…”
Chỉ thấy xe ngựa càng chạy càng nhanh, Lâm Cấm Tử đột nhiên lấy ra một cái túi từ phía sau, bên trong để chút bánh thịt, đưa tay vẩy ra ngoài xe ngựa.
Trong nháy mắt từng miếng bánh thịt rơi xuống đất, chỉ thấy trên mặt đất nứt ra vô số cái miệng, bùn cát ngưng tụ ra hình người, bắt đầu tranh đoạt giành ăn bánh thịt, đồng thời đuổi theo bánh xe ngựa, hình thành một quả cầu cát, nâng xe ngựa bay vọt qua vực sâu.
“Cạch!”
Trước mặt Triệu Khách lắc lư, ngay sau đó Triệu Khách lại nghe thấy giọng của Lâm Cấm Tử: “Chúng ta đến rồi!”
Chỉ thấy trước mặt là một cửa thành rách nát nửa mở, trên cửa thành chỉ có một con mắt đang lạnh băng nhìn chằm chằm xe ngựa, Lâm Cấm Tử tiện tay đút cho cửa thành một cái xe ngựa, khống chế xe ngựa nhanh chóng xông vào.
"Dừng lại!"
Kéo cương ngựa một phát, xe ngựa chậm rãi dừng lại, Lâm Cấm Tử chỉ về phía trước, chỉ thấy trước mắt là một khoảng căn phòng tàn phá, đường đi tiêu điều, trống rỗng không có cái gì.
"Đây là Đại ma cung, thiên đường yêu ma, chỉ cần các ngươi không đi trêu chọc những yêu quái ở chỗ này, bọn chúng cũng không dám ra tay với các ngươi."
Lộ Hạo thò đầu nhìn ra bên ngoài, thấy tòa thành trống không tĩnh mịch nặng nề trước mắt, không nhịn được nghi ngờ nói: "Yêu ma? Sao ta không nhìn thấy cái gì?"
"Ngươi nhìn lại đi!"
Lâm Cấm Tử nói lời này, ngón tay chấm nước bọt, nhân lúc Lộ Hạo không chú ý, nhanh chóng vẽ một vòng trên mí mắt hắn ta.
Đột nhiên bị bôi nước bọt, Lộ Hạo ngờ ngác, chờ đến khi hắn ta nhìn ra bên ngoài lại phát hiện, đường phố trước mắt đã thay đổi dáng vẻ.
Đủ loại sinh vật dị dạng cổ quái, con cóc ba chân, đá biết nhảy, thứ lộn xộn gì cũng có, hoàn toàn khác với vẻ tiêu điều trước đó.
"Ực!"
Lộ Hạo nuốt nước bọt, quay sang nhìn về phía Lâm Cấm Tử nói: "Ngươi xác định chúng ta xuống xe, bọn nó sẽ không cắn ta?"
Lâm Cấm Tử mỉm cười chỉ một căn phòng phía trước: "Chỉ cần ngươi không chủ động gây rắc rối, áo choàng trên người sẽ che giấu mùi người cho các ngươi, thấy tòa nhà này không, cái hộp mà ta cần đang ở bên trong... A??"
Còn chưa nói hết câu, chờ Lâm Cấm Tử quay đầu lại lập tức ngơ ngác, chỉ thấy hai người Triệu Khách và Lộ Hạo đã biến mất.