Nghĩ đến đây, Triệu Khách không nhịn được thở sâu, kìm nén cảm giác vội vàng ở trong lòng, từ từ cầm tách trà có nắp trên bàn lên, đảo nắp trà một vòng, nhẹ nhàng đưa lên miệng uống một ngụm hương thuần.
Nhưng đúng lúc này đối phương đột nhiên khẽ nói: “Nếu ai mở quan tài, tương đương với việc cắt đứt tiên duyên của nàng, phải ở cùng nàng trong quan tài đến thiên hoang địa lão!”
“Phụt!”
Triệu Khách há miệng phun ra nước trà, không biết cố ý hay vô tình, một ngụm nước trà này lại phun hết vào mặt đối phương.
“Ôi chao mỗ mỗ của ta ơi, ngươi đừng chơi như vậy.”
Bị Triệu Khách phun nước trà đầy mặt, đối phương cũng không giận thật, ngoài miệng hùng hổ mắng chửi một câu, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách lại như muốn nhìn ra chút tin tức có tác dụng nào đó từ phản ứng của Triệu Khách.
Nhưng điều bất ngờ là, Triệu Khách đặt chén trà xuống lại cười ha hả: “Lão ca, ngươi cứ nói bậy đi, đã cắt đứt tiên duyên còn có thể kiếm được một nàng dâu? Ta sớm biết chuyện tốt này, ta đã mở bộ quan tài kia ra rồi.”
Sau khi nghe Triệu Khách nói vậy, vẻ mặt đối phương ngơ ngác, lập tức túm lấy cổ tay Triệu Khách nói: “Ngươi thật sự từng gặp à!”
“Không phải thì sao, lúc ấy ta nhìn thoáng qua nhưng thời gian gấp gáp nên ta không thể quay về mở ra, trong lòng thấy không cam tâm mới đi nghe ngóng.”
Lúc Triệu Khách nói lời này còn bình tĩnh đẩy tay đối phương ra.
Sau khi đối phương nghe Triệu Khách nói vậy, lại thở phào: “Coi như ngươi mạng lớn, ta nói cho ngươi biết, đừng nói ta lừa ngươi, bây giờ ta có thể viết những lời vừa nói xuống giấy giao dịch, ngươi cho rằng làm lão công của nàng sao. Nếu mở quan tài thật, ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh, nói trắng ra là ngươi phải trả mệnh cho nàng.”
“Hừ! Ta đã về thực tế, đừng nói không mở ra, dù mở ra nàng có thể đến cắn ta sao?”
Triệu Khách tiếp tục giả vờ ngây ngốc, trên thực tế trong lòng đã dời núi lấp biển, khó mà hình dung được lúc này tâm trạng của Triệu Khách tồi tệ đến mức nào.
“Đại huynh đệ, nói thì nói thế, nhưng… Được rồi, chắc ngươi đã thấy ngụy quan rồi, chỉ cần quan tài không đặt trên long mạch thì không có việc gì lớn.”
Thấy đối phương nói nhẹ nhàng như thế, sau lưng Triệu Khách đã đổ mồ hôi lạnh, hình như Trường Bạch sơn cũng là một đầu long mạch.
Triệu Khách muốn tiếp tục lừa gạt, nhưng đối phương tích chữ như tích vàng, không chịu nói thêm nữa, đối phương nhìn thời gian rồi đứng lên, chắp tay với Triệu Khách nói: “Đại huynh đệ, chúng ta nước xanh còn đó nước biếc chảy dài, nếu lần sau gặp được trong không gian khủng bố, nhớ kết giao bạn bè.”
“Nếu gặp, ta là người đầu tiên làm thịt ngươi!”
Triệu Khách thầm mắng trong lòng, tên này là một người giảo hoạt, tâm tư nhanh nhẹn lại không biết xấu hổ, nếu thật sự gặp được, hắn không ra tay trước chiếm ưu thế, tên này sẽ lừa hắn ngay.
Hai người hoàn thành giao dịch rồi tạm biệt, khuôn mặt Triệu Khách đen sì rời khỏi Quỷ thị, lúc Triệu Khách xuất hiện ở trong lối chống cháy của bệnh viện, đột nhiên bị tình hình trước mắt dọa giật mình kêu lên.
“Nhanh nhanh nhanh!” Từng bóng người mặc quần áo phòng cháy màu vỏ quýt nhảy lên trước mặt Triệu Khách.
Tiếng bước chân lộn xộn cùng tiếng còi báo động chói tai vang lên bên ngoài, trong không khí nồng nặc mùi khói lửa gay mũi khiến Triệu Khách vô thức nhanh chóng che miệng của mình.
“Cháy rồi??”
Còn chưa chờ Triệu Khách lấy lại tinh thần, một lính cứu hỏa đột nhiên dừng bước nhìn về phía Triệu Khách trốn trong góc tường, bước nhanh xông lên, một phát túm lấy cánh tay Triệu Khách nói: “Sao còn trốn ở chỗ này, đi nhanh!”
Chỉ thấy đối phương nói xong lời này đã lấy mặt nạ dưỡng khí của mình xuống, không nói gì đã đeo cho Triệu Khách.
“Không cần…” Triệu Khách muốn tháo xuống trả lại.
Thật ra trình độ khói bụi này không hề đáng kể với Triệu Khách, thậm chí cho dù ngọn lửa bùng lên cũng chưa chắc có thể tổn thương hắn.
Nhưng đối với lính cứu hỏa bình thường trước mắt, lại là trí mạng.
Nhưng đối phương căn bản không cho Triệu Khách cơ hội nói gì, ba bốn người xông tới, kéo Triệu Khách xông ra ngoài.
Tên lính cứu hỏa tháo mặt nạ xuống đã lấy một miếng vải bông che miệng mũi, tiếp tục lao vào chỗ sâu.
Lúc này bên ngoài vô cùng hỗn loạn, tất cả bệnh nhân, y tá, bác sĩ đều chạy ra bên ngoài.
Chỉ có một đoàn người đi ngược hướng đám người, lao vào đám cháy.
“Nhanh, nhanh đi xuống với đám người này!”
Mấy tên lính cứu hỏa đẩy Triệu Khách ra khỏi cầu thang, để Triệu Khách đi ra ngoài theo một lối đi an toàn đã mở sẵn, cùng rời đi với đám người kia, bọn họ lập tức xoay người muốn đi vào.
“Đợi chút!”
Lúc này, Triệu Khách túm lấy cánh tay một tên lính cứu hỏa, tháo mặt nạ trên mặt xuống đưa cho một tên lính cứu hỏa.
Tên lính cứu hỏa kia hơi ngây ra, nhưng chẳng mấy chốc đã nhận chiếc mặt nạ trên tay Triệu Khách, bước nhanh lên cầu thang.
“Cứu mạng!”
Tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu khóc khiến tòa nhà biến thành địa ngục nhân gian.
Vốn lối an toàn rất hẹp, lúc này cả đám người chen chúc với nhau.
Một người trung niên vô ý trượt chân, ngã xuống đất, vô thức đưa tay túm lấy quần áo người phía trước.
Kết quả, hai ba người lần lượt ngã xuống, không chờ bọn họ đứng lên, người đằng sau vô cùng bối rối đã xô đẩy lao về phía trước.