Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 430 - Chương 430. Ngũ Quỷ Đến Cửa

Chương 430. Ngũ quỷ đến cửa Chương 430. Ngũ quỷ đến cửa

Chẳng mấy chốc lính cứu hỏa bên dưới đã khơi thông đường đi, Triệu Khách trà trộn vào đám người cùng đi ra ngoài, ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện văn phòng tầng 12 khói đặc cuồn cuộn, ngọn lửa bắt đầu lan ra xung quanh, hai tầng trên dưới cũng bị bắt lửa.

“Đừng đứng ở đó, đi nhanh!”

Lính cứu hỏa xung quanh không ngừng sơ tán đám đông.

Tiếng còi xe cảnh sát vang vọng khắp nơi, xe cứu hộ bắt đầu không ngừng hội tụ về bên này từ bốn phương tám hướng trong thành phố.

Tầng lầu quá cao, hơn nữa cửa sổ tầng mười hai lại được chế tạo đặc biệt, phần lớn đều là cửa sổ giả, muốn cứu hỏa từ dưới sẽ rất khó.

Triệu Khách đi ra từ trong tòa nhà, đứng bên ngoài nhìn từng lính cứu hỏa chạy như bay qua bên cạnh mình, từng bóng người xông vào trong tòa nhà, không biết vì sao trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.

Lúc này, Triệu Khách vươn tay ra, một quả cầu chùm sáng rất nhỏ như giọt nước bị Triệu Khách cầm ở trong lòng bàn tay.

Trong đầu nhớ đến ánh mắt cuối cùng của người trung niên khi buông tay, Triệu Khách nhắm mắt lại nhét quả cầu nhỏ vào trong miệng mình.

Trong nháy mắt tình cảm phức tạp kia lan tràn ra sâu trong lòng, đánh sâu vào đầu óc Triệu Khách.

Nỗi buồn mạnh mẽ và sự đau khổ khi chia xa khiến Triệu Khách không nhịn được thở sâu, cảm giác xương cốt cả người mình đều không nhịn được run lên.

Nhưng cẩn thận cảm nhận, bao quanh bên trong lại là một loại ngọt, một loại cảm giác không thể diễn tả được.

Đó là một loại cảm giác mà hắn chưa từng trải nghiệm, thật ấm áp, thật nặng nề, có lẽ… Đây là tình thân.

“Hít!”

Hắn hít thật sâu để cơn gió lạnh tràn vào trong cổ họng mình, mãi đến phổi, khiến Triệu Khách dần khôi phục được cảm xúc ban đầu, chỉ là hắn vẫn luôn cúi đầu giấu mặt mình ở trong bóng đêm, điều duy nhất có thể thấy là một giọt nước lăn xuống theo khuôn mặt hắn.

Dưới ánh sáng mạnh và ánh lửa lớn sau lưng, bóng lưng cô đơn của Triệu Khách dần biến mất trong bóng đêm.

“Ùng ục ục…”

Ánh đèn màu vàng nhạt, nồi đất bị ngọn lửa nhỏ thiêu đốt, theo từng tiếng vang ùng ục ục, mùi thơm tràn ngập không chỉ khiến căn phòng trở nên ấm áp hơn, càng tràn ngập một mùi thơm đầy đặn.

Thịt bò nạm màu vàng quýt trong nồi đã bị ngọn lửa nhỏ hầm cả tối, nước canh đã bị nấu ra kiểu sền sệt như cao su.

Vì cho thêm nước bí ngô nên màu sắc trở nên tươi đẹp hơn, vừa nhìn đã muốn ăn.

“Đinh linh linh…”

Lúc này, cửa phòng mở ra, chỉ thấy một nữ nhân dẫn một tiểu nữ hài đi vào.

Thấy Triệu Khách đang bận rộn trước bếp, tiểu nữ hài bước nhanh đến trước, đưa túi bánh gạo ngọt còn nóng ở trong tay lên nói: “Ca ca, bánh gạo ngọt!”

Triệu Khách gật đầu, đưa tay nhận lấy một miếng cho vào miệng.

Đây là hoa gạo vừa làm xong, đặt gạo trong nồi hơi kín để nướng, vì áp lực cao nên hạt gạo vỡ ra thành hoa gạo trắng như tuyết, sau đó dùng nước đường đã nấu xong từ trước quấy đều, đổ vào khuôn mẫu, làm lạnh rồi cắt ra sẽ được từng miếng bánh ngọt hoa gạo vuông vức.

“Ừ, cũng khá ngon!”

Triệu Khách gật đầu, đưa tay xoa đầu Lôi Mẫu.

“Vốn đã làm xong từ lâu rồi, nhưng nàng cứ muốn ở lại xem tiếng nổ tung khi bỏng ngô ra nồi, vì vậy mới về muộn một chút, khi chúng ta còn bé cũng thường xuyên như thế, nghe thấy bên ngoài có tiếng ầm ầm lập tức biết có bỏng ngô.”

Nữ nhân cởi áo khoác trên người lộ ra cơ thể rắn rỏi, ngồi xuống trước bàn, nhìn dáng vẻ của ba người rất giống một nhà ba người.

“Phương án trị liệu của ta đâu!”

Triệu Khách không nhìn nữ nhân lấy một cái, cúi đầu chuyên tâm làm đồ ăn, cà rốt được điêu khắc thành con thỏ nhỏ nhanh chóng thành hình trên tay Triệu Khách, tạo hình tươi đẹp, vẻ ngoài vui vẻ đáng yêu được đặt lên đĩa cơm trang trí.

Nhưng hiển nhiên chỉ thế cũng không đủ, Triệu Khách híp mắt nhìn xung quanh một phòng, sau khi thấy con nhện trong góc tường, hắn đưa tay chộp một cái, phát động Phệ hồn thuật, chỉ thấy một quả cầu sinh mệnh lớn khoảng hạt gạo xuất hiện trong lòng bay Triệu Khách.

Dung nhập quả cầu sinh mệnh này vào trong con thỏ nhỏ, mặc dù đây là con thỏ được điêu khắc từ cà rốt, nhưng lúc này lại như có thêm một tầng thần vận không thấy được.

“Ôi, trong nhà càng ngày càng ít sinh vật.”

Triệu Khách thầm thở dài, trước đó trong nhà còn có vài con gián, côn trùng, trong khoảng thời gian này trên cơ bản đều bị hắn dọn dẹp sạch sẽ rồi.

Nhưng sau khi nguyên liệu nấu ăn được trao cho sinh mệnh, hương vị bên trong lại càng ngon hơn trước đó, quan trọng hơn là có thần vận vừa đủ mới có thể khiến món ăn này trở nên hoàn mỹ hơn.

“Phải chờ tới khi phối thuốc mới được, rất khó chữa trị căn bệnh của ngươi, nhưng phương án do ta thiết kế chắc chắn không có vấn đề, vấn đề duy nhất là ngươi chịu đựng được thật sao?”

Vương Na nói chuyện, ánh mắt nhìn về phía đĩa đồ ăn trên tay Triệu Khách.

Nước thịt bò màu vỏ quýt rưới lên hạt cơm trong suốt, chỉ đơn giản lại có một loại hấp dẫn, thịt bò đã ninh đến trình độ nhừ mềm tản ra hương thơm dày đặc, hít sâu một hơi, thậm chí còn có thể ngửi được mùi quýt nhàn nhạt.

“Bí ngô quýt hương rưới cơm.”

Triệu Khách đưa đĩa đồ ăn đã làm xong cho Lôi Mẫu và Vương Na mỗi người một phần.

“Rất khó à?”

Bình Luận (0)
Comment