“Nhưng trước đó chúng ta đã kiểm tra bên trong, không có gì mà?” Tuy ngoài miệng oán trách nhưng thấy Trương Trần đi vào, hai tên cảnh sát khác cũng chỉ có thể đi theo vào phòng.
Căn phòng mở ra, bác sĩ pháp y đã đến dọn dẹp xác chết, lấy dấu vân tay và dấu vết còn sót lại.
Vì vậy đám người Trương Trần cũng không cần phải đeo bao chân chống bụi, trực tiếp đi vào.
“Tìm kiếm xung quanh một chút xem có manh mối gì khác không, biết đâu bên trong sẽ có thứ quan trọng.”
Tuy trong lòng vẫn đầy lo lắng nhưng vẻ mặt Trương Trần rất bình tĩnh, trong mắt lóe ra tia sáng, luôn để lộ sự tự tin khiến hai tên cảnh sát còn lại yên tâm hơn nhiều.
“Được!”
Sau khi cổ vũ nhau cố lên, hai tên cảnh sát bắt đầu chia ra tìm kiếm.
“Rầm rầm…”
Một cái thùng giấy con bị cảnh sát mở ra, trực tiếp đổ đồ xuống giường.
Phía trên thùng là một vài quyển tạp chí, sách báo, nhưng sau khi đổ đồ bên trong ra mới phát hiện bên trong lại là đủ loại đồ chơi tình thú.
Cầm món đồ chơi hình dạng lang nha bổng ở trên tay, sau khi tên cảnh sát so sánh với kích thước của mình không nhịn được rùng mình.
“Wow, trước kia từng nghe nói cây tăm đâm vạc, mẹ nó, đây không phải cây tăm, rõ ràng là kim may!”
Tiện tay ném lang nha bổng trên tay xuống đất, cảnh sát bắt đầu tiếp tục tìm kiếm.
“Ồ, Trương Trần, ngươi đang nhìn cái gì?”
Một tên cảnh sát khác tìm kiếm nhà bếp, đi đến phòng khách thấy Trương Trần nhìn chằm chằm bức ảnh ở trong phòng khách.
Nhìn theo ánh mắt của Trương Trần, bức ảnh trong khung ảnh hình vuông kia là nữ chủ nhân bị giết lần này, từ trong ảnh có thể thấy dáng người nữ chủ nhân đầy đặn, không một chỗ nào không vừa vặn, thêm một chút là béo, thiếu một chút lại hơi gầy.
Là kiểu nữ nhân hơi gầy lại có chút thịt.
“Ôi, đáng tiếc.” Cảnh sát lắc đầu, tự nhủ: “Nam nhân kia có lão bà xinh đẹp như vậy lại còn ngoại tình, đổi thành ta, ta mẹ nó ngày nào cũng trông coi còn tạm được.”
Trương Trần không để ý đến sự bực tức của hắn ta, cẩn thận nhìn chằm chằm một góc ở nửa bên trái ảnh chụp, dứt khoát lấy ảnh chụp xuống, cầm ảnh chụp bắt đầu quan sát trong phòng.
So sánh với bối cảnh trong phòng, Trương Trần nhanh chóng dừng lại trước phòng ngủ, nhìn tủ quần áo trước mặt, Trương Trần lại nhìn ảnh.
“Các ngươi không cảm thấy hơi kỳ quái sao??”
Trương Trần so sánh với xung quanh, quay đầu hỏi hai gã cảnh sát khác.
“Cái gì??”
“Ở tầng này có bốn căn phòng, nhưng căn phòng này là phòng nhỏ nhất trong số đó, xung quanh rất khó lấy sáng, vì sao nàng vẫn luôn ở lại trong căn phòng tệ nhất?”
Nghe thấy Trương Trần đặt câu hỏi, một tên cảnh sát khinh thường nói: “Chắc chắn tiền thuê căn phòng lớn rất đắt, trên tư liệu nói nữ nhân này tiêu xài rất nhiều, không cho thuê nhà phải làm sao để kiếm tiền.”
“Có lẽ vậy, nhưng ta càng có khuynh hướng về cái sau!”
Trương Trần so sánh vị trí ảnh chụp, chỉ tủ quần áo trước mắt nói: “Các ngươi đẩy tủ quần áo này ra cho ta xem một chút!”
Hai tên cảnh sát không biết rốt cuộc lời nói của Trương Trần có ý gì.
Chỉ có thể tiến lên di chuyển tủ quần áo ra, tuy nhìn tủ quần áo như gỗ thật nhưng trên thực tế đều là gỗ dán ba lớp, bên ngoài bị dán một lớp vật liệu gỗ thật, trọng lượng cũng không nặng, hai người đứng hai bên dùng sức nhấc một cái, đã đẩy ngăn tủ ra.
Chỉ thấy tủ quần áo bị đẩy ra, đằng sau tủ quần áo có một mặt vải nhựa màu đen rất lớn cố định ở trên vách tường.
Trương Trần tiến lên đưa tay ra, chỉ thấy sau khi lớp vải nhựa màu đen bị vén lên, một tủ trưng bày thủy tinh bị khảm nạm ở trên vách tường xuất hiện ở trước mặt ba người.
Tủ thủy tinh trưng bày dùng nhựa cây cực dính dán kín, xung quanh cũng được xi măng gia cố thêm, trông bền chắc đến mức không thể phá ra được, phía sau tủ trưng bày là một bức tường toàn ảnh.
Nhìn những bức ảnh trên tường, Trương Trần và hai tên cảnh sát đều choáng váng.
Từng bức ảnh rất khó tin.
Nữ chính trong bức ảnh là bà chủ nhà trước kia, phía dưới mỗi một bức ảnh đều viết thời gian địa điểm.
“Hít…”
Một tên cảnh sát nhìn chằm chằm nữ chính trong bức ảnh, không nhịn được nuốt nước bọt.
“Các ngươi nhìn thời gian ở đây đi!”
Một tên cảnh sát khác khá nhạy cảm với thời gian, đột nhiên như bắt được cái gì đó, chỉ thời gian dưới góc trái bức ảnh trên cùng, nói: “Đây là ba tháng trước khi nàng ly hôn với phu quân trước, kỳ quái, không phải nói phu quân trước ngoại tình sao?”
Trương Trần nhìn thời gian lại nhìn góc dưới bên trái tủ thủy tinh, một trang giấy rơi xuống từ trên vách tường kia.
Đây là một tờ báo cáo xét nghiệm quan hệ phụ tử, chỉ tiếc trang giấy bị cong, vừa hay che mất kết quả.
“Tránh ra, để ta đập cái này ra!”
Trương Trần thuận tay cầm băng ghế, đập về phía tủ thủy tinh.
“Ầm!”
Nhưng mặt thủy tinh lại chỉ yếu ớt rung lên, không có một vết nứt nào.
Hai tên cảnh sát lại gần nhìn, không nhịn được bĩu môi lắc đầu nói: “Là kính chống đạn cường độ cao, trừ khi dùng công cụ chuyên nghiệp để cắt thứ này ra, nếu không sẽ không đập ra được.”