"Lấy cớ!! Chỉ cần ngươi muốn đi vào, những điều này đều không phải vấn đề, vấn đề là rốt cuộc ngươi có dám buông tay đánh cược một lần không!"
Lộ Hạo bị Triệu Khách ép lùi vào góc tường từng bước, trên trán đổ mồ hôi lạnh nhìn con cóc trong chảo dầu theo hướng ngón tay Triệu Khách, cắn răng nói: "Làm đi!"
Lộ Hạo nói xong, đã thấy khóe miệng Triệu Khách cong lên nở một nụ cười, vươn tay chậm rãi đặt ở dây lưng quần của Lộ Hạo, không đợi Lộ Hạo lấy lại tinh thần, chỉ thấy Triệu Khách đưa tay giật dây lưng quần của Lộ Hạo xuống.
"A!! Đau!"
"Ca!"
"Làm gì!"
Lộ Hạo hơi thẹn thùng, nói: "Tửu Thôn là yêu quái gì!"
"Ta biết!"
Triệu Khách gật đầu nói: "Ngươi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, còn để ý yêu quái gì? Nhắm mắt lại là được."
"Có thể... Trước đó là ta bị động, hiện tại muốn ta chủ động đi cùng một yêu quái..."
Không đợi Lộ Hạo nói xong, Triệu Khách vung tay ngắt lời hắn ta: "Bớt nói nhảm, không biết xấu hổ làm ba ngày với hành thi kia, sao ngươi lại không nói!"
Triệu Khách nói xong, không tiếp tục để ý Lộ Hạo nữa.
"Ca!"
"Thì thế nào??"
Bị Lộ Hạo làm cho hơi mất kiên nhẫn, quay đầu lạnh nhạt nhìn chằm cahừm Lộ Hạo: "Ngươi được hay không, không được thì nói luôn!"
"Không! Không phải! Ta... Ta ngứa!"
Lộ Hạo ngồi trong xe tù, cả người đều cảm thấy khó chịu.
Triệu Khách nghe vậy không nhịn được thở sâu, lắc đầu gọi ra sách tem của bản thân, chia 20 điểm bưu điện cho Lộ Hạo.
"Cho ngươi dùng giữ mạng!"
Triệu Khách nói xong sửa sang lại mái tóc dài của mình, nhìn vào tấm gương đánh giá một chút, xác định gốc râu trên cằm mình đã cạo sạch sẽ, quay đầu nhìn Lộ Hạo.
Chỉ thấy Lộ Hạo ngồi ngay ngắn, mái tóc được Triệu Khách chải vuốt cẩn thận, sợi tóc được búi lên cao, trên mặt, lông mày đều được Triệu Khách xử lý nghiêm túc, chỉ thiếu một thỏi son môi.
Lúc trước đã bị Viên Chân cầm mất thỏi son kia, kết quả thất lạc ở trong khách sạn.
Triệu Khách chỉ có thể tạm gom góp, dùng Nhiếp nguyên thủ lấy chút màu đỏ bôi lên cho Lộ Hạo, nhìn qua hiệu quả cũng không tệ lắm.
Quần áo trên người Lộ Hạo là Triệu Khách đặc biệt lột xuống từ trên người một nữ nhân vóc dáng nhỏ gầy, nhỏ hơn Lộ Hạo dáng người một chút.
Nhưng bởi vậy mới có thể làm nổi bật dáng người đường cong chữ S của Lộ Hạo, cùng cơ ngực xốc nổi như có thể nhảy ra từ trong cổ áo bất cứ lúc nào.
Triệu Khách thì ngược lại, tùy ý bôi một chút lên mặt, dùng Đồ Phu chi hạp chế tác cơ thể giả, giúp mình làm thành dáng người dài rộng đầy đặn.
Tất nhiên nữ trang trên người cũng lột xuống từ trên người những nữ nhân khác.
Về phần hai nữ nhân bị lột sạch, thì bị Triệu Khách tùy ý nhét vào bụi cỏ trong góc tường, Triệu Khách không để ý tới sự sống chết của các nàng.
"Ông..."
Lúc này, cửa phòng bên cạnh bị đẩy ra, chỉ thấy ba yêu quái dáng vẻ cổ quái kỳ lạ đi tới.
Bên trái là nam nhân trung niên, cái cằm nhọn hoắt, trên đầu mọc ra một đôi sừng hươu.
Vị ở giữa thì trông giống thanh niên nhưng vẻ mặt dữ tợn, sau mông mọc một cái đuôi dài nhỏ màu àng, thỉnh thoảng quật "ba ba ba" trong không khí.
Thiếu niên bên phải lại để râu dài đầy miệng, tuổi nhỏ từng trải, không nhìn ra là yêu quái gì, nhưng con ngươi thì linh lợi nhìn vào xe tù, đảo quanh trên người những nữ nhân này.
"A??"
Ba người đi lên trước, tên thanh niên ở giữa không nhịn được trừng mắt, cái đuôi quật trong không khí, nghi ngờ nói: "Thạch cáp mô đâu?"
"Có lẽ Ishida-kun đi tiểu."
Thiếu niên xưng hô con cóc thì phải mang theo tôn xưng, xem ra địa vị thấp nhất trong ba yêu ma.
"Mặc kệ, cũng may xe tù không có việc gì, đưa vào đi!"
Ba yêu quái vẫy tay, chỉ thấy đằng sau có mấy tiểu yêu quái tiến lên, nắm dây kéo xe ngựa đi vào cửa hông phía sau, cánh cửa lớn mở ra, cung điện vốn rách nát cũng dần bắt đầu xảy ra biến hóa.
Không chỉ có nhiều hơn một số cung điện hoa lệ, thậm chí còn có hàng loạt vườn trái cây.
"Khà khà khà khà!"
Trong một mảnh vườn trái cây vang lên tiếng cười như chuông bạc có thể thấy một số nữ nhân xinh đẹp tuổi trẻ, thân thể trần truồng chơi đùa với nhau.
Vẻ mặt Triệu Khách ngây ngốc trệ đờ đẫn, mượn mái tóc dài che giấu mắt trái, Hoàng kim đồng lóe lên.
Lại nhìn lên, trước mắt đâu phải vườn trái cây gì, căn bản là một bãi tha ma.
Những nữ nhân chạy trong vườn trái cây kia, chỉ là một số tro cốt dã quỷ.
"Dừng lại!"
Ngay vào lúc này, xe tù bị mở ra, lần lượt từng nữ nhân và hài tử bị vồ xuống từ trên xe tù.
"Cái này nhìn không tệ!"
Mấy yêu quái vây quanh xe tù, đánh giá những nữ hài này, đặc biệt là Triệu Khách, hình như những người vẻ ngoài đầy đặn rất được những yêu quái này hoan nghênh.
Nhưng ánh sáng lấp lóe trong mắt bọn họ cũng không phải dục vọng, mà là muốn ăn.
Đặc biệt là gia hỏa có cái đuôi lão hổ ở sau mông, con mắt nhìn chằm chằm vào cái mông Triệu Khách, há mồm thè lưỡi liếm môi của mình một vòng, nếu không phải tiệc rượu còn chưa bắt đầu, chỉ e lúc này đã không kịp chờ đợi nhào tới gặm một cái trước.
"Các ngươi còn lo lắng cái gì, đưa những đám người này cho Đại Vương nhìn xem!"