Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 456 - Chương 456. Phát Hiện Bất Ngờ

Chương 456. Phát hiện bất ngờ Chương 456. Phát hiện bất ngờ

Hắn cầm đĩa đồ ăn, đi đến trước cửa nói: “Các vị thúc bá, đêm nay lão gia tử nhà ta muốn tổ chức tiệc cho mọi người, làm bữa tiệc chia tay cũng coi như từng là láng giềng, hơn mười năm tình cảm, mọi người đến tụ họp, uống chút rượu. Xin mọi người nể mặt đến tham gia, món Kim tô hương thúy ngư này cũng là cho các vị thúc bá thử chút mới mẻ, nếu mọi người thích, buổi tối còn có món chính tốt hơn.”

Nhìn xương cá vàng óng ánh trên tay Triệu Khách, cả đám người không chút do dự, bước tới nhâm nhi thưởng thức.

Vừa rồi đứng ở trước cửa xem toàn bộ quá trình nấu nướng.

Từng nghe nói dùng xương cá để nấu canh, nhưng chưa từng nghe nói dùng dầu chiên xương cá để ăn.

Nếu chỉ là nghe nói trên đường, mọi người chỉ mỉm cười không để trong lòng.

Nhưng sau khi thật sự nhìn thấy thủ pháp sắc bén của Triệu Khách, cùng cách chế tác không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ nhìn xương cá vàng óng ánh thôi cũng khiến người ta không nhịn được nghĩ sẽ có cảm giác thế nào.

Lại càng không cần phải nói sau khi hương thơm tỏa ra, hương thơm đậm đà sâu lắng kia khiến người ta chảy nước miếng.

Cho nên Triệu Khách vừa đưa món ăn này lên, chỉ trong nháy mắt đã bị mọi người ăn sạch sẽ.

Tiếng nhai nuốt “cạch cạch cạch” vang lên, lúc ăn xương cá cũng không cứng rắn như trong tưởng tượng, mà là xốp giòn.

Trải qua quá trình chiên đi chiên lại, Triệu Khách đã nắm bắt độ lửa đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Vừa bảo đảm xương cá được chiên xốp giòn, vừa đảm bảo vị tươi của xương cá không bị trôi mất.

Một chút vụn bánh mì được rải ở bên ngoài bảo đảm bề ngoài giòn rụm, thúc đẩy sự dung hòa các hương vị.

Có thể nói là hương vị độc đáo khiến đám hàng xóm ăn ở trong miệng cứ lặp đi lặp lại nhai nuốt, càng nhai càng ngon.

Cứ như vị giác của mình bị kích hoạt vậy, cảm giác thơm ngon kia cứ như thật sự có một miếng thịt cá đang tan ra ở trong miệng mình.

Đáng tiếc, có nhiều còn hơn thiếu, không đợi người ta nếm thử cẩn thận nhấm nháp hương vị, xương cá trong đĩa đã bị ăn sạch.

“Được, tối nay chúng ta lại đến, có cần người giúp đỡ không? Cần đồ ăn gì, ta đi mua giúp.”

Tuy lúc trước Nhị ma tử có mời bọn họ đến ăn cơm, nhưng có mấy nhà đến thật thì không biết được.

Mặc dù là láng giềng hơn mười năm, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, có thể tụ họp một lần cũng không dễ dàng gì.

Nhưng bây giờ nếm thử tay nghề của Triệu Khách, mấy con sâu tham ăn trong bụng đều bị dụ ra.

Sợ là tối nay không chỉ muốn tới, còn dẫn theo cả người nhà.

“Có chia tiền không? Hay là ta đưa trước.”

Có người nói chuyện thẳng thắn, hỏi Triệu Khách có thu tiền tiệc không.

“Khách sáo quá, mọi người ở cùng nhau nhiều năm như vậy, bây giờ phải chuyển nhà, lão đầu tử nhà ta cũng không nỡ, vì vậy làm chủ, nấu một bữa cơm nhà cho mọi người, mọi người đến càng đông càng vui, ăn một bữa cơm thật vui vẻ.”

Triệu Khách nói năng rất tốt, một câu tiệc nhà đã xua tan sự lo lắng của mọi người, cũng kéo gần sự thân thiết.

Sau khi nghe xong, nghĩ đến việc sắp phá dỡ phải chuyển đi lại thấy không nỡ.

Cho dù có vài hàng xóm thấy ngứa mắt nhau, lúc này sắc mặt cũng ôn hòa hơn.

“Được được được, nhất định đến, nhất định đến.”

Nhìn cả đám người ồn ào nói đêm nay sẽ tới, Triệu Khách hơi cong khóe môi, trong ánh mắt thoáng qua vẻ gian xảo.

Sau khi tiễn mọi người đi, rất vui vẻ đi đến bên cạnh lão đầu tử nói: “Làm xong rồi, tối nay không sợ không ai đến, chỉ sợ gà của ngươi không đủ ăn.

Triệu Khách nói xong ngồi xuống bên cạnh lão đầu tử, bình tĩnh lấy ra tẩu thuốc từ trong ngực.

“Đồ cổ.”

Lão đầu tử nhìn lướt qua tẩu thuốc trên tay Triệu Khách, liền biết thứ này đã có tuổi.

“Vô tình lấy được.”

Triệu Khách không muốn để người bên cạnh có chút liên lụy nào với tất cả mọi thứ trong không gian khủng bố, nên thuận miệng nói một câu, cũng không nói thêm nữa.

Nhìn túi thuốc treo trên tẩu thuốc của Triệu Khách, cũng không biết lão đầu tử nghĩ đến điều gì, đi vào nhà, không lâu sau lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ đưa cho Triệu Khách.

Triệu Khách còn chưa mở ra, chóp mũi khẽ ngửi, tuy hộp gỗ đóng rất kín nhưng với một người có khứu giác biến thái như Triệu Khách, vẫn có thể ngửi được mùi thuốc lá sợi nhàn nhạt.

“Thuốc lá sợi?”

Ánh mắt Triệu Khách sáng ngời, có lẽ vì hắn đã đổi sang hút thuốc lá sợi, nên Triệu Khách cũng có trực giác kinh người với thuốc lá sợi.

Nhưng Triệu Khách lại hơi nghi ngờ, đều nói không phân biệt rượu thuốc.

Nhưng trong ấn tượng của hắn, tuy lão đầu tử thích rượu như mạng, hơn nữa còn uống rượu mạnh, mấy loại rượu như La Kỳ nhưỡng, lão đầu tử còn chẳng buồn thử.

Nhiều năm qua hắn cũng chưa từng thấy lão đầu tử hút thuốc, hắn ta lấy đâu ra hộp thuốc lá sợi?

Dường như hiểu được ánh mắt nghi ngờ của Triệu Khách, lão đầu tử không chờ Triệu Khách hỏi thăm đã nói: “Lúc ta bằng tuổi ngươi cũng là một tên nghiện, mỗi ngày lên núi săn bắn đều thích ngồi trong rừng hút một hơi, số thuốc lá sợi này là ta tự làm, trong hộp có bí phương, ngươi mang đi phối cũng có thể phối tốt.

Triệu Khách nhận lấy, sau khi mở hộp gỗ ra phát hiện trên thuốc lá sợi bao phủ một lớp nấm mốc màu xám.

Bình Luận (0)
Comment