Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 440 - Chương 440. Lão Sư (2)

Chương 440. Lão sư (2) Chương 440. Lão sư (2)

Vừa nhắc đến tắm rửa, sắc mặt La Thanh không nhịn được trở nên quái dị, trong đầu lại nhớ đến năm đó Triệu Khách phát bệnh trong phòng tắm, hắn ta suýt chết đuối trong hồ tắm.

Cũng may lúc ấy lão đầu tử phát hiện sớm, một phát lôi tay Triệu Khách ra, nếu không bây giờ hắn ta đã nằm vào hũ tro cốt rồi.

“Được, nhị sư huynh, tối nay ngươi về à?”

Sau khi hỏi xong câu này, La Thanh đã thấy hối hận, suýt thì tát mình một cái, không phải hắn ta đang rảnh rỗi đi gây chuyện sao.

Quả nhiên, Triệu Khách hơi giậm chân một cái, quay đầu nhìn thời gian, nói: “Ngươi nấu ăn đi, bốn món một canh, ngoài ra đừng để ta ngửi được mùi mì ăn liền này nữa, dọn dẹp sạch sẽ phòng ốc cho ta, ta không quen ngủ trên cái phản cứng rắn của đại sư huynh.”

Chỉ nghe Triệu Khách nói xong, cũng không để ý đến La Thanh đang ngây ngốc nữa, xoay người đi ra cửa.

Vừa đi ra ngoài đã nghe thấy trong ngõ nhỏ vang lên tiếng còi cảnh sát cùng tiếng xe cứu thương, đi qua thấy hai lão đầu tử bị khiêng ra từ trong sân, láng giềng xung quanh đang vây xem trò hay.

Triệu Khách còn chưa đến gần đã nghe thấy mấy đại nương lớn tuổi tụ tập bàn tán.

“Ngươi nói xem có buồn cười không, ăn cá nóc không trúng độc, mua xà phòng giả, kết quả uống nước xà phòng trúng độc, phải đến bệnh viện rửa ruột.”

“Rửa ruột đã tốt lắm rồi, đi ăn cá nóc, chẳng may chế biến không sạch sẽ, bây giờ hai người họ cũng đến đài hỏa táng rồi.”

Triệu Khách hoàn toàn không định để ý đến chuyện này, nhưng đang nghe lại thấy một vị đại nương nói: “Ôi, đã sắp phá dỡ chuyển đi rồi, còn xảy ra nhiều chuyện như vậy.”

“Phá dỡ!”

Triệu Khách ngạc nhiên suy nghĩ một lúc, trong lòng chợt hiểu ra lão đầu tử đang muốn làm gì.

Đi trước đến cửa nhà tắm, nhà tắm kiểu cũ có lẽ đã trở thành ký ức của biết bao người, nhưng bây giờ bị phá dỡ, cạnh cửa cũng viết đến ngày kia sẽ bắt đầu đóng cửa không tiếp tục kinh doanh nữa.

Cho nên hai ngày nay người đến tắm rửa nhiều hơn thường ngày một chút.

Một phiếu bốn tệ, hình như đắt gấp đôi lúc hắn rời đi nhưng cũng đáng giá.

Triệu Khách mua một tấm vé, nộp tiền đặt cọc để lấy khóa tủ, xoay người đi vào nhà tắm, thật ra cũng không có cái gì tốt để tắm, Triệu Khách cởi quần áo, khoác khăn tắm lên bả vai che miếng thịt đen của mình, sau khi đi vào phòng tắm lại nghe thấy tiếng kêu thảm như heo bị làm thịt.

Ngẩng đầu thấy một tên mập trần truồng nằm sấp, sau lưng là một lão hán lưng hùm vai gấu, dáng người 1m8, tóc bạc, ria mép thật dài cố ý cuốn thành một vòng, trông hơi buồn cười.

Nhưng điều khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên là lão hán hơn tám mươi tuổi này lại có cơ bắp rắn rỏi, còn khỏe đẹp hơn huấn luyện viên thể hình.

Hai cánh tay đô con, đường cong vừa mềm dẻo vừa mạnh mẽ, gân xanh gồ lên, nắm đấm lớn khoảng miệng chén khiến người ta cảm thấy một đấm có thể đập chết người.

“Hừ!”

Chỉ thấy lão hán dồn khí đan điền, dùng sức túm một cái, cơ bắp trên hai tay kéo căng.

Không cần tiếng kêu thảm thiết của tên mập phía dưới nhắc nhở, mọi người cũng có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ đập vào mặt.

Một đống bùn bị bàn tay to khỏe mạnh mẽ nhanh chóng xoa thành từng viên tròn nhỏ, bị lão hán tiện tay ném vào chậu gỗ bên cạnh.

Triệu Khách thấy thế không nhịn được bĩu môi, yên lặng mặc niệm cho tên mập hai giây.

Thật ra nếu không phải Triệu Khách hiểu rõ lão đầu tử, e rằng lần đầu tiên nhìn thấy cũng nghi ngờ lão đầu tử này có phải người đưa thư hay không.

Dù sao một thân cơ bắp này, đừng nói 80 tuổi, dù những thanh niên 20 tuổi kia cũng kém hơn nhiều.

“Hừ hừ! Hừ hừ!”

Trước sau không đến năm phút, chỉ thấy tên mập mạp phía dưới bò dậy, tuy đã kiềm chế sức lực nhưng vẫn dùng sức rất khéo léo, chỉ khiến da thịt có từng mảng đỏ hồng chứ không rách da thật.

Triệu Khách liếc nhìn quả cầu bùn trong chậu gỗ đen thôi, từng viên tròn vo, nói thầm: “Tay nghề của lão gia hỏa không thụt lùi chút nào.”

Triệu Khách yên tâm ngồi trong bồn tắm, không chủ động đến làm phiền việc làm ăn của sư phụ.

Nhưng hình như sau khi được biết lực lượng của vương bài chủ lực trong nhà tắm, những người khác thật sự không dám tùy tiện thử nữa, dù sao không phải ai cũng da dày thịt béo như tên mập kia.

Chờ một lát không còn tiếng gì nữa, lão đầu bê chậu gỗ vào phòng nghỉ bên cạnh chờ đợi.

Lúc này, Triệu Khách cũng đi theo lão đầu vào phòng nghỉ lầu hai.

Bên cạnh lầu hai có một phòng chứa đồ linh tinh, bên trong cũng là tủ chứa đồ thay quần áo của nhân viên, lúc này bên trong không có ai.

Chỉ thấy lão đầu đẩy cửa đi vào, Triệu Khách đi lên trước, rón rén nhẹ nhàng đẩy khe cửa.

Lập tức thấy một khuôn mặt cũng đang cách khe cửa nhìn mình.

Bốn mắt nhìn nhau khiến Triệu Khách ngạc nhiên, nhếch miệng cười một tiếng để lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp nói: “Lão sư, ta đã về.”

“Hừ, còn biết đến đây chào hỏi ta, vừa rồi ngươi đi vào ta đã thấy ngươi rồi.”

Lão đầu hếch mũi, kéo Triệu Khách đi vào phòng thay đồ, thuận tay đóng cửa lại.

Bình Luận (0)
Comment