Nhưng đúng lúc này, đã thấy một cánh cửa sắt chậm rãi mở ra, một cái tay duỗi ra từ bên trong, vẫt tay với Ma Vương, ra hiệu hắn ta nhanh chóng đi vào.
"A!"
Thấy có người cứu mình, tinh thần Ma Vương chấn động, trong nháy mắt cảm giác được cái gì gọi là lệ nóng doanh tròng, hắn ta cảm thấy trên thế giới này vẫn có người hiền lành.
Giãy giụa đứng lên, hắn ta lao hai ba bước vào một cánh cửa sắt.
Lập tức thấy cánh cửa sắt "cạch" một cái, đóng mạnh.
"Ăn! Ăn!"
Thấy bị cánh cửa sắt bị đóng lại, Bàn tử không nhịn được thả chậm bước chân, hơi do dự xoa cái mông của mình, tự nhủ: "Đại tỷ không cho ta đi tìm hắn, ô ô, hắn sẽ đâm mông ta, ô ô thức ăn mất rồi, mất rồi!"
Bàn tử sờ mông của mình, uất ức như một bảo bảo 400 cân, cúi đầu, quay người rời đi.
"Xuỵt! Đừng nói chuyện!"
Trong phòng tối tăm tràn ngập một mùi hương không biết là gì, tóm lại khiến Ma Vương đại nhân hơi buồn nôn, chỉ thấy bóng người trước mắt đen như mực, một tay che miệng của hắn ta, khẽ nói: "Cẩn thận, đừng nói chuyện, bọn họ đều là người xấu, đừng để bọn họ phát hiện ngươi."
"Ừ ừ ừ!"
Ma Vương vô cùng đồng ý điều này.
"Ngươi bị thương rồi hả? Không sao, ta có chút thuốc có thể chữa thương, ngươi cởi quần áo ra đi, ta bôi thuốc giúp ngươi!"
Mặc dù đối phương khiến Ma Vương hơi lo lắng, nhưng nghĩ đến đối phương cứu mình, dứt khoát không hề nghi ngờ vô căn cứ nữa, cởi bỏ y phục ngồi ở bên cạnh.
Lập tức một cảm giác lạnh băng như thứ gì đó đang bôi lên người mình, dường như đối phương thật sự trị thương cho mình, điều này khiến tinh thần Ma Vương thả lỏng, dường như trong nháy mắt đó cảm giác trên người cũng không còn đau nữa.
Ma Vương cũng không biết nói cái gì, chỉ cảm thấy tay của đối phương sờ qua sờ lại trên người mình rất khó chịu, chỉ có thể mở miệng phá vỡ im lặng: "Ngươi là ai? Tại sao lại ở chỗ này?"
"Ta là lão Lục, bọn họ nhốt ta ở chỗ này, không cho phép ta ra ngoài, bọn họ quá xấu!"
"Đúng đúng đúng! Bọn họ thật sự quá xấu, nhưng vì sao không cho ngươi ra ngoài?"
Ma Vương cố gắng muốn moi được manh mối có giá trị từ trong miệng đối phương để tiện rời khỏi nơi đây, cộng thêm cảm giác căm hận sâu sắc với người bên ngoài, sau khi nghe đối phương nói vậy liên tục gật đầu.
Lúc này chỉ thấy trên khuôn mặt gầy gò kia lộ ra một nụ cười mê người: "Không có gì, vì ta ép buộc một người."
"Rất tốt! Nữ nhân kia đáng bị đối xử như thế!"
Trong đầu Ma Vương vô thức nghĩ tới nữ nhân trên mặt đeo mạng che mặt giống như Yêu Cơ kia, vừa nghĩ tới nàng, trong lòng lại trào ra cảm giác thất bại và nhục nhã.
Nhưng lúc này đây, chỉ thấy hai cánh tay dài nhỏ quấn lên từ sau lưng Ma Vương, bên tai truyền đến giọng cười mờ ám của nam nhân kia: "Ta không nói, người bị ta cưỡng ép là nữ nhân!"
"A????"
Trong nháy mắt đầu óc Ma Vương trống rỗng, một luồng ý lạnh bò lên theo xương sống lưng của hắn ta.
"Ăn nhanh lên! Lão đầu, ngươi xác định, ngươi nói không sai??"
Trong một góc không biết tên, chỉ thấy Lộ Hạo vừa lo lắng chờ đợi vừa co ro bên cạnh lão đầu chỉ còn lại có nửa cái mạng, trốn ở góc tường.
Nghe thấy Lộ Hạo hỏi thăm, lão đầu không nhịn được nhíu mày, ánh mắt khinh thường nhìn Lộ Hạo, gật đầu nói chắc chắn: "Ta chắc chắn không nhớ nhầm, phía dưới chắc chắn là chỗ Tửu Thôn đại nhân cất giữ bảo khố, ngươi lấy được Thang cung, đến lúc đó một mũi tên bắn nát ngọn đèn lồng của đầu lĩnh, chúng ta có thể còn sống rời khỏi nơi này."
Lộ Hạo nghe vậy xoay người, chỉ thấy Đồ phu chi hạp màu bạc đang há to cái miệng rộng, điên cuồng gặm ăn vách thịt trước mắt.
Một khi gặm ăn những vách thịt này, sẽ lập tức mọc ra huyết nhục mới nhưng không chịu nổi tốc độ ăn quá nhanh của Đồ phu chi hạp.
Tên này hoàn toàn buông thả mặc sức ăn, bao nhiêu huyết nhục bị gặm xuống đều như vào cái động không đáy.
Dần dần, chỉ thấy vách thịt trước mắt chậm rãi để lộ ra một cái cửa nhỏ ở sâu bên trong.
"Ra rồi!"
Thấy thế, vẻ mặt Lộ Hạo vui vẻ, lúc đang muốn chui vào trong chỉ thấy ánh mắt Lộ Hạo đột nhiên thay đổi, hoàn toàn khác với trước đó, quay đầu nhìn thoáng qua lão đầu, nói: "Ngươi đi vào, lấy chuôi Thang cung này ra cho ta!"
"Ta!!"
Vẻ mặt lão đầu hơi thay đổi, chỉ nửa người dưới của mình nói: "Ta đã thành dáng vẻ này rồi, ngươi còn để ta đi vào?"
"Không đứng dậy nổi thì bò vào cho ta, nếu không hiện tại ta giết ngươi trước!"
Chỉ thấy lúc Lộ Hạo nói chuyện, đưa tay túm lấy lão đầu, ném lão đầu vào trong động.
"Nhanh lên, thời gian của ta không nhiều lắm, ba phút, không lấy ra được, ngươi vĩnh viễn ở bên trong đi!"
"Ngươi!"
Đối mặt với Lộ Hạo đột nhiên trở mặt, sắc mặt lão đầu trở nên khó coi, nghiêm răng một cái, hung hăng nói: "Coi như ngươi lợi hại, chờ đấy cho ta!"
Ở một bên khác, Hattori Hanzo nhìn thần hiêu sắp kết thúc trên bầu trời, lại nhìn những yêu ma phía dưới.
Nơi này là Ngạ Quỷ đạo địa ngục, những yêu ma ở chỗ này sẽ nhanh chóng bị hút khô yêu lực.
Bao gồm lực lượng trên người những đại danh đó cũng sẽ nhanh chóng bắt đầu khô héo.