Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 513 - Chương 513. Ta Là Một Tên Đầu Bếp

Chương 513. Ta là một tên đầu bếp Chương 513. Ta là một tên đầu bếp

“Ọe! Quá thối, huynh đệ, chúng ta mặc kệ hắn đi.” Ngô Á nằm trên lưng Triệu Khách nôn khan một trận, mùi hôi nồng nặc thật sự còn khó chịu hơn giết hắn ta.

Tuy coi máu tươi là đồ ăn nhưng là một tên Quỷ hút máu kiêu ngạo, loại xác chết đã hư thối cao độ hoàn toàn được coi là thực vật bốc mùi trong thùng rác, đừng nói muốn ăn, dù nhìn thôi cũng cảm thấy buồn nôn.

Nhưng Triệu Khách lại khinh thường, chỉ là mùi hôi mà thôi, hắn có thể nín thở, một đao giải quyết sạch.

Dường như đã nhận ra Triệu Khách đi tới trước mặt, hành thi lập tức phát ra một tiếng gào thét bén nhọn, nhưng há miệng chỉ thấy sâu trong miệng có một đoàn nhuyễn trùng đen sì chảy ra theo miệng hắn ta.

“Soạt soạt soạt soạt…”

Lít nha lít nhít nhuyễn trùng màu đen như là nước chảy, cuốn theo chất lỏng màu xanh sẫm, trong nháy mắt đã bao phủ mặt đất dưới chân hành thi.

“Thượng đế ơi!”

Thấy cảnh này, khuôn mặt Ngô Á cũng tái nhợt.

Nếu đổi lại là Ngô Á, cho dù hắn ta ở trong thời kỳ mạnh nhất, thấy cảnh này cũng quyết đoán xoay người bỏ chạy.

Không phải không thể trêu vào, mà là thật sự không chịu nổi mùi hương đó.

Vừa nghĩ đến tình cảnh hắn ta vỗ một tay xuống, chất lỏng sền sệt sẽ dính vào tay, cả người Ngô Á đã nổi da gà.

Nhưng điều khiến Ngô Á thét lên là, Triệu Khách thấy thế không những không chạy, ngược lại bước nhanh tới nghênh đón, thu hồi Tuyết Cơ Tử trong tay, hai tay mở ra thi triển Nhiếp nguyên thủ.

Bàn tay lớn vồ một cái, hai bàn tay màu xanh nhanh chóng nắm lên một vốc côn trùng màu đen từ trên mặt đất, Triệu Khách đưa đến trước mặt nhìn kỹ.

Côn trùng màu đen to khoảng móng tay, hơi giống với giáp trùng, để Nhiếp nguyên thủ bóp vỡ một cái, Triệu Khách nhìn cấu tạo của nó.

“Không tệ, chất thịt rất phong phú!”

Đợi xác định rõ cấu tạo của con côn trùng trước mắt hơi giống với ve sầu, đôi mắt Triệu Khách sáng ngời, còn hưng phấn hơn nhìn thấy một con tem hiếm có.

Gần đây Triệu Khách vẫn buồn bực vì việc cho Đồ phu chi hạp ăn no.

Bây giờ mồm miệng con hàng này đã trở nên gian xảo, chỉ dựa vào bánh bao cũng không phải kế lâu dài.

Muốn chặn miệng của con hàng này, Triệu Khách vô cùng buồn bực đành phải bắt đầu sưu tập xác chết từ khắp nơi, dù là xác chết không đầu trước đó, Triệu Khách cũng muốn thu thập lại.

Nếu là lúc trước, Triệu Khách chỉ lấy tinh hoa của nó.

Điều này khiến Triệu Khách vô cùng nghi ngờ, bây giờ phẩm vị của hắn đã giảm xuống.

Nhưng hiện tại đột nhiên thấy nhiều côn trùng như vậy, chắc chắn có thể giải quyết được vấn đề cấp bách của Triệu Khách.

“Này, ngươi làm gì đấy? Đây là côn trùng??”

Dường như đã nhận ra ánh mắt Triệu Khách hơi không đúng, Ngô Á nằm trên lưng Triệu Khách hét ầm lên, muốn nhắc nhở hắn đây là côn trùng chui ra từ trong xác chết.

“Ta biết!”

Triệu Khách gật đầu, xoay người chạy đi, nhưng vừa chạy vừa không quên tìm kiếm trong sách tem của mình.

“Ngươi có dầu không??”

“Cái gì??”

Nghe thấy Triệu Khách hỏi thăm, đầu tiên Ngô Á ngạc nhiên lại lập tức lắc đầu.

“Không, ngươi biết mà, là một tên Quỷ hút máu cao quý, thức ăn của ta vĩnh viên là máu tươi của xử nữ. Tốt nhất là nữ hài 16 tuổi, vì máu của bọn họ ngọt ngào nhất, mang theo một loại u hương của xử nữ, ngươi không trải nghiệm được loại hương thơm này đâu.”

Dường như chỉ có nhắc đến thời điểm hưởng thụ nhất, Ngô Á mới có thể xoa dịu cảm giác buồn nôn ở trong bụng, đương nhiên phải nhân tiện khinh bỉ loại phàm phu tục tử ăn hoa màu ngũ cốc như Triệu Khách.

Chỉ nghe Ngô Á tựa đầu vào vai Triệu Khách, dường như trong lòng đã nhớ lại điều gì đó, chỉ thấy Ngô Á vô cùng si mê giải thích loại cảm giác mà người thường khó mà trải nghiệm cho Triệu Khách nghe.

“Ta nuôi dưỡng mấy loli, mỗi ngày tắm trăng, dòng máu mới tưới vào làn da của ta, cảm giác này thật sự…”

Nói đến chỗ đầy cảm xúc, Ngô Á như ngửi được hương thơm ngọt ngào đặc biệt kia, không nhịn được hơi há mồm, thè ra đầu lưỡi đỏ tươi liếm môi.

Đầu lưỡi lại cảm nhận được một hương vị béo ngậy.

Hắn ta không nhịn được mở to mắt, chờ sau khi nhìn rõ ràng tình cảnh trước mắt, Ngô Á lập tức trợn tròn mắt, hét to: “Thượng đế, ngươi điên rồi hả??”

Không biết Triệu Khách đã lao vào một căn phòng từ khi nào.

Triệu Khách gọi ra Ác quỷ túc cụ, hai tay mở ra, một tay cầm một cái nồi sắt lớn, trong nồi sắt đựng đầy dầu màu vàng nhạt.

Triệu Khách đạp nát đồ dùng trong nhà đặt ở dưới nồi bắt đầu châm lửa, khói đen cuồn cuộn, chỉ thấy Nhiếp nguyên thủ vồ một cái, hút toàn bộ khói đen thành một quả cầu màu đen, bị Triệu Khách tiện tay ném vào sách tem.

Theo ngọn lửa lớn bùng lên, chỉ thấy hai nồi dầu lớn cũng bắt đầu sôi trào.

“Làm cái gì! Đương nhiên là nấu ăn!”

Chỉ thấy Triệu Khách mở tay ra, tạp dề màu trắng cuốn một cái ở giữa không trung bị Triệu Khách mặc vào trên người, tay trái lấy ra một cái muôi có lỗ thủng, tay phải lấy ra một cái chậu thép.

Cũng may, lúc ấy hắn vì tu tập Nhiếp nguyên thủ ở Thiên Miêu trại, còn đặc biệt mua một đống nồi bát chậu bồn, miễn cưỡng đủ dùng.

“Không?? Nấu ăn? Ngươi ngươi ngươi ngươi…”

Bình Luận (0)
Comment