Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 378 - Chương 378. Người Không Nên Xuất Hiện (2)

Chương 378. Người không nên xuất hiện (2) Chương 378. Người không nên xuất hiện (2)

Một bóng người đi tới từ căn phòng bên cạnh, trên đầu mọc sừng thú, một bên lớn một bên nhỏ trông hơi có cảm giác phong lưu thư sinh, tóc dài phất phới, gương mặt như lưỡi đao, nếu đặt ở hiện thực, vẻ ngoài như vậy đùng là tiểu thịt tươi rất được hoan nghênh.

Chỉ là trong ánh mắt của đối phương có một loại tà khí khiến người ta e ngại, nhìn ai một cái đều khiến đối phương cảm thấy không thoải mái.

"Tỳ Mộc đại nhân!"

Mấy yêu quái thấy thế rối rít cúi đầu chào hỏi, địa vị của Tỳ Mộc ở Đại ma cung gần bằng Tửu Thôn, nghe đồn cả hai là huynh đệ tốt nhất, nhưng cụ thể như thế nào người ngoài như bọn họ không thể rõ ràng.

"Ồ!"

Lúc này, ánh mắt Tỳ Mộc đột nhiên khóa chặt vào trên người Lộ Hạo, không nhịn được ánh mắt sáng lên.

Tiến lên đưa tay giữ eo nhỏ của Lộ Hạo, thuận tay kéo vào trong lồng ngực của mình.

"Hít!"

Hít sâu một cái, hương thơm đặc biệt này khiến ánh mắt Tỳ Mộc sáng lên, đây là mùi thơm gì thế? Đây là lần đầu tiên hắn ta ngửi được.

Thật ra trước khi trang điểm, Triệu Khách đã dùng xà phòng rửa mặt cho Lộ Hạo, cho nên mùi thơm cũng là mùi xà phòng.

Nhưng đối với yêu ma ở thời đại này mà nói, bọn họ hoàn toàn không thể tiếp xúc được với loại mùi thơm này.

"Người này thuộc về ta!"

Đồng tử Lộ Hạo xiết chặt, nhìn về phía Triệu Khách, điều này không giống với kế hoạch của bọn họ.

Nhưng từ đầu tới cuối Triệu Khách vẫn duy trì ánh mắt đờ đẫn, không có bất kỳ động tác gì, trên thực tế trong lòng còn Triệu Khách lo lắng hơn ai khác, sau khi nghe thấy Tỳ Mộc đồng tử nói xong, trong lòng lại nhảy dựng lên.

Nhưng lúc này Triệu Khách chỉ có thể trơ mắt nhìn, Lộ Hạo bị Tỳ Mộc đồng tử ôm vào phòng.

"Đi!"

Yêu quái khác thấy thế hình như đã không cảm thấy ngạc nhiên lắm, xô đẩy mấy người Triệu Khách đi lên phía trước.

"Tự cầu phúc đi!"

Mắt trái của Triệu Khách liếc qua gian phòng Tỳ Mộc đồng tử một cái, kế hoạch xuất hiện biến cố, Triệu Khách cũng chỉ có thể lặng lẽ nói một tiếng bảo trọng với Lộ Hạo.

"Ông!"

Cửa đại điện bị đẩy ra, trong đại điện tối tăm không ánh sáng, chỉ có một cái giường lớn màu đỏ sáng, bị từng tầng rèm cửa ngăn cách lại, lờ mờ có thể thấy trên cái giường kia như có một bóng người đang nằm.

Còn chưa vào cửa, Triệu Khách hơi nhíu mày, trong không khí ngoại trừ mùi máu tươi nồng đậm còn có một mùi hôi thối.

Có thể thấy, xung quanh cái giường này có mấy bóng dáng nữ nhân mơ hồ, trên tay cầm mâm đựng trái cây.

Sau khi đám người Triệu Khách bị thúc giục đi vào đại điện, yêu ma có cái đuôi lão hổ ở sau mông tiến lên, rất cung kính quỳ dưới đất nói: "Đại Vương, yến hội sắp bắt đầu, đây là một nhóm sau cùng!"

"Ừ!"

Rèm cửa bị một ngón tay mảnh khảnh trắng nõn nhẹ nhàng đẩy ra, không biết vì sao lúc thấy cái tay này, Triệu Khách lại đột nhiên ngẩn ngơ.

Quá quen thuộc!

Một nửa bàn tay yếu ớt không xương, da thịt như tơ lụa cho người cảm giác đây như là ngọc trai trắng noãn, loại bàn tay tuyệt đẹp như vậy, Triệu Khách chỉ cần thấy một lần, tuyệt đối không quên.

Chỉ là cái tay này không nên xuất hiện ở đây.

Nhưng lúc này đây đã thấy rèm cửa màu đỏ tươi bị kéo ra một chút xíu, bắp đùi dài nhỏ xuất hiện ở trước mặt Triệu Khách, khiến hô hấp Triệu Khách trở nên dồn dập, ngẩng đầu nhìn qua chỉ thấy trên trán Triệu Khách rịn một giọt mồ hôi lạnh lăn xuống theo gương mặt.

Trong ánh mắt là sự kinh diễm, càng là cảm thấy sợ hãi thật sâu, loại cảm giác đau đớn khắc sâu vào đầu khớp xương lại một lần nữa hiện lên ở trong đầu Triệu Khách.

"Hít!"

Triệu Khách nghẹn một hơi ở ngực, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

Dường như lại một lần nữa cảm nhận được cảnh giác lạnh lẽo từ sau lưng, cảm giác cặp tay lạnh như băng kia làm thế nào rút ra từng đốt xương sống lưng của mình.

"Không thể nào! Sao nàng lại xuất hiện ở đây?"

Triệu Khách trong lòng hoảng sợ, chỉ thấy rèm cửa kéo ra, khuôn mặt tuyệt thế xuất trần kia lại một lần nữa xuất hiện trước mặt mình, một đôi mắt phượng liếc nhìn tới, dường như trong nháy mắt khiến nhịp tim Triệu Khách dừng lại.

Đó là gương mặt xuất trần tuyệt sắc, còn như tiên tử trần thế, mỗi một hành động đều khiến người ta hít thở dồn dập, chỉ dám kính sợ ở trong lòng, không dám có chút suy nghĩ khinh nhờn.

Nhưng cùng lúc thấy gương mặt này, nhịp tim Triệu Khách cũng như chết máy trong nháy mắt, lập tức há miệng thở dốc từng hơi, đồng tử bắt đầu co vào, từng giọt mồ hôi lạnh rịn ra trên trán như nước mưa, chảy xuống từ trên gương mặt Triệu Khách.

Là dung nhan tuyệt thế, nhưng đối với Triệu Khách đây chắc chắn là một loại ác mộng.

Bộ quần áo màu đỏ phất phới trong không khí, lại khơi gợi lên cho Triệu Khách cơn đau đớn khó nhịn, xé rách cốt tủy, khắc sâu vào trong linh hồn.

"A, ngươi đang sợ hãi??"

Ánh mắt nữ nhân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Triệu Khách, trong mắt hiện ra chút hoang mang.

Tửu Thôn không có chân hình, thế nhân nhìn hắn ta đều là khuôn mặt đẹp nhất trong lòng, càng là vẻ đẹp khắc sâu ấn tượng, càng nhìn rất rõ.

Có thể chiếu rọi ra một bóng người đẹp nhất trong lòng mình, vậy chắc chắn là người trong lòng mình.

Trên mặt phải lộ ra nụ cười hạnh phúc giống những nữ nhân khác.

Bình Luận (0)
Comment