Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 401 - Chương 401. Khai Cung

Chương 401. Khai cung Chương 401. Khai cung

Người còn ở giữa không trung, nhưng theo Triệu Khách kích hoạt năng lực đặc thù của “Bức dực”, Nhục dực.

Năng lực đặc thù: Nhục dực

Sau khi tiêu hao 3 điểm bưu điện kích hoạt có thể sinh ra một đôi cánh thịt, có thể phi hành ở tầng trời thấp.

Thời gian kéo dài: 10 phút

Thời gian cold-down: 20 phút

(Chú thích: Nhục dực chỉ có thể phi hành ở tầng trời thấp khoảng 10 mét, đồng thời rất tiêu hao thể lực, đề nghị dùng để lướt đi.)

Một đống thịt như cánh con dơi mở ra, hình thành một thứ như cái cánh lướt qua, khiến Triệu Khách nhanh chóng lướt đi trong không trung.

"Lão đại, nơi này!"

Ở một góc tường không xa, chỉ thấy Lộ Hạo vung hai tay vẫy hắn, nhưng hành động đầu tiên của Triệu Khách sau khi rơi xuống từ giữa không trung lại là đạp lão đầu chỉ có một nửa thân thể ở sau lưng Lộ Hạo.

Chỉ thấy Triệu Khách nhìn chằm chằm vào ánh mắt của đối phương: "Ngươi cũng là người đưa thư!"

"Khụ!"

Bị Triệu Khách đá văng ra, sắc mặt lão đầu trắng bệch, vẻ mặt hơi khó coi lại không phủ nhận, nhẹ gật đầu trực tiếp thừa nhận: "Đúng! Nhưng sao ngươi nhận ra được??"

Lão đầu không nhớ rõ mình đã từng gặp tên này, chắc đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt, lại không ngờ vừa gặp mặt đã bị đối phương phát hiện thân phận.

Chỉ là hắn ta cũng không biết, Triệu Khách hoàn toàn giám sát những việc giữa hắn ta và Lộ Hạo, mỗi một hành động của hắn ta, thậm chí từng câu từng chữ đều bị Triệu Khách nhìn rõ ràng, bao gồm lúc quan trọng nhất là Triệu Khách ném hắn ta vào, ra lệnh hắn ta đi lấy cái rương trong bảo khố.

"Trực giác!"

Triệu Khách không nói thật với lão đầu.

Trải qua lần không gian khủng bố trước, vào lúc quan trọng nhất suýt bị Phùng Ba tầm thường nhất lừa gạt.

Triệu Khách đặc biệt chú ý người bên cạnh, nhất là những người không đáng chú ý, bởi vì ngươi căn bản không biết người này có thể đột nhiên thể hiện ra thực lực hoàn toàn khác với bề ngoài hay không.

Hiện tại lão đầu này ngụy trang rất tốt, cộng thêm nửa thân trên, đổi lại là người khác, e rằng căn bản không chú ý tới hắn ta.

Nhưng sau khi Triệu Khách ngủ say, lực chú ý hoàn toàn tập trung ở trên phân hồn.

Cuộc nói chuyện của hắn ta với Lộ Hạo, lại nói chính xác vị trí bảo khố khiến Triệu Khách cảm giác tên này đã sớm có âm mưu, thậm chí còn hiểu rõ cách mở ra bảo khố.

Đương nhiên những điều này không thể nói nên điều gì, nhưng thứ thật sự khiến Triệu Khách nghi ngờ là băng vải trên vết thương của lão đầu.

Có lẽ nửa người dưới của hắn ta đã bị cắt ra, xé quần áo thành miếng vải để băng bó lại, nhưng cách băng bó cũng có phần quá chuyên nghiệp.

Phải biết rằng có rất nhiều cách băng bó, người bình thường căn bản quấn không kỹ, hơi động đậy sẽ tróc ra.

Cách băng bó hình đinh ốc là tốt nhất, nhưng cũng là một trong những cách chuyên nghiệp nhất.

Triệu Khách không cảm thấy thầy thuốc ở thời đại này có thể hiểu dùng cách này để băng bó, đừng quên, Triệu Khách từng ở lại y quán Mạc phủ và nhà Oda.

Có thể nói là nghe nhiều nên thuộc cách băng bó của bọn họ, có lẽ có thể làm được điều giống vậy nhưng tuyệt đối không làm được đến mức tinh tế như thế.

"Ngươi định làm thế nào, giết ta?" Lão đầu bị vạch trần thân phận lại rất bình tĩnh.

"Lão đại, dù sao người này cũng đã cứu ta, nếu không..."

Vốn Lộ Hạo muốn cầu xin nhưng sau khi thấy ánh mắt Triệu Khách, lại không nói được nữa.

Lẽ ra, đổi lại là ngày thường, chắc chắn Triệu Khách sẽ làm thịt lão đầu này trước, nhưng bây giờ điều quan trọng nhất là chạy khỏi nơi này.

"Nơi này đã hóa địa ngục, các ngươi muốn chạy ra ngoài căn bản là nằm mơ, đưa Thang cung cho ta, ta có thể bắn cái đèn lồng trên đỉnh đầu xuống, đến lúc đó tất cả mọi người có thể còn sống sót, thời gian không nhiều, thấy tia sáng kia không, sau khi ánh sáng biến mất, không ai trong chúng ta có cơ hội còn sống rời đi."

Một người bình tĩnh, tất nhiên trên tay có át chủ bài khiến hắn ta bình tĩnh.

Triệu Khách cau mày, quay đầu nhìn về phía đỉnh đầu.

Chỉ thấy tầng mây trên đỉnh đầu đen nghịt, lúc này lỗ thủng bị ánh sáng mạnh đâm thủng chỉ còn lại một phần rất nhỏ, đứng ở phía dưới nhìn lên dường như chỉ có kích cỡ tiền xu.

Về phần cái đèn lồng lơ lửng giữa không trung, càng chỉ có kích cỡ như hạt gạo, ánh sáng từ đèn lồng càng ngày càng yếu, xem ra có thể biến mất bất cứ lúc nào.

"Cung!"

Triệu Khách đưa tay, chỉ thấy Lộ Hạo lấy ra một thanh trường cung đen kịt từ trong sách tem, ôm cung vào trong ngực, phồng má, đỏ mặt, vô cùng cẩn thận đưa cung cho Triệu Khách.

"Nặng!" Lộ Hạo thở dốc một hơi nhắc nhở Triệu Khách, nhưng Triệu Khách cũng không để ý.

Với tình trạng cơ thể hiện tại của hắn, hắn hiểu rõ dùng sinh long hoạt hổ cũng không đủ.

Bản thân hắn đã có đủ sinh khí, sau khi ăn Chân. Ma thần yêu đan không thể nói là thoát thai hoán cốt, nhưng xưa đâu bằng nay.

Triệu Khách cũng không tin chỉ dựa vào một ngọn đèn lồng, hắn còn không bắn xuống được.

Nhưng lúc trường cung vào tay, vẻ mặt Triệu Khách hơi thay đổi, trông chiếc trường cung không đáng chú ý, không ngờ trọng lượng lại nặng đến dọa người.

Triệu Khách cầm trên tay cũng cảm thấy hơi cố hết sức.

Bình Luận (0)
Comment