Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 442 - Chương 442. Xác Nữ Trên Chòi Canh (2)

Chương 442. Xác nữ trên chòi canh (2) Chương 442. Xác nữ trên chòi canh (2)

Nhưng hiển nhiên Triệu Khách không tin lý do này, trong mắt Triệu Khách, rõ ràng lão gia hỏa này đang dựa vào bàn tiệc để thỏa mãn sở thích hư hỏng của mình.

“Tiểu tử ngươi quá xảo quyệt, trong ba sư huynh đệ, ngươi tham lam nhất, xảo quyệt nhất, thông minh nhất.”

Lão đầu tử bĩu môi, biết Triệu Khách có thể đoán được.

Đáng tiếc, lão đại có thiên phú tốt nhất nhưng quá thành thật tốt bụng, trên mặt trù nghệ lại thua xa Triệu Khách suy nghĩ linh hoạt, học được rất nhiều thứ từ hắn ta.

Còn lão tam…

Vừa nghĩ đến tiểu đồ đệ vô dụng của mình, lão đầu tử không nhịn được thở dài, cả cuộc đời anh minh của hắn ta lại bị phá hỏng trên người tiểu tử này.

Nhưng lão đầu tử thương đứa bé nhất, dứt khoát giữ đứa nhỏ nhất ở bên cạnh mình, coi như phụng dưỡng đưa ma cho mình.

Hai người về đến nhà, vừa vào cửa đã thấy một bàn rượu thịt ngon.

Thịt chiên, rau xào, một bát canh sen thịt lớn, một đĩa thịt băm hương cá, cùng một đĩa đậu chao.

Bốn món một canh hoàn toàn làm theo tiêu chuẩn của Triệu Khách.

Nhìn đi, La Thanh vì đối phó nhị sư huynh của mình lại tốn công sức như vậy, Triệu Khách vừa đi đã bắt đầu bận rộn.

Cuối cùng đã hoàn thành tất cả nhiệm vụ mà Triệu Khách giao cho trước khi trời tối.

“Nhị sư huynh, ngươi nếm thử rượu do ta tự ủ đi.”

La Thanh rót cho Triệu Khách một chén rượu, rượu màu hổ phách tản ra hương thơm đặc biệt, Triệu Khách nếm thử một ngụm cũng không tệ lắm, chỉ là quá dịu nhẹ, Triệu Khách không thích uống lắm.

Dường như nhận ra suy nghĩ của Triệu Khách, lão đầu tử ngồi bên cạnh đưa một bầu rượu bằng bạc cho Triệu Khách.

“Thử một ngụm!”

Triệu Khách nhận lấy uống hết, lập tức cảm thấy một ngọn lửa rót vào cổ họng mình, đốt sạch sẽ từ trong ra ngoài, lỗ chân lông cả người đều được mở ra.

Trên trán cũng đổ mồ hôi.

“Thoải mái!”

Thở dốc một hơi, Triệu Khách đặt chén xuống, trên da dần đỏ hồng.

Thế này đâu phải rượu, rõ ràng là rượu cồn, nếu không phải bây giờ tố chất thân thể của Triệu Khách mạnh đến dọa người, uống một ngụm này chắc chắn sẽ choáng ngợp.

“Giỏi lắm, mới bao lâu không gặp, tửu lượng của ngươi lại tăng lên rất nhiều, đến đây nào, hai người chúng ta lại uống một chút.” Thấy Triệu Khách uống hết, cả người vẫn còn sung sức, lão đầu tử cũng thấy hứng thú.

Nào ngờ Triệu Khách nghe xong suýt ngã xuống từ trên ghế, sắc mặt lập tức khó coi.

Uống rượu với lão đầu tử? Hắn là thọ tinh ăn thạch tín sao, muốn chết.

Năm đó đám người Nga liều mạng với hắn ta, kết quả có hai ba người vào bệnh viện, lão nhân này cảm thấy chưa đã nghiền, ngồi trên bàn tiếp tục uống.

Nếu hắn thật sự uống rượu với hắn ta, có lẽ ngày mai đừng nghĩ đứng dậy từ trên giường nữa.

La Thanh đứng bên cạnh thấy thế híp mắt, trong lòng cảm thấy vui vẻ khi người gặp họa, không nói gì, cúi đầu và cơm vào trong miệng.

Thấy lão đầu tử có hứng uống rượu, Triệu Khách muốn từ chối cũng không được.

Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng ầm ầm, khiến cái bàn cũng lắc lư.

“Xảy ra chuyện rồi, không tốt, xảy ra chuyện rồi, nhanh tới cứu người, cứu người!”

Tiếng ồn ào bên ngoài càng lúc càng lớn, dường như thật sự xảy ra chuyện gì đó, Triệu Khách và La Thanh nhìn nhau.

Chỉ thấy Triệu Khách đứng bật dậy từ trên ghế, La Thanh muốn chạy theo, kết quả còn chưa đứng dậy đã bị Triệu Khách giẫm vào ngón chân, đau đến nghiến răng nghiến lợi.

Không chờ hắn ta đứng lên, Triệu Khách chạy hai ba bước ra ngoài cửa, tốc độ nhanh hơn thỏ khiến người ta líu lưỡi.

“La Thanh, ngươi uống giúp ta trước.”

Triệu Khách chạy ra cửa vẫn không quên kêu lên.

La Thanh ngạc nhiên, nói thầm: “Mả mẹ nó, lừa ta!”

Nghĩ đến đây, La Thanh muốn chạy theo kết quả bị lão đầu tử túm lại như xách một con gà con, nhấc La Thanh về bên cạnh mình, đưa bầu rượu tới: “Uống!”

Triệu Khách vừa đi ra cửa, đã thấy người trong mấy nhà xung quanh lần lượt đi về phía đông.

Triệu Khách cũng đi theo, nghe có người bàn tán.

“Xảy ra chuyện gì thế?”

“Không biết, hình như nhà sập chết người?”

Lúc nói chuyện, một đoàn người Triệu Khách đã đến hiện trường, bởi vì nơi này phá dỡ đầu tiên nên không có đèn đường, xung quanh không có mấy nhà, mọi người đều cầm điện thoại chiếu vào trong.

Chỉ thấy trên hiện trường thi công có một chiếc máy xúc rơi vào trong hố, bên cạnh có một căn nhà bị đổ, đập vào máy xúc.

Hiện trường có hơn mười người bên đội phá dỡ, có chết có bị thương.

Một lão nhân cao tuổi thấy thế bĩu môi: “Ôi… Lại là nhà này, trước đó cả nhà này làm ầm ĩ, bây giờ đã phá dỡ rồi còn gây ra chuyện này, cũng may nhà ta cách khá xa, nếu không…”

Lão nhân còn chưa nói hết câu, đã bị bạn già bên cạnh giữ chặt, mắng: “Phi phi phi, Lạc Đô là tà địa, ngươi đừng nói mò.”

Trước mắt chỉ là một sự cố tai nạn lao động rất đơn giản, chẳng mấy chốc đã có người bắt đầu phong tỏa hiện trường, chuẩn bị cứu người.

Triệu Khách thấy không có gì thú vị nhưng hắn không vội trở về, lấy hứng thú uống rượu của lão đầu tử, không có hứng thì thôi, đã có hứng, có lẽ bây giờ vẫn đang uống, hắn trở về cũng là đưa dê vào miệng cọp, chẳng thà đi dạo một lát.

Bình Luận (0)
Comment