Nhưng đừng quên một khi hắn đi theo đám người kia xông ra ngoài, chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu để tất cả mọi người trút lửa giận, cho đến lúc đó dù hắn thật sự chiếm hữu Ma Vương, cũng không dám tiếp nhận lửa giận của nhiều người như vậy.
So sánh ra, vẫn nên đánh nát cái đèn lồng này có vẻ càng thực tế hơn, đương nhiên mấu chốt thành bại hoàn toàn dựa vào lão đầu sau lưng hắn.
Còn lão đầu này, thật ra tình huống không khác Triệu Khách là bao, lúc trước hắn ta phát hiện tình huống không đúng đã muốn chạy trốn.
Nhưng bất đắc dĩ là vận khí không tốt, chẳng những không thành công, còn biến thành tàn phế.
Dù hắn ta có tem hệ khôi phục không tệ, nhưng không thể khôi phục tổn thương gây ra tàn tật, mặc dù có người chịu đưa hắn ta chạy trốn, chưa biết chừng sẽ coi hắn ta là bàn đạp giữa đường.
Hoặc là, trong nháy mắt chạy đi cũng là ngày chết của hắn ta.
Không ai bằng lòng đánh cược mạng của mình, cho nên hai người đều đánh cược với trời, thành công thì được sống, không thành thì cùng chết.
"Ở bên trên!"
Triệu Khách nhìn đài cao trước mặt, một chân giẫm bậc thang nhảy lên, một bước nhảy dựng lên, cao khoảng ba mét.
Đây đương nhiên là kết quả của Chân. Ma thần yêu đan.
Nhưng đến bây giờ, Triệu Khách chỉ biết cơ năng trong thân thể hắn mạnh lên, ngoài ra còn có năng lực gì, có lẽ cần thời gian để tìm tòi.
"Đi!"
Nhảy mấy bước leo lên thịt đài cao, tay lão đầu vung vẩy, ánh mắt sáng lên, góc độ vừa vặn.
Lúc này lấy ra cây cung đen từ trong sách tem.
Triệu Khách chú ý tới, khi hắn ta nắm chặt cây cung đen này, trên mặt cung hiện ra một tầng thần vận đặc biệt, dường như trong nháy mắt cây cung này đã có hô hấp.
"Để ngươi được lợi rồi!"
Chắc chắn trong lòng Triệu Khách cũng có hâm mộ, nhưng thứ hắn không dùng được cũng không khác gì một đống sắt vụn.
Ngón tay lão đầu kéo dây cung, chỉ nghe tiếng vang "rắc rắc rắc", dây cung lại bị kéo ra thật.
Điều này khiến tâm thần Triệu Khách vui vẻ, nhưng chưa chờ hắn mỉm cười, hai người đột nhiên cảm giác sau lưng mát lạnh, ánh sáng xung quanh lập tức tối tăm.
Triệu Khách và lão đầu chậm rãi quay đầu lại, nụ cười trên mặt cứng đờ, đồng thanh nói: "Mả mẹ nó!"
"Hít!"
Hai người đồng thời hít sâu một hơi, cảm giác lạnh lẽo chạy từ hàm răng đến bụng, cảm giác cả người đều lạnh lẽo.
Trước mắt là một đoàn! Không, phải nói là một đống bướu thịt to lớn cứ như đầu người to lớn, mở ra cái mồm to như chậu máu, gần như muốn bao phủ toàn bộ đài cao.
"Chạy đi!" Lão đầu hét lên một tiếng!
Không cần lão đầu nhắc nhở, Triệu Khách đã kích hoạt Nhật dạ cấp hành, thả người nhảy xuống từ trên đài cao, nhanh chân bỏ chạy.
Lúc Triệu Khách còn giữa không trung, chỉ thấy vách thịt dưới mặt đất đột nhiên vỡ ra, hàm dưới to lớn xé mở mặt đất, dần thu lên trên.
"Đáng chết!"
Thấy thế, trong lòng Triệu Khách lập tức lạnh lẽo, cái miệng này quá lớn, không xông ra được.
"Xong đời!"
Sắc mặt lão đầu tái nhợt, thấy miệng rộng nhanh chóng khép lại, vẻ mặt trở nên đau khổ: "Ta còn chưa cưới vợ, thua lỗ, thua lỗ."
"Im miệng!"
Lúc này, trong lòng Triệu Khách cũng rất hỗn loạn, người còn ở giữa không trung nên không có chỗ nào để mượn lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái miệng lớn này đóng lại, chẳng lẽ chỉ có thể chờ chết?
Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách hơi không cam tâm, ánh mắt nhìn quanh, đột nhiên Triệu Khách thấy một thứ.
Một con chim!
Nhưng điều kỳ quái là con chim này không có lông, con ngươi màu đen nhìn chằm chằm vào hắn, nhìn đến mức trong lòng Triệu Khách hơi run rẩy, lúc này trong đầu Triệu Khách chợt nghĩ ra điều gì đó.
Cắn răng nói: "Liều một lần!"
Chỉ thấy Triệu Khách ngồi xổm xuống, tăng tốc độ rơi xuống, đồng thời kích hoạt năng lực đặc thù của “Linh hồ”, Hóa cáo.
Năng lực đặc thù: Hóa cáo
Tiêu hao 5 điểm bưu điện để kích hoạt sẽ nhanh chóng hóa cáo, sau khi hóa cáo sự nhanh nhẹn của bản thân được tăng lên gấp đôi, tốc độ tăng gấp đôi, cũng đạt được năng lực Hồ trảo tê liệt.
Thời gian kéo dài: 5 phút.
Lông tóc trắng như tuyết mọc ra trên người Triệu Khách, khác với lúc trước, lúc này lông tóc trên người Triệu Khách càng trơn trượt, càng sáng mềm như tơ lụa, lỗ tai lớn xù lông xuất hiện trên đầu Triệu Khách, cùng lúc đó có thể thấy một cái đuôi to trắng nõn xoã tung vung vẩy ở sau mông Triệu Khách.
Tin tưởng lớp da lông này đủ khiển đám người cuồng lông thú điên cuồng, nếu dùng lớp lông thú này làm thành một cái áo choàng dài, tuyệt đối có thể bán với giá trên trời.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là những người yêu lông thú kia dám chịu kết cục biến thành cái xác không hồn, tìm đến Triệu Khách nói giá cả.
"Ngươi biến thành yêu quái hả??"
Sự biến hóa của Triệu Khách khiến lão đầu cũng giật mình.
Triệu Khách không trả lời hắn ta, sau khi Hóa cáo hai bên khuôn mặt bị một tầng lông tơ bao trùm, ngay cả con mắt cũng biến thành màu băng lam, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía trước, khẽ nói: "Này!"
"Cái gì?"
"Đằng nào cũng chết, nói cho ta cái tên, cũng coi như để ta chết rõ ràng, biết người chết bên cạnh ta tên là gì."
Sau khi nghe Triệu Khách nói vậy, lão đầu bĩu môi một cái nói: "Lý cẩu đản! Ngươi thì sao?"
"Ách??"