Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 458 - Chương 458. Kiện Hàng Tiếp Theo

Chương 458. Kiện hàng tiếp theo Chương 458. Kiện hàng tiếp theo

Từ sau khi Lôi Khoa dựa vào quan hệ đảm bảo đưa hắn ra khỏi căn phòng nhỏ trong bệnh viện tâm thần, Triệu Khách đã sinh sống với lão đầu tử, thoáng cái đã trôi qua tám năm, trong tám năm đó Triệu Khách gần như chưa từng rời khỏi lão đầu tử.

Nhìn râu tóc của hắn ta bạc trắng từng chút một.

Tuy thể lực và tinh thần của lão đầu tử đều mạnh hơn người thường, nhưng còn chưa đến trình độ lực lượng vượt xa tự nhiên như người đưa thư.

Huống hồ, đã qua nhiều năm như vậy, nếu lão đầu tử là người đưa thư, phải sống sót qua bao nhiêu thử thách của không gian khủng bố? Triệu Khách thật sự không dám tưởng tượng, một người như thế sẽ là sự tồn tại như thế nào? Người đưa thư trung cấp? Không, chắc là người đưa thư cao cấp?

Vì vậy điều này không hiện thực, nếu đúng là người đưa thư, không thể che giấu trong một thời gian dài như vậy, chưa từng lộ ra sơ hở khiến Triệu Khách nghi ngờ chút ngờ.

Nhưng nếu hắn ta không phải người đưa thư, vì sao ở đây lại có hũ tro cốt chuyên dụng của người đưa thư, dù là chế tác hay nguyên liệu, đặc biệt là hoa văn điêu khắc xung quanh, đây tuyệt đối không phải một câu trùng hợp có thể giải thích.

Triệu Khách hơi nhíu mày, vẻ mặt chưa từng nghiêm túc như vậy, đưa tay cẩn thận mở hũ tro cốt ra.

Chỉ thấy sau khi mở ra, một tẩu thuốc rất đặc biệt xuất hiện ở trước mặt Triệu Khách.

Ống thuốc màu phỉ thúy, thân tẩu là cành liễu, dường như đã được gia công cẩn thận khiến cành liễu xanh biếc tươi mới, ống thuốc là một loại kim loại mà Triệu Khách không nhận ra, rất đặc biệt, giống gỗ lại càng giống kim loại.

Nhìn tẩu thuốc này, trái tim Triệu Khách nặng nề.

Đây tuyệt đối không phải đồ vật trong hiện thực, sau khi Triệu Khách đặt tay lên tẩu thuốc, thậm chí có thể cảm nhận được khí tức sinh mệnh tràn ra từ phía trên khiến Triệu Khách nhíu mày, hoảng sợ nói: “Tẩu thuốc này còn sống!”

Triệu Khách cầm tẩu thuốc lên, cẩn thận xem xét tẩu thuốc.

Phát hiện dường như tẩu thuốc sống thật, khí tức sinh mệnh bên trên quá dày đặc, Triệu Khách rất nhạy cảm với khí tức sinh mệnh, tuyệt đối không cảm ứng sai.

Vì chứng thực suy đoán của mình, Triệu Khách tâm niệm vừa động: “Chuyển hóa!”

Tẩu thuốc trên tay biến mất, lúc xuất hiện lại đã nằm trong sách tem của Triệu Khách, sau khi nhìn thoáng qua ghi chú của tẩu thuốc, Triệu Khách không nhịn được híp mắt lại: “Ta nghĩ không sai, đây thật sự là sản phẩm của không gian khủng bố.

Tem đặc thù: Sinh mệnh liễu tâm yên can

Thu thập con tem này có thể nâng cao năng lực phổi.

(Chú thích: Đây là một tẩu thuốc được chế tác từ sinh mệnh liễu tâm, dùng nó để hút thuốc, hương vị thuốc lá sẽ nhận được hiệu quả chiết xuất mạnh mẽ, ngoài ra cũng một kiệt tác bạo tàn thiên vật)

Năng lực đặc thù 1: Hơi thở sinh mệnh

Tiêu hao 1 điểm bưu điện hút vào một ngụm tinh hoa sinh mệnh liễu tâm, có thể tạm thời tăng năng lực khôi phục của bản thân lên 40%.

Thời gian cold-down: 3 giờ

(Chú thích: Không có tác dụng với vết thương dẫn đến tàn tật, cái chết)

Năng lực đặc thù 2: Thủy mê yên

Tiêu hao 3 điểm bưu điện thổi ra một ngụm Thủy mê yên, có thể dẫn người di chuyển nhanh chóng trên mặt nước.

(Chú thích: Tốc độ di chuyển Thủy yên mê được quyết định bởi tốc độ chảy của dòng sông và hoàn cảnh, có thể dẫn theo trọng lượng cao nhất là 300kg)

“Quả nhiên!”

Triệu Khách thở sâu, càng thêm chắc chắn suy nghĩ trong lòng, lão đầu tử tuyệt đối không phải người đưa thư, nếu không dù con tem này không đến mức cường đại, nhưng cũng khá thực dụng, không thể ném ở chỗ này để phủ bụi mới đúng.

Nhưng lão đầu tử cất giấu một hũ tro cốt người đưa thư và một sản phẩm trong không gian khủng bố như thế, khiến Triệu Khách cảm thấy hơi kỳ quái.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách dứt khoát ôm hũ tro cốt đi ra ngoài.

Một tay cầm tẩu thuốc, một tay ôm hũ tro cốt đi xuống lầu, chỉ thấy lão đầu tử đang chỉ vào La Thanh mắng chửi một trận, có lẽ là khuấy bùn quá loãng.

Thấy Triệu Khách đi tới, lão đầu tử mới híp mắt xua tay, để La Thanh lăn sang một bên tiếp tục khuấy bùn.

“Lão gia tử, thứ này là đồ tốt, ngươi nỡ cho ta sao?”

Lúc Triệu Khách nói lời này còn đặc biệt lắc lắc hũ tro cốt trên tay trước mặt lão đầu tử, đôi mắt nhìn chằm chằm phản ứng của lão đầu tử.

Nhưng lão đầu tử còn chưa nói gì, La Thanh ở phía sau nhìn lên, không nhịn được bĩu môi nói: “Có cái gì hiếm lạ, không phải chỉ là hũ tro cốt sao? Đã ném trong rương nhiều năm như vậy, ta thấy trong chốc lát ngài cũng không dùng được.”

Nhưng La Thanh nói hết câu đột nhiên nhận ra hình như mình đã nói sai, vội vàng sửa lời: “Không không không, ta nói ngài có thể sử dụng… Không là, là… Sớm muộn… Không… Được rồi, ta không nói nữa.”

Thấy La Thanh luống cuống, Triệu Khách trợn mắt, tên sư đệ ngu ngốc này, không biết đến lúc nào mới sửa được tính cách lỗ mãng.

“Ôi! Tẩu thuốc trong hộp cho ngươi, nhưng ngươi không thể lấy cái hộp này đi.”

Lão đầu tử nhìn hũ tro cốt trên tay Triệu Khách, trong đôi mắt sắc bén hữu thần thoáng qua vẻ dịu dàng.

Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mép hộp như đang vuốt ve người yêu của mình, khóe miệng lơ đãng mỉm cười, đây là lần đầu tiên Triệu Khách thấy nam nhân như một đấu sĩ này cũng có một mặt dịu dàng như vậy.

Bình Luận (0)
Comment