Lúc Triệu Khách nói lời này, một bàn tay luồn vào khe hở khóa kéo, cảm giác lạnh buốt khiến Triệu Khách hơi kiễng mũi chân lên, thở ra một hơi nói: “Điều này rất đơn giản, trên hợp đồng có ghi, hay là ta đọc từng điều khoản cho ngươi nghe.”
Triệu Khách mượn thị giác của Lôi Mẫu có thể thấy hình như người trung niên phát hiện giọng Triệu Khách hơi kỳ quái, có vẻ nghi ngờ quay đầu lại.
Thế nhưng, thấy Triệu Khách chỉ đứng ở cạnh cửa lại tiếp tục cúi đầu đọc báo.
“Được, vậy ngươi đọc kỹ càng, ta nghe là được.”
Thiếu phụ nghe Triệu Khách nói vậy, nói to một câu ra ngoài cửa.
“Hít!”
Triệu Khách híp mắt, trong lòng càng ngày càng cảnh giác hơn, mở ra Hoàng kim đồng trên mắt trái, ánh mắt nhìn chằm chằm thiếu phụ đang ngồi xổm trước mặt mình, chỉ thấy ánh mắt Triệu Khách dần trở nên hung ác nham hiểm.
Thiếu phụ xinh đẹp lẳng lơ trước mặt bị Hoàng kim đồng nhìn chằm chằm, cũng chỉ thấy trên khuôn mặt kia xuất hiện một đoàn sương đen.
Tuy không biết là gì nhưng Triệu Khách có thể chắc chắn đây không phải thứ gì tốt đẹp gì.
Nhưng điều kỳ quái là, trong ánh mắt Hoàng kim đồng, Triệu Khách thấy rõ đoàn sương đen bao trùm trên người thiếu phụ lại không phải là bản tôn của thiếu phụ này, trông chắc là kiểu mượn xác hoàn hồn, đang khống chế nàng.
“Diệt trước lại nói!”
Thở thật sâu, một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Triệu Khách rồi biến mất, ngay lúc Triệu Khách đang chuẩn bị ra tay.
“Cốc cốc cốc…”
Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa khiến Triệu Khách và thiếu phụ ngạc nhiên, chỉ thấy thiếu phụ nhanh chóng đứng lên.
Nam nhân trên ghế sofa ngẩng đầu hô: “Ai vậy!” Lúc nam nhân nói lời này đã để tờ giấy báo trên tay xuống.
“Là ta!”
Nghe thấy tiếng gọi của nam nhân trung niên, thiếu phụ nhíu mày túm lấy cánh tay Triệu Khách, khẽ nói: “Là một vị họ hàng của nhà ta, cũng là người bán bảo hiểm, ngươi tránh đi một chút.”
Thiếu phụ nói hết câu cũng không nói gì nữa, lôi kéo Triệu Khách đến tủ treo quần áo sau lưng, mở tủ quần áo nói: “Ngươi đi vào trốn trước đi.”
Vốn Triệu Khách đã muốn ra tay, thấy thế đành phải tạm thời chờ đợi.
Hắn trốn vào trong tủ treo quần áo, thiếu phụ lập tức đóng cửa tủ quần áo lại, chỉnh trang lại vẻ ngoài của mình, sau khi đảm bảo bên miệng không dính thứ gì, lúc này mới đi ra khỏi phòng.
Đóng cửa phòng lại, sắc mặt thiếu phụ lập tức trở nên khó coi, nhíu mày lẩm bẩm: “Đáng chết, sao lại đến nhanh như vậy.”
Sau khi nói xong câu đó, thiếu phụ ổn định tâm trạng của mình, trên mặt lại nở nụ cười mê người, đi lên mở cửa.
Triệu Khách trốn trong tủ treo quần áo, nhìn qua khe hở cửa tủ đánh giá cách trang trí trong căn phòng bên ngoài.
Căn phòng này bình thường không có gì lạ, dường như không có chỗ nào không đúng, thậm chí dùng Hoàng kim đồng cũng chưa từng thấy có chỗ nào không đúng.
Nhưng Triệu Khách luôn cảm thấy từ khi hắn bước vào căn phòng này, trên dưới cả người đều mất tự nhiên, dường như có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm hắn.
“Lôi Mẫu, chú ý tình hình bên ngoài cho ta!”
Nữ nhân này tuyệt đối không phải đèn đã cạn dầu, ít nhất là đối tượng bị nghi ngờ trọng điểm trong lòng Triệu Khách.
Chỉ có điều bây giờ đang có người ngoài, tạm thời Triệu Khách không có ý định ra tay, hắn không muốn kinh động đến quá nhiều người, ít nhất trước khi làm rõ ràng, Triệu Khách càng phải cẩn thận duy trì thân phận bề ngoài của mình.
Lúc này, chỉ nghe ngoài cửa vang lên giọng nói khách sáo của thiếu phụ.
“Ôi chao, đến là được rồi còn mang theo đồ, khách sáo quá.”
“Nên làm, nên làm, hả? Chị dâu, vừa rồi ta nghe thấy tiếng của đại ca, sao…”
Trong phòng khách, một người trung niên hơn bốn mươi ngồi trên ghế sofa, ánh mắt nhìn quanh nhưng trong phòng ngoại trừ thiếu phụ thì không còn ai khác, không nhịn được hỏi thăm.
Trông dáng vẻ người trung niên này rất giàu, quần áo mặc trên người không được gọi là cao cấp nhưng so sánh với Triệu Khách, cũng chính là cái người tên Lý Phong này tốt hơn nhiều.
Người này đã trung niên lại rất có tinh thần.
Chỉ có đôi mắt đầy háo sắc nhìn chằm chằm thiếu phụ trước mặt, chỉ thấy thiếu phụ bắt chéo chân, bắp đùi thon dài lộ ra dưới làn váy đỏ, lại chỉ che được đến bẹn, thậm chí nhìn kỹ còn thấy viền ren màu đen.
“Vừa rồi ngươi nghe nhầm, đại ca ngươi đã đi ra ngoài từ sáng sớm hôm nay.”
Thiếu phụ mỉm cười, mũi chân nhẹ nhàng nhấc lên, chỉ thấy cảnh xuân chợt hiện ra trước mặt người trung niên.
Thấy thế, người trung niên nghẹn một hơi trong ngực, hô hấp bắt đầu trở nên ồ ồ, dịch người lại gần thiếu phụ hơn chút nữa, cười nói: “Chị dâu, ta biết ngươi cần cù tiết kiệm chăm lo gia đình, phần bảo hiểm mà ta giới thiệu cho ngươi vào trước đó tuyệt đối không sai, người được lời là ngươi, đến lúc đó…”
Người trung niên nói lời này không nhịn được hít sâu, cũng không biết hai người đang làm gì ở bên ngoài.
Chỉ nghe thiếu phụ cười mắng: “Phì, ngươi không đứng đắn.”
Nhưng đúng lúc này tiếng gõ cửa lại vang lên khiến thiếu phụ và người trung niên, bao gồm cả Triệu Khách ở trong ngăn tủ không nhịn được ngạc nhiên.
“Không phải là lão Vương trở về chứ.”
Vừa nghĩ đến khuôn mặt dữ dằn của đại ca nhà mình, nam nhân trung niên hoảng sợ đến mức chân mềm nhũn, lúc này bị bắt được, hắn ta có tám cái miệng cũng đừng mong nói rõ ràng.