Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 380 - Chương 380. Ngươi Đang Tìm Ta? (2)

Chương 380. Ngươi đang tìm ta? (2) Chương 380. Ngươi đang tìm ta? (2)

Nhưng rõ ràng nàng đi theo Triệu Khách và Lộ Hạo cùng tiến vào Đại ma cung, sao đột nhiên lại xuất hiện ở trong núi sâu bên ngoài Đại ma cung.

"Hanzo!"

Ánh mắt nữ nhân nhìn khoảng rừng núi ở nơi xa, muốn đuổi theo nhưng sau khi chạy vài bước lại dừng.

Nàng biết rõ không có linh xa mở đường, với trạng thái hiện tại của mình, càng đi về phía trước sẽ tiến vào khu vực của những yêu ma kia.

Nghĩ tới đây, Lâm Cấm Tử lại không cam lòng giậm chân một cái.

Nhưng đúng lúc này Lâm Cấm Tử đột nhiên cảnh giác nhìn quanh, chỉ nghe tiếng gió xung quanh càng ngày càng gấp gấp, một loại cảm giác áp lực không giống bình thường khiến trong lòng Lâm Cấm Tử giật mình, khí tức này tuyệt đối không thể là yêu ma phổ thông gì đó có thể phát ra.

Loại cảm giác áp lực kia càng ngày càng mạnh khiến Lâm Cấm Tử cảm giác hô hấp cũng hơi trở nên dồn dập, không biết vì sao nàng cảm thấy rất lo lắng, luôn cảm thấy có thứ gì đó đang tới gần bên này gần.

"Là đại yêu ma như Tửu Thôn sao?"

Nghĩ tới đây, Lâm Cấm Tử đề phòng như đã gặp kẻ địch mạnh nhưng trong lòng lại tràn đầy bi quan, nếu nàng gặp phải đại yêu ma này trong trạng thái mạnh nhất, có lẽ có thể dựa vào chú phù mà sư phụ cho mình, gọi ra thức thần cường đại trợ giúp.

Nhưng bây giờ nàng bị người ta cướp sạch không còn gì, trên người còn không có một tấm vải che thân, sao có thể là đối thủ của loại đại yêu ma này.

"Ồ!"

Đột nhiên, Lâm Cấm Tử ánh mắt ngưng đọng, hoảng sợ nói: "Thứ gì!"

Không biết trên đường núi đằng xa có treo một bộ quan tài màu đỏ thẫm từ khi nào.

Chờ Lâm Cấm Tử chớp mắt, quan tài như đột nhiên chuyển dời, khoảng cách lập tức vượt qua vài trăm mét.

Lâm Cấm Tử muốn nhìn rõ ràng hơn, nhưng không biết quan tài đỏ tươi được chế từ cái gì.

Còn chưa tới gần đã khiến Lâm Cấm Tử cảm thấy nguy hiểm theo bản năng.

Nàng chưa từng nghe nói có dạng đại yêu ma này, nói thầm: "Chẳng lẽ là một vị đại yêu ma mới xuất hiện!"

Nghĩ tới đây, Lâm Cấm Tử lặng lẽ cắn nát đầu ngón tay của mình, vẽ ra một đạo phù chú trong lòng bàn tay của mình, lấy máu tươi dẫn, có thể gọi ra Diệt ma lôi.

Nhưng cái giá phải trả là mười năm thọ mệnh của mình.

Lúc này, Lâm Cấm Tử chỉ có thể buông tay đánh cược một lần, Lâm Cấm Tử vẽ xong phù chú lại ngẩng đầu một cái.

Đã thấy chiếc quan tài đỏ thẫm kia lại biến mất! Điều này khiến trong lòng Lâm Cấm Tử chấn động, vội vàng quay đầu nhìn ra sau lưng mình, vừa hay sau lưng cũng trống rỗng không có một cái gì.

Ngay lúc này, thân thể Lâm Cấm Tử đột nhiên cứng đờ, chỉ thấy sau tai mình nóng lên, đôi tươi môi đỏ đẹp phả ra một sợi gió nóng vào bên tai Lâm Cấm Tử: "Ngươi đang tìm ta?"

"Mả mẹ nó!"

Triệu Khách rất ít chửi bậy, lúc này thấy bóng người lén lút kia, trong lòng đột nhiên hơi không kìm được.

Gương mặt kia, thần thái kia thật sự giống hắn như đúc, không! Phải nói giống mặt Takeki Jiro ở trong thế giới này như đúc.

Triệu Khách vẫn không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy nhìn rất quen mắt, chờ cẩn thận nhìn lại, mới hiểu được đây không mặt hắn à?

Một người giống hắn như đúc lén lút chạy đến nơi đây?

Dù Triệu Khách dùng đầu ngón chân nghĩ, cũng có thể nghĩ rõ ràng, tên này đang muốn hắn cõng nồi.

"Khụ khụ khục..."

Dường như trên người đối phương có vết thương, ngồi dưới đất thở dốc một hơi, đồng thời cảnh giác liếc nhìn xung quanh, đợi sau khi thấy chỉ có mấy nữ nhân thần trí si ngốc đứng ở góc tường, đối phương lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Nghe tiếng chém giết ở bên ngoài, trên khuôn mặt giống Triệu Khách như đúc không nhịn được nở nụ cười đắc ý quỷ quyệt.

Lấy ra một khối đại ấn màu đen từ trong ngực, ấn chỉ có một nửa, thoạt nhìn chỉ là phỉ thúy nhưng màu sắc hơi quá đậm, cho người ta cảm giác đầu tiên thứ này là hàng loại B trong thị trường đồ cổ, rõ ràng đây là hàng giả.

Nhìn đại ấn màu đen trong ngực một chút, hiển nhiên đối phương đang rất hưng phấn.

Ngay lúc đối phương đang chuẩn bị đứng lên rời đi, đột nhiên lông mày nhíu lại, đôi mắt nhìn chằm chằm những nữ nhân sau lưng.

Cất bước đến gần trước mặt, ánh mắt nhìn lướt qua khuôn mặt mỗi một nữ nhân.

"Kỳ quái!"

Sau khi xác định không phát hiện điều gì, trên khuôn mặt giống Triệu Khách như đúc không nhịn được lắc đầu, tự nhủ: "Là ta nhìn lầm?"

Lúc nói lời này chỉ thấy đối phương quay người muốn đi, nhưng đột nhiên có một tia sáng lạnh bắn ra từ dưới xương sườn đối phương.

Đó là một thanh nhuyễn đao dài nhỏ, lưỡi đao run rẩy trên tay đối phương, một tia sáng lạnh đột nhiên nhắm ngay đầu nữ nhân vừa béo vừa xấu kia chém xuống: "Ta nhịn ngươi rất lâu rồi!"

Lưỡi đao mang theo tiếng xé gió, nhanh đến mức chỉ để lại một đạo tàn ảnh trong không khí.

"Phốc!"

Một đao kia xuyên qua bả vai của đối phương, huyết dịch đỏ trắng đan xen chảy ra từ vết chém gọn gàng do lưỡi đao tạo ra.

Nhưng nữ nhân trước mắt vẫn duy trì khuôn mặt đờ đẫn, thậm chí trên mặt không xuất hiện một tia biến hóa vì đau đớn.

"Không phải nàng!"

Trong lòng đối phương giật mình, hắn cũng chỉ nghi ngờ nhưng vững tin đạo sát cơ mịt mờ vừa rồi nhất định đến từ bên này, không ngờ phán đoán của mình lại sai lầm.

"Cạch!"

Bình Luận (0)
Comment