Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 468 - Chương 468. Ăn Sủi Cảo

Chương 468. Ăn sủi cảo Chương 468. Ăn sủi cảo

Ngay lúc trong lòng Triệu Khách còn đang nghi ngờ, đã nghe Lôi Mẫu nhắc nhở: “Ngoài cửa có người.”

Nghe thấy Lôi Mẫu nhắc nhở, Triệu Khách quay phắt đầu lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mắt mèo trên cửa phòng, đúng như dự đoán chỉ thấy mắt mèo trên cửa phòng đen sì, không có chút ánh sáng nào.

“Hắn đang nhìn ngươi!”

Trong lòng Triệu Khách giật mình, tuy không thấy đối phương nhưng trực giác nói cho Triệu Khách biết, người này đang xuyên qua mắt mèo nhìn chằm chằm vào hắn.

Dường như phát hiện ánh mắt Triệu Khách, bóng đen phía sau mắt mèo lung lay một chút, một lần nữa sáng ngời.

“Đừng chạy!”

Triệu Khách cau mày, nhấc chân muốn đuổi theo, nhưng sau khi mở cửa ra đã thấy ngoài hành lang vắng tanh không có một bóng người nào.

“Biến mất rồi!”

Tốc độ của đối phương quá nhanh, thậm chí Triệu Khách còn không thấy rõ bóng người, Lôi Mẫu chỉ đuổi theo được tiếng bước chân của tên này, hắn ta chạy về phía đông. Nhưng cụ thể chạy đến nơi nào lại không rõ lắm, hành động của đối phương quá nhanh, cộng thêm Triệu Khách chưa quen thuộc địa hình nơi này, chỉ sợ đuổi không kịp.

“Người đưa thư à?”

Triệu Khách nhíu mày suy nghĩ, nhiệm vụ lần này khác với trước đó, trông như chỉ có một tuyến nhiệm vụ, nhưng lại trực tiếp nói cho hắn biết trong số người đưa thư có một người nhận nhiệm vụ xung đột với bọn họ.

Thoạt nhìn nhiệm vụ hai càng giống một lời nhắc nhở tốt bụng.

Nhưng trên thực tế lại vô tình tăng thêm suy đoán giữa người đưa thư.

Nếu là không gian khủng bố trước, đến cuối cùng mọi người vẫn có thể bắt tay hợp tác, dù sao mục tiêu nhất trí, lúc mục tiêu quá cường đại, một đám người đưa thư tạo thành một nhóm cùng sưởi ấm, đây là cách đơn giản nhất trực tiếp nhất.

Nhưng bây giờ nhiệm vụ này xuất hiện, vô tình chia rẽ đám người đưa thư.

Cho dù đối phương dùng đầu hàng lệnh để cam đoan, nhưng ngươi cũng không dám khẳng định nhiệm vụ của đối phương là gì, hơn nữa đầu hàng lệnh chỉ là cách chơi chữ, bỏ qua nhiệm vụ của ngươi.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách thở sâu, quay đầu nhìn mắt mèo trên cửa.

Lúc đầu Triệu Khách không chú ý nhưng chờ đến khi Triệu Khách cẩn thận nhìn mắt mèo một lúc, mới phát hiện mắt mèo trên cửa phòng bị ngược.

Nói cách khác, người khác có thể thông qua mắt mèo nhìn rõ ràng những chuyện xảy ra trong phòng!

“Ngược! Sẽ là ai?”

Triệu Khách suy nghĩ nhưng hắn chưa quen thuộc cuộc sống nơi đây, hoàn toàn không có manh mối và con đường nào khác, trong chốc lát căn bản không có bất kỳ manh mối gì có thể nói.

Một lần nữa quay về phòng, nhìn ba xác chết trước mặt, một cái đã dọa đến người trung niên kia.

Triệu Khách không nhịn được nhíu mày, cất bước đi đến bên cạnh người trung niên.

Lúc này thấy tên kia còn ngồi yên trên mặt đất, mùi khai nồng nặc khiến người ta buồn nôn.

“Người chết rồi, làm sao bây giờ, chắc chắn chúng ta không thoát khỏi liên quan, đi… Đi nhanh đi!”

Thấy Triệu Khách, người trung niên kiềm chế sự sợ hãi trong lòng, giãy giụa muốn bò dậy từ dưới đất, vẻ mặt hoảng sợ muốn kéo tay Triệu Khách, lại bị Triệu Khách nghiêng người né tránh.

Thấy thế, người trung niên khẽ nói: “Đừng sợ, chúng ta bảo vệ lẫn nhau, đến lúc đó chứng minh cho nhau, nhất định không có việc gì.”

Triệu Khách nghe vậy gật đầu, đôi mắt nhìn vào mắt người trung niên, trong ánh mắt thêm chút chán ghét, đột nhiên nhấc chân lên đạp vào lồng ngực người trung niên.

“Cạch!”

Tiếng xương cốt gãy vang lên đặc biệt rõ ràng trong căn phòng này, Triệu Khách dùng hết sức đá một cái, có thể rõ ràng cảm nhận sau khi xương sườn của đối phương vỡ tan, đã đâm vào xé rách nội tạng.

Cơ thể người trung niên bay ngược ra, đập vào tường, chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, há to miệng phun ra một ngụm máu.

Ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách, sợ hãi như hố đen xông tới từ sau lưng hắn ta.

Triệu Khách đi lên trước, duỗi tay sờ soạng túi người trung niên, lấy ra điện thoại từ bên trong, điện thoại vẫn đang trong trạng thái gọi đi, hơn nữa còn vừa mới gọi, dãy số kia là số cảnh sát.

Hiển nhiên, tên này đã coi hắn là hung thủ, hoặc dứt khoát định để hắn gánh tội.

Ngoài miệng nói chứng minh cho nhau để kéo dài thời gian, trên thực tế một tay khác âm thầm báo cảnh sát, muốn dựa vào đó để xóa bỏ tình nghi cho mình.

Cúp điện thoại, Triệu Khách lấy ra Tuyết Cơ Tử từ trong sách tem, ánh mắt nhìn người trung niên từ trên xuống dưới: “Ta thích người thông minh nhưng không thích người thông minh coi ta là đứa ngốc, nhỏ yếu và ngu ngốc không phải chướng ngại sinh tồn, cao ngạo mới phải.”

Lúc Triệu Khách nói lời này, chỉ thấy Triệu Khách nhẹ nhàng đẩy một cái khiến cửa phòng phát ra tiếng vù vù, khiến một tia hy vọng cuối cùng trên mặt người trung niên cũng biến mất theo cánh cửa đóng lại.

Í o í o í o í o…

Tiếng còi xe cảnh sát chói tai khiến rất nhiều người thò đầu ra ngoài cửa sổ, muốn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng vừa nhìn đã khiến lòng người căng thẳng.

Chỉ thấy năm sáu chiếc xe cảnh sát lái vào phía dưới tiểu khu, cửa xe mở ra, hiện trường nhanh chóng bị phong tỏa, đã không vào được tiểu khu, cũng hạn chế ra vào.

“Ôi, đang có chuyện gì đây.”

Triệu Khách nghe được câu này hơi nghiêng người ra sau nhìn, là lão thái thái đưa trứng gà cho hắn vào trước đó.

Bình Luận (0)
Comment