Nhìn Triệu Khách nhận lấy, bà lão nhếch miệng cười để lộ ra hàm răng đen, khuôn mặt nhăn nhúm khiến người nhìn luôn có cảm giác quái dị không diễn tả được: “Cảm ơn cái gì, dù sao ta cũng không bán được số trứng gà này, đưa hai quả cho ngươi cũng không tính là gì.”
“Đinh!”
Lúc hai người nói lời này, chỉ thấy thang máy dừng lại ở tầng chín, bà lão chào hỏi Triệu Khách rồi rời khỏi thang máy.
Triệu Khách vẫn tiếp tục chờ đợi.
Dựa theo tin nhắn mà bà địa chủ gửi cho mình, Triệu Khách chờ đến tầng 11 mới rời khỏi thang máy.
Vừa mới rời khỏi thang máy, còn chưa chờ cửa thang máy đóng lại, Triệu Khách đã cảm nhận được sự lạnh lẽo như bước vào hầm băng.
So sánh với thời tiết nóng bức bên ngoài, tầng 11 và bên ngoài đúng là hai thế giới.
Nhưng cảm giác lạnh ở nơi này là kiểu lạnh thấu xương, trong không khí tràn ngập mùi thối mốc meo.
Triệu Khách dựa theo chỉ dẫn trong tin nhắn của bà chủ nhà, đi về phía trước.
Triệu Khách đối chiếu bảng số phòng, nhìn kỹ, sau khi cánh cửa phòng màu đen trước mặt viết số 12, Triệu Khách không nhịn được dừng lại, nói thầm: “Chính là chỗ này.”
Triệu Khách thở sâu, đưa tay nhẹ nhàng gõ cửa hai lần.
Nhưng vừa gõ cửa đã thấy cửa phòng “cạch” một tiếng, từ từ mở ra.
“Có ai không?”
Triệu Khách hỏi hai câu nhưng trong phòng không có ai đáp lại, nghĩ đến đây Triệu Khách dứt khoát đẩy cửa phòng ra, sải bước đi vào.
Ngay lúc Triệu Khách dự định đi vào cửa, đã thấy một khuôn mặt nam nhân đột nhiên mở cửa phòng ra, vẻ mặt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Triệu Khách: “Ngươi đến đây làm gì!”
Nam nhân thô kệch, có râu quai nón thật dày, dữ dằn nhìn chằm chằm Triệu Khách.
Triệu Khách cũng bị tình huống này dọa choáng váng, sao lại có một nam nhân ở đây?
“Ây… Ta là… Nhân viên bảo hiểm, đại tỷ gọi ta tới, muốn hỏi những vấn đề liên quan đến bảo hiểm chữa bệnh.”
Cũng may năng lực tùy cơ ứng biến của Triệu Khách rất mạnh, chỉ ngây ra một lúc đã tỉnh táo, lập tức trả lời, lúc nói lời này Triệu Khách còn đưa danh thiếp của mình lên.
Thấy Triệu Khách đưa danh thiếp tới, vẻ mặt nghi ngờ của nam nhân dịu đi rất nhiều, mở cửa để Triệu Khách đi vào, chỉ vào căn phòng thứ ba bên trái nói: “Bây giờ nàng đang ở bên trong, ngươi tự đi vào nói với nàng đi.”
Triệu Khách ồ lên, vừa đi vừa gọi: “Đại tỷ, ta tới rồi, ngài còn có lo nghĩ gì với bảo hiểm à?”
Triệu Khách hô lên như vậy cũng muốn nữ chủ nhân ở bên trong kịp chuẩn bị.
Ngay trong nháy mắt Triệu Khách mở cửa phòng ra, một mùi máu tươi nồng nặc trào ra lập tức khiến Triệu Khách ngẩn ngơ đứng tại chỗ!
“Cạch…”
Cửa phòng nhẹ nhàng mở ra một cái khe.
Nhưng mùi máu tươi xông vào mũi này lại biến mất trong nháy mắt, mặc cho Triệu Khách cẩn thận ngửi mấy lần, hoàn toàn không phát hiện mùi hương gì.
“Không có??”
Triệu Khách nhíu mày, hắn có thể chắc chắn khứu giác của mình tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì, mùi máu tươi trước đó sẽ không sai.
Nhung vì sao bây giờ không có??
Nghĩ đến đây, Triệu Khách nhắm mắt, hếch mũi hít thật sâu.
“Hít…”
Hương thơm cỏ xông quần áo cùng mùi u hương đặc biệt trên người thiếu phụ bay tới, Triệu Khách hé mở con mắt.
Chỉ thấy một đôi mắt quyến rũ xuất hiện phía sau khe cửa, đợi sau khi thấy Triệu Khách đứng trước cửa, đôi mắt kia híp thành hình trăng non, vẻ mặt hơi vui mừng, mở cửa lộ ra nửa mặt.
Một người mặc váy dây màu hồng để lộ ra bả vai mỏng manh, mịn màng, từng sợi tóc đen dài tùy ý rối tung trên vai, dáng người nóng bỏng thật sự yêu mị kiều diễm, chỉ nhìn thôi hô hấp cũng trở nên nặng nề.
Triệu Khách nhìn thoáng qua bên trái phòng khách.
Chỉ thấy nam nhân vừa mở cửa đang tùy tiện ngồi ở trên ghế sofa, xoay lưng về phía mình, trên tay cầm một phần giấy báo như không chú ý đến sự khác thường ở bên này.
“Ừm!”
Từ đầu đến cuối trong lòng Triệu Khách vẫn duy trì sự cảnh giác, nhưng vẻ bối rối cùng ánh mắt căng thẳng trông hơi có vẻ chật vật.
Lúc này, đèn trong phòng đang bật, ánh đèn huỳnh quang khiến khuôn mặt thiếu phụ càng rõ ràng hơn, khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, có thể nhận ra không có dấu vết sửa mặt.
Đôi mắt to ngập nước trong veo, sống mũi cao gầy, đôi môi đỏ mọng, một cái nốt ruồi duyên trông càng yêu kiều hơn.
“Khụ khụ…”
Triệu Khách siết tay thành nắm đấm, che miệng khẽ ho hai cái, hắn hắng giọng một cái mới mỉm cười nói: “Đại tỷ, ngươi…”
Triệu Khách còn chưa nói hết câu, không nhịn được trợn mắt.
Chỉ thấy đôi mắt to của thiếu phụ hơi cong thành hình trăng non, nghịch ngợm thè lưỡi, một tay khác ra dấu im lặng.
“Khụ khụ!”
Triệu Khách nghẹn một hơi ở ngực quay đầu nhìn nam nhân đang ngồi bên trái phòng khách, không nhịn được dịch người về phía trước non nửa bước.
Hắn dựa nửa người vào khung cửa, cứ vậy dù nam nhân quay đầu cũng chỉ thấy một nửa thân thể Triệu Khách.
“Đại tỷ, lần trước… Lần trước nói loại bảo hiểm kia với ngươi, rất… Rất tốt.”
Thiếu phụ nói: “Đúng là rất tốt nhưng có vài điều khoản ta không hiểu lắm, ngươi nói kỹ càng lại cho ta nghe đi, ví dụ như điều khoản bồi thường!”