Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 494 - Chương 494. Tòa Nhà Kinh Khủng

Chương 494. Tòa nhà kinh khủng Chương 494. Tòa nhà kinh khủng

Ngoại trừ một đĩa xương sườn kho này, tiếp theo còn có ruột già xào tương, canh xương và thịt xào ớt, cả bàn đồ ăn với cơm, ngay cả món cơm cũng khiến lão đạo và Trương Hải Căn ăn như gió cuốn mây tan không còn một miếng.

Trương Hải Căn thấy Triệu Khách còn đang bận rộn trong nhà bếp muốn đứng lên, kết quả phát hiện hắn ta ăn quá no đến mức không động đậy được, cái bụng cũng tròn vo.

Từng món ăn được đưa lên đều khiến bọn họ càng ăn càng ngon miệng, kết quả hai người đều ăn nhiều hơn lúc bình thường.

Trương Hải Căn nằm trên ghế sofa, hai tay đặt trên cái bụng tròn vo nói: “Không được, ta không động đậy được, ta cảm giác như đang nhét một người trong bụng.”

“Phải nói là một con trâu!”

Lão đạo ngồi bên cạnh sửa lại.

“Đúng đúng, một con trâu, ăn một con trâu!” Trương Hải Căn liên tục gật đầu.

Nhưng lúc này lại thấy Triệu Khách đi ra từ phòng bếp, trên tay cầm một cái bát sứ nhỏ, mùi hương thơm ngát đặc biệt bay ra theo cái bát sứ.

Khác với những món ăn trước đó, phía trên nước canh màu hồng lơ lửng mấy quả táo đỏ tươi, bên trong còn có một mùi hương thảo rất đặc biệt, rất nâng cao tinh thần lại khai vị, coi như là một món ngọt kết thúc bữa ăn.

“Không được, đỡ ta lên, ta cảm thấy ta còn có thể ăn một bát nữa.”

Nhìn cái bụng tròn vo của mình, Trương Hải Căn khẽ cắn môi cảm thấy dù ăn no vỡ bụng, cũng không thể phung phí của trời, cầm cái muôi múc một bát canh đầy.

Ngay lúc Trương Hải Căn muốn uống đột nhiên cảm giác dưới chân giẫm phải thứ gì đó, chân trượt đi một cái, bát canh trên tay hắt ra ngoài, không nghiêng lệch hắt thẳng vào cái chậu thủy tinh đang nhốt tiểu quỷ.

“Không tốt!”

Thấy nước canh bị hắt vào chậu thủy tinh, lão đạo thay đổi sắc mặt, giãy giụa muốn đứng lên.

Nhưng đã quá muộn, chỉ thấy tiểu quỷ nhìn một giọt nước canh trong suốt bay vào từ khe hở, ánh mắt sáng ngời há cái miệng nhỏ, nhanh chóng leo lên mép chậu thủy tinh, sau khi thân thể chạm vào nước canh sền sệt, bóng dáng nhanh chóng trở nên mỏng manh, cuối cùng biến mất trước mặt ba người từng chút một.

Thấy thế, Trương Hải Căn trợn tròn mắt, lão đạo tức giận đến đấm ngực giậm chân, chỉ có Triệu Khách bình tĩnh lặng lẽ thu lại cái chân vừa đưa ra.

Tiểu quỷ gặp nước là chạy trốn.

Cũng không giới hạn trong nước gì, nước canh cũng có thể, còn chậu nước đen trước đó, Triệu Khách suy đoán nước đen có tác dụng khiến phương diện thực lực nào đó của tiểu quỷ được tăng cường.

Hiện nay, tiểu quỷ lại chạy trốn ngay trước mắt bọn họ.

Tất nhiên lão đạo nổi giận đùng đùng muốn đánh người, nhưng Trương Hải Căn nhanh chóng né tránh, trong chốc lát lão đạo đuổi không kịp, tức giận đến giậm chân mắng to, dứt khoát nằm ra, lăn đi lộn lại bắt đầu làm bừa chửi đổng.

Triệu Khách đứng ở bên cạnh, vẻ mặt đau khổ, nghiêm nghị khiến trong lòng Trương Hải Căn vừa vội vừa giận, hắn ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm giác có người đẩy mình một cái, dưới chân hơi lảo đảo.

Nhưng lúc này thấy vẻ mặt nghiêm túc của Triệu Khách, Trương Hải Căn cũng không tiện nói gì, tránh cho người ta cảm giác chối bỏ trách nhiệm.

“Chắc chắn tên tiểu quỷ này đã quay về bên cạnh chủ nhân, lần sau muốn bắt được chắc rất khó.”

Triệu Khách lắc đầu, thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ khiến khuôn mặt Trương Hải Căn đỏ đến tận mang tai, tuy Triệu Khách không nói gì, nhưng đang thể hiện rõ ràng một ý, đó là: “Đồng đội heo!”

Nếu tiểu quỷ đã mất, mặc cho lão đạo nổi giận thế nào cũng không làm nên chuyện gì.

Triệu Khách nhìn thời gian, nằm thẳng ra trong phòng khách, trong tay cầm một quyển sách mà lão đạo cho hắn mượn, khỏi phải nói bên trong ghi chép rất kỹ càng.

“Luận nhân quả!”

Triệu Khách xem một trang cuối cùng, lại cố ý dùng bút lông viết một đoạn luận nhân quả.

Đây là một phần rất thú vị, dẫn chứng ngắn gọn, ý tứ rất thông suốt, vết rất kỹ càng về luật nhân quả.

Ở cuối cùng đoạn luận này có vẽ một con rắn đầu cắn đuôi mình, tạo thành một vòng tròn.

“Có ý vô thủy vô chung, hay là thiên đạo tuần hoàn đây?”

Triệu Khách nhìn con rắn cắn đuôi không nhịn được suy đoán, ngoại trừ cái đó ra, quyển sách này còn ghi chép đủ thứ ly kỳ cổ quái.

Nhưng lật tìm hết quyển sách này, lại không có chiếc quan tài đỏ thẫm mà Triệu Khách muốn tìm.

“Thật là phiền!”

Vừa nghĩ đến chiếc quan tài đỏ thẫm kia, Triệu Khách không nhịn được cảm thấy buồn bực, cũng không biết lần này nàng có thể tìm tới không, chỉ mong hắn có đủ điểm bưu điện.

Nhìn số điểm bưu điện hiện tại trên tay mình.

Sau khi giết chết hai tên người đưa thư kia, hiện tại số điểm bưu điện của hắn đã rất kinh người, chỉ thiếu mười mấy điểm nữa sẽ đạt tới mức độ 200 điểm bưu điện, cuối cùng đã khiến Triệu Khách yên tâm hơn nhiều.

Đổi lại là một người đưa thư bình thường, trên tay cầm một khoản điểm bưu điện nhiều như vậy, e rằng nằm mơ cũng cười tỉnh.

Cách trực tiếp nhất là lập tức tiêu hết khoản điểm bưu điện này, đổi thành con tem cường đại hơn để tăng cường thực lực của mình, hoặc là tiến thêm một bước hoàn thiện hệ thống tem của mình, dù là bước nào đều khiến năng lực của bản thân tăng lên trong khoảng thời gian ngắn.

Sẽ có rất ít người đưa thư tích trữ một khoản điểm bưu điện lớn như vậy.

Bình Luận (0)
Comment