Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 490 - Chương 490. Phát Hiện!

Chương 490. Phát hiện! Chương 490. Phát hiện!

Nhưng chỉ phát hiện được chứ không thể phán đoán vị trí của nó, trừ khi lúc đó nó chủ động ra tay.

Bây giờ nghĩ lại, chắc vì lúc đó mực nước quá nhỏ bé, hoàn cảnh để nó di chuyển cũng quá nhỏ vì vậy không dám ra tay, sợ không cẩn thận lộ ra.

Chỉ có điều nó có nằm mơ cũng không ngờ Triệu Khách lại canh chừng ở bên ngoài, chờ nó ngoi đầu lên.

Dù sao cạm bẫy hoàn mỹ như thế, kết quả con mồi lại thoát ra được, đổi lại là hắn cũng không cam lòng.

“Là ai đây?”

Triệu Khách đưa tay nhấc cánh tay tiểu quỷ lên, túm nó lên trước mặt, cách bố trí này vừa tinh tế vừa có năng lực đặc biệt như vậy.

Triệu Khách tin tưởng chắc chắn không phải hung thủ, chỉ có người đưa thư mới có thể làm được.

“Lão ca, ta vừa thấy đám người Vương Bằng, hình như đã đến đồn cảnh sát tìm tư liệu về chủ nhà rồi, chúng ta là gì bây giờ?”

Trương Hải Căn nói hết câu, Triệu Khách đã tiện tay ném tiểu quỷ cho Trương Hải Căn, nói: “Không phải ngươi nói phụ thân của lão đạo kia là đạo sĩ thật sao, cầm đi để hắn xem rốt cuộc thứ đồ chơi này là cái gì, chú ý đừng để nó đến gần nước!”

“Ôi chao!”

Trương Hải Căn gật đầu, tìm một thứ để bọc tiểu quỷ này lại, cùng Triệu Khách rời khỏi tầng 10.

Sau khi hai người rời đi không lâu, chỉ thấy có một bàn tay chậm rãi bò lên theo mép cửa sổ cuối cùng bên trái hành lang.

“Thật ly kỳ, sao các ngươi bắt được thứ này?”

Trong phòng, ánh mắt lão đạo nhìn chằm chằm bên trong chậu thủy tinh, tiểu quỷ đã bệnh liệt nửa người, tuy sống lớn từng này từng thấy trong sách, nhưng đây thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy, hơn nữa lại còn sống.

“Lão đạo, ngươi nói lâu như vậy, rốt cuộc thứ này là gì?”

Trương Hải Căn nằm trên ghế sofa ôm bụng, bây giờ bên ngoài trời đã tối, hắn ta đã sớm đói bụng đến ùng ục ục, ánh mắt tội nghiệp nhìn chằm chằm Triệu Khách ở bên cạnh.

Triệu Khách coi như không thấy ánh mắt của Trương Hải Căn, lấy ra một quả lê gai từ trong sách tem ăn say sưa ngon lạnh, đồng thời hỏi lão đạo rốt cuộc thứ này là gì?

“Chờ chút, ta điều tra thêm xem.”

Bị Triệu Khách hỏi như vậy, lão đạo lại không biết trả lời sao, tuy phụ thân từng làm đạo sĩ, từ nhỏ còn trông cậy hắn ta thừa kế nghiệp phụ thân, đáng tiếc hắn ta vô dụng.

Đạo sĩ chỉ là thân phận che mắt che giấu cho hắn ta, thứ kiếm tiền thật sự là làm hàng giả, làm hàng mô phỏng cao, thông qua việc bán đi bán lại trên mạng để kiếm tiền nhanh.

Vì vậy, lúc này cũng chỉ có thể một lần nữa lật xem số sách vở do phụ thân mình để lại.

Mở ra cái hòm phủ bụi nhiều năm, nhẹ nhàng thổi một cái, chỉ thấy một lớp tro bụi thật dày rơi xuống, sau khi mở hòm ra chỉ thấy bên trong đựng lung tung sách gì cũng có.

Nhìn trang sách ngả vàng có thể thấy đã qua rất nhiều năm tháng.

Triệu Khách thuận tay lấy ra một quyển, lơ đãng lật xem, đây là một bản ghi chép chuyện lặt vặt, giống với nhật ký.

Nhưng thời gian không sát nhau, có lẽ gặp được việc gì mới viết lại.

Ví dụ như hôm nào đó trời mưa to, tối đó bảo bảo nhà lão Lý đi ngủ không nhắm kín mắt, mà là nửa đóng nửa mở, bị dọa sợ đến mất hồn.

Liền để người thân cầm quần áo của hài tử, trước lúc chạng vạng tối phải đứng quanh cửa nhà gọi nhũ danh hài tử nói cùng về nhà để gọi hồn về.

Trong dân gian được gọi là gọi hồn.

Những chuyện giống như thế được viết thành một quyển thật dày, Triệu Khách nhìn xuống cũng ít nhất có hơn mấy chục trang giấy, đủ loại chuyện lặt vặt.

Thấy lão đạo không chú ý đến, Triệu Khách thuận tay thu quyển sách này vào sách tem của mình, tiện tay lấy thêm một bản, vô tình hay cố ý lục lọi.

“Tìm được rồi.”

Lúc này, chỉ thấy lão đạo tìm được một quyển sách thật dày, vô cùng hưng phấn mang đến trước bàn, bắt đầu lật từng tờ một.

“Nước đen, tiểu quỷ, chờ chút ta tìm xem…”

Dựa theo tin tức mà Triệu Khách cung cấp, lão đạo bắt đầu cẩn thận đối chiếu với trong sách, qua khoảng hơn mười phút, ánh mắt lão đạo đột nhiên sáng lên, chỉ vào một hàng chữ nhỏ lẩm bẩm: “Người bất trinh chưa kết hôn mà đã có con, sinh trộm, sinh non, sảy thai, đổ hài cốt trẻ sơ sinh vào trong nước bẩn, vì thế linh chưa tụ, oán niệm không rời, thêm tà pháp có thể thành Quỷ anh…”

Lão đạo tiếp tục niệm tụng một đoạn lớn, Trương Hải Căn nghe được mí mắt đánh vào nhau, xua tay nói: “Đạo gia, ngươi nói thẳng đi, quá vòng vo, ta nghe thấy cũng rất mệt mỏi.”

Lúc này lòng nhiều chuyện của lão đạo bùng lên, nảy sinh sự hứng thú trước nay chưa từng có với Quỷ anh này, có lẽ trước đó hắn ta không tin tưởng những thứ này, lúc thật sự phát hiện những chuyện mà bậc cha chú kể là thật.

Có thể hiểu được suy nghĩ của lão đạo.

Cũng như phụ thân ngươi thường nói, ngươi họ Triệu là đời sau trực hệ của Thường Sơn Triệu Tử Long, Triệu Khuông Dận cũng là tổ tông của ngươi.

Ngươi nhếch cái miệng rộng, vẻ mặt có quỷ mới tin.

Nhưng có một ngày ngươi phát hiện nhà ngươi thật sự là đời sau của Thường Sơn Triệu Tử Long, ngươi sẽ nghĩ như thế nào, chắc chắn là: “Mả mẹ nó, lão tử có tổ tông trâu bò như vậy, không được, ta phải cẩn thận nghiên cứu một chút.”

Bình Luận (0)
Comment