Cái gọi là kính chống đạn có ít nhất hai lớp mủ cao su để dính lại ba đến bốn lớp thủy tinh, bình thường có cấu tạo ba tầng, tầng chịu lực chỉ là một lớp bên ngoài bảo vệ an toàn.
Mặt kính thủy tinh này hoặc là ba tầng, hoặc là bốn tầng.
Nếu dùng vật dụng cùn đập ra có thể đánh nát, nhưng rất khó đánh xuyên qua, dù cho đánh nát, thủy tinh vẫn dính ở trên lớp mủ cao su.
Ví dụ như dùng báng súng, thanh sắt, đầu búa, sức người đánh vào sẽ cần rất nhiều thời gian mới có thể làm được, một người phải mệt đến chết mới có thể đánh xuyên qua.
Thấy thế, tên cảnh sát đứng bên cạnh Trương Trần chợt hiểu ra, nói: “Chẳng trách, nữ nhân này không chịu chuyển phòng trọ khác, nếu để người khác thấy được thứ này, nàng còn mặt mũi nào ở lại nơi đây nữa?”
Bây giờ là thời đại tin tức, tốc độ lan truyền tin đồn còn nhanh hơn bất kỳ thời đại nào.
Trước kia rảnh rỗi trò chuyện với một lão thái thái láng giềng, nhiều nhất tin tức cũng chỉ truyền trong một tiểu khu, một thôn nhỏ, cũng không lan truyền được bao xa.
Nhưng bây giờ chỉ cần cầm điện thoại chụp một bức ảnh đăng lên mạng, có lẽ trong một ngày sẽ có một số lượng người rất kinh khủng vào xem, một khi lên đầu đề, e rằng lập tức biến thành người nổi tiếng mạng Mỹ Mỹ, Lộ Lộ nào đó.
Nhiều bức ảnh như vậy còn chụp rõ ràng từ mỗi một phương hướng, dù nàng mời người đến, e rằng cũng thấy xấu hổ.
Hơn nữa, một khi ảnh rơi vào tay người khác, chẳng may đối phương dựa vào đó để uy hiếp thì làm sao bây giờ?
Việc riêng tư như thế, đổi là người bình thường khác e rằng cũng không muốn làm to chuyện.
Nhưng tự mình phá vỡ, độ khó cũng rất kinh người.
Trương Trần chú ý đến độ dày của vách tường này, trong lòng đánh giá một chút, trông mặt tường này rất kiên cố nhưng trên thực tế đã móc rỗng bức tường.
Nhìn từ xi măng được gia cố từ hai bên, nếu phá vách tường từ bên cạnh cũng sẽ rất nguy hiểm, sơ ý một chút sẽ khiến vách tường mỏng yếu phía sau vỡ tan.
Đến lúc đó, e rằng không cần nhờ miệng bất kỳ người nào, chỉ cần một cơn gió lạnh có thể thổi số hình này bay khắp nơi trong tiểu khu.
Hơn nữa, dù dùng cách nào, đều không phải cách mà một nữ nhân có thể giải quyết.
“Đần, cầm xi măng trát lên không phải được rồi sao?”
Nghe thấy suy đoán của Trương Trần, một tên cảnh sát khác không nhịn được bĩu môi, cảm giác nếu muốn che giấu thật, dù thế nào cũng có thể che giấu được.
Nhưng nói hết câu hắn ta mới phát hiện ánh mắt hai người Trương Trần nhìn về phía hắn ta như đang nhìn một tên ngu ngốc.
“Trên mặt thủy tinh nhà ngươi có thể trát được một lớp xi măng thật dày sao?” Một tên cảnh sát khác tỏ ra bất đắc dĩ, trực tiếp trát xi măng lên mặt kính căn bản không thể trát nổi, hơn nữa không có thứ kết dính, không lâu sau sẽ tróc ra.
Trừ khi là loại xi măng đóng rất rắn chắc, nhưng người bình thường không mua được thứ đó.
“Xi măng không được, vậy sơn cũng được chứ, ta không tin không giấu được?”
“Không! Nàng không cần giấu, cũng không dám giấu!”
Lúc này, Trương Trần cắt ngang cuộc cãi vã của hai người, ánh mắt nhìn chằm chằm bức ảnh gia đình không đáng chú ý ở góc dưới bên trái tủ thủy tinh, tiếp tục nói: “Đổi lại là ta, ta cũng không dám, thứ đòi mạng như thế, cho dù ta không hủy được, ta cũng phải thường xuyên nhìn chằm chằm, bảo đảm không xảy ra chuyện gì.”
“Xem ra là nữ nhân kia ngoại tình, khiến nam nhân giận dữ ly hôn, có lẽ mặt tường này là cách để hắn trả thù nữ nhân, nhưng tại sao hắn phải ra đi hai bàn tay trắng, còn tuyên bố với bên ngoài là mình ngoại tình chứ?”
Đám cảnh sát bắt đầu suy đoán nhưng vẫn hơi hoang mang.
Dựa vào những chứng cứ này, cho dù ly hôn, trên tòa cũng nhận định nhà gái là bên sai, phải được chia một chút tài sản mới đúng.
Trương Trần không nói gì.
Mặc dù rất nhiều người coi trọng lợi ích nhưng cũng có vài người chính trực như vậy, có lẽ suy nghĩ của bọn họ khác với những người khác, có thể là lo lắng, có thể là tình cảm.
Loại người này được mọi người gọi là ngu ngốc.
Nhưng không thể phủ nhận, trong hiện thực có vô số loại người ngu ngốc như vậy.
“Mắt mèo lắp ngược! Thiết bị lưu trữ bị đập hỏng!”
Sau khi Trương Trần suy nghĩ một lúc, đột nhiên rút súng lục từ trong bao súng bên hông.
“??”
Hai tên cảnh sát ngạc nhiên đang muốn mở miệng hỏi thăm Trương Trần muốn làm gì, nhưng sau đó lại thấy Trương Trần mở chốt an toàn, nhắm thẳng vào huyệt thái dương của mình.
“Ầm!”
Máu bắn tung tóe trên vách tường, hai tên cảnh sát lập tức trợn tròn mắt nhìn xác chết trước mặt.
…
Trong tòa nhà, một con quạ bay vút lên, hai cánh vung vẩy, cố hết sức bay lên trời.
Nhưng không bay lên được, mà một lần nữa rơi xuống ban công.
Nơi này không có trời, thậm chí không có mặt đất, thậm chí nhảy xuống từ trên ban công, đến cuối cùng chỉ chạm đến một cái ban công khác.
Đúng vào lúc này, một cái đầu lặng lẽ thò ra từ trên mặt đất.
Ánh mắt nhìn ra ngoài, chỉ thấy trong tòa nhà cách đó không xa cũng dần thò ra một cái đầu.
“Phốc!”
Còn chưa hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì, cái đầu trong căn phòng đối diện đột nhiên nổ tung.