Bên trong có rất nhiều con tem đều được coi là cực phẩm, Triệu Khách không muốn bỏ qua một tấm nào.
Thấy đối phương không hề đề phòng thể hiện con tem ở trước mặt mình, Triệu Khách đột nhiên đưa tay ra bắt muốn thử trực tiếp cướp đoạt.
【 Nhắc nhở: Ngươi tạm thời chưa thể cướp bóc năng lực thuộc về người đưa thư trung cấp 】
Nhưng lúc bàn tay chạm đến sách tem, ngay sau đó Triệu Khách đã nghe thấy sách tem nhắc nhở.
Hiển nhiên, dù đối phương đã mở ra sách tem của mình, nhưng muốn trực tiếp tiến hành cướp bóc cũng không thực tế, cần người đưa thư trung cấp mới có thể làm được.
“Ồ!”
Thấy dáng vẻ đầy thất vọng của Triệu Khách, nam nhân nhếch khóe môi, khinh bỉ liếc nhìn Triệu Khách.
“Đừng để ta tiếp tục khinh bỉ ngươi, tiết kiệm thời gian, ra tay đi.”
Nam nhân nói lời này đã điều chỉnh tư thế ngồi của mình, một tay chỉnh lại cổ áo, cố gắng để lúc chết trông mình đẹp trai hơn chút.
Không phải ai cũng có thể khẳng khái chịu chết, cho dù có thể làm được, đây cũng là lần đầu tiên Triệu Khách thấy người ung dung đến vậy.
Nhìn kỹ con tem trong sách tem của đối phương.
Triệu Khách suy nghĩ một lúc, hỏi: “Có phải chỉ cần có đủ máu, ngươi có thể nhanh chóng khôi phục?”
“Đúng vậy, máu mới của một người trưởng thành mới đủ để ta khôi phục 80% vết thương.”
“Rất tốt!”
Chỉ thấy Triệu Khách đứng lên, cầm một cây búa chặt thịt trong sách tem, nhắm thẳng vào nam nhân bổ xuống một cái.
“Phanh phanh phanh…”
Trong bóng tối, chỉ nghe một tràng tiếng bước chân càng đi càng gần, đầy cửa phòng ra, một xác chết không đầu ngã trên mặt đất, đầu đã bị đập nát.
Triệu Khách tiến lên, ngón tay chấm máu trên mặt đất.
“Tươi mới! Này, ăn đi??”
Chỉ thấy Triệu Khách quay đầu lại hỏi sau lưng.
“Ngươi đang sỉ nhục ta, đây là một xác chết, ta muốn ăn sống!”
Theo việc hắn nói chuyện với sau lưng mới nhìn rõ thì ra trên lưng Triệu Khách còn cõng một người, nhưng trên dưới cả người của người này bị một lớp áo da màu da bao bọc, không có tay chân, chỉ có đầu.
Phía dưới là lớp áo da người cho người ta cảm giác đây là một bướu thịt thành tinh.
“Được, thật đáng tiếc!”
Triệu Khách đưa tay véo xác chết, phát hiện chất thịt của xác chết khá tốt, tiện tay ném vào sách tem.
Lúc này, Triệu Khách thấy trên mặt đất còn có hai tấm bùa chú màu vàng.
Sau khi cầm lên tay, Triệu Khách cảm giác khá giống phù chú dán ở cửa vào trước.
Vì sao khá giống, vì cũng là chữ như gà bới, vẫn cùng một phong cách vẽ đống phân.
Tất nhiên thứ vẽ ra không thể giống nhau.
Nhưng chắc chắn là kiệt tác của người nào đó tiện tay vẽ xấu.
“Lão Nha, trước đó tiến vào thấy một đám người chạy vào bên trong, phù chú có tác dụng không?”
“Phù chú? Không chú ý đến, nhưng ta thấy một người cuồng trần truồng, vừa chạy vừa cởi, ngoài ra ta tên Ngô Á.”
Triệu Khách nghe vậy tâm thần khẽ động, không sai, tám chín phần mười tên cuồng chạy trần xuồng này là Trương Hải Căn, tay kia đưa lên miêu tả kích thước, “Phía dưới rất ngắn?”
“Đúng, cái mông còn rất trắng!”
Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, Triệu Khách đứng dậy, gật đầu nói: “Hiện tại chết một người, nói cách khác phía trước còn ít nhất năm người sống, lão Nha, tốt nhất ngươi hãy cầu nguyện bọn họ đừng chết nhanh như vậy.”
“Là Ngô Á!” Khuôn mặt phía sau chợt đỏ bừng, nếu không phải vì đầu hàng lệnh, lúc này hắn ta cũng muốn nhắm thẳng vào cổ Triệu Khách cắn một cái.
Đoạn đường này, không biết Ngô Á đã sửa lại bao nhiêu lần cách Triệu Khách xưng hô với mình, nhưng mỗi lần Triệu Khách đều đáp ứng rất tử tế, lúc gọi vẫn gọi hắn ta là lão Nha.
“Ồ! Chờ chút, ngươi nghe đi.”
Lúc này Triệu Khách đột nhiên dừng bước, chậm rãi quay đầu nhìn chằm chằm hành lang tối om sau lưng mình, không nhịn được nhíu mày: “Lão Nha, có cái gì đó đang đến!”
Tiếng động rất nhỏ, trong trẻo như lúc giọt nước mưa rơi xuống đất, nếu không phải vừa hay Triệu Khách đứng ở đầu gió, thậm chí không nghe được tiếng động này.
“Này, ngươi không nghe nhầm chứ!”
Ngô Á trên lưng nghiêng tai cẩn thận lắng nghe, ngay cả cái rắm cũng không nghe ra, ánh mắt đầy nghi ngờ nhìn về phía Triệu Khách.
Hắn ta có huyết thống Quỷ hút máu, tuy ngũ giác không đạt đến trình độ khủng bố siêu phàm như trong phim.
Nhưng lại có ưu thế tuyệt đối trên mặt thính giác và khứu giác.
Hắn ta còn không nghe thấy tiếng động gì, sao Triệu Khách lại nghe thấy?
“Đừng nói chuyện! Cẩn thận lắng nghe!”
Triệu Khách hơi nhắm mắt lại, đồng thời để Lôi Mẫu bắt đầu tăng thính giác của hắn lên, theo thính giác không ngừng tăng lên, tiếng động bên tai càng ngày càng rõ ràng, tiếng bước chân? Không, không giống tiếng bước chân, càng giống tiếng nước chảy, rầm rầm chấn động.
“Ta…”
Dường như Ngô Á cũng nghe được tiếng động, nhưng hắn ta còn chưa kịp nói gì đã bị Triệu Khách đưa tay bịt miệng.
“Cạch!”
Một tiếng bước chân nặng nề, cuối cùng chỉ thấy có một bóng đen dần đi tới từ trong bóng tối, mùi hôi thối nồng nặc, dù cách xa nhau hơn mười mét thì Triệu Khách cũng có thể ngửi được.
“Xác chết!”
Triệu Khách vô cùng quen thuộc với mùi thối rữa nát này, ánh mắt trở nên hung ác nham hiểm, chỉ là một xác chết cũng không có uy hiếp gì với hắn.
Triệu Khách lấy ra Tuyết Cơ Tử từ trong sách tem, hắn cứng đờ đi về phía bộ hành thi này.