Nguyền rủa rất khủng bố, chỉ cần mỗi lần có động tác sẽ khấu trừ 12 điểm bưu điện, đây không phải một con số nhỏ, phải biết rằng số điểm bưu điện dự trữ của người đưa thư hạ cấp thường hiếm khi vượt qua 50 điểm.
Cho dù ngươi không động đậy, mỗi phút khấu trừ 3 điểm bưu điện, một lúc sau ngươi cũng không chịu nổi, thường kéo dài càng lâu ngươi càng không thể hành động, cho đến cuối cùng mài chết ngươi từng chút một.
“Hít!”
Sau khi Ngô Á nghe thấy Triệu Khách giải thích, sắc mặt tái nhợt, không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, cảm giác cả người đều biến mất.
“Ta chưa từng nghe nói có con tem như thế!”
Ngô Á cũng được coi là cao thủ có thâm niên trong số người đưa thư sơ cấp, cũng là hội viên VIP rất cao cấp trong Hồng Yên quán ở Quỷ thị, mỗi lần đến đó đều đạt được rất nhiều tin tức tình báo miễn phí.
Ngô Á đã nghe đủ loại tin đồn ly kỳ cổ quái.
Nhưng chưa từng nghe nói đến con tem biến thái như vậy.
“Ha ha, trong không gian khủng bố, đây có được tính là gì, có đủ loại con tem không thể tưởng tượng được, ví dụ như Đinh đầu thất tiến thuật, Lục hồn phàm, Thì quang trớ chú, Pháp lão chi suy…”
Lời nói của Ngô Á như mở ra máy hát của đối phương, mới mở miệng đã nói ra hơn mười loại con tem hệ nguyền rủa không thể tưởng tượng nổi, Ngô Á nghe đến mức da đầu tê dại.
Nếu gặp được, chút năng lực nhỏ nhoi đấy của hắn ta cũng không biết sẽ chết như thế nào.
Nhưng lúc này Triệu Khách đột nhiên nói xen vào: “Nhưng cái trá phải trả cũng rất lớn, ví dụ như mạng của ngươi!”
Hoàng kim đồng trên mắt trái nhìn chằm chằm vào đối phương, Triệu Khách có thể thấy sinh cơ của hắn ta đang nhanh chóng trôi đi, trước đó tóc vẫn còn đen, bây giờ tóc đã biến thành màu xám.
Vì vậy, nguyền rủa này rất mạnh, nhưng cái giá phải trả lại là tiêu hao mạng của mình.
Đối phương ngạc nhiên nhưng cũng không che giấu, khuôn mặt thật thà nở một nụ cười, gật đầu nói: “Không sai, ngươi tiêu hao điểm bưu điện, ta tiêu hao thọ mệnh, rất công bằng.”
Chỉ thấy lúc đối phương nói lời này lại lấy ra một tảng đá màu đỏ từ trong sách tem, sau khi nuốt vào một ngụm, Triệu Khách cau mày, khí tức sinh mệnh của đối phương đang không ngừng tăng lên.
“Tám mét, ngươi có đủ điểm bưu điện không, ta có thể chia cho ngươi một ít điểm bưu điện, nghĩ cách đánh bất ngờ xử lý hắn!”
Ngô Á chú ý đến nam nhân trước mặt không thể hành động, trong lòng suy tính khoảng cách của cả hai, nếu tốc độ của Triệu Khách đủ nhanh, dưới tình huống gia tăng tốc độ, chắc chỉ chạy bốn bước là có thể xử lý đối phương.
Nhưng Triệu Khách lại lắc đầu, nói rõ ràng: “Vô dụng, hắn đã giấu bản thân trong một không gian nhỏ, nếu công kích cũng chỉ bị kéo vào.”
Thông qua Nhìn rõ của Hoàng kim đồng, có thể thấy rõ những dao động mở nhạt quanh người nam nhân.
Tên này đã ngồi vững vàng buông cần không phải không có lý do, mà đã sớm đặt bản thân ở thế bất bại.
Ngô Á nghe vậy khóe miệng giật giật, mắng: “Đệt, tên này ăn gian!”
“Cứu mạng…”
Ở một chỗ khác, đôi nam nữ này bắt đầu điên cuồng giằng co, thân thể hai người lơ lửng giữa không trung, không ngừng khua hai tay.
Nhìn từ động tác cơ thể của bọn họ, dường như hành lang đó đang bị đổ đầy nước.
“Bọn họ còn có cơ hội, không phải sao!” Nam nhân nhìn chằm chằm cặp nam nữ đang giãy giụa trước mắt, như có điều suy nghĩ hỏi.
Quả nhiên, dường như nam nhân kia đã chấp nhận số phận, chỉ thấy sau khi đôi nam nữ vùng vẫy, người thanh niên kia nghiến răng một cái lại lặn xuống, đưa tay đặt vào mặt gương, cũng lựa chọn chết giống như đám người Trương Hải Căn.
Từ đầu đến cuối Triệu Khách vẫn không nói gì, hắn biết đối phương đang cố ý làm vậy, lúc ngươi đang vùng vẫy giãy chết, đạo đức gì đó đều là rắm chó.
So với việc chết chìm, không bằng giết chết đối phương trước, có lẽ bên kia chết đi thì bọn họ mới có cơ hội sống sót.
Đối phương lựa chọn chết, bên Trương Hải Căn lập tức ứng nghiệm.
Thứ hai người bọn họ phải đối mặt không phải nước, mà là không gian đè ép.
Chỉ thấy vách tường xung quanh càng ngày càng nhỏ, bắt đầu không ngừng co lại, bắt đầu đè ép không gian sinh tồn của bọn họ từng chút một, mặc cho ngươi có bản lĩnh bằng trời cũng mọc cánh khó thoát.
“Đáng chết! Tên khốn kia, nhanh chóng tới cứu ta!”
Trương Hải Căn nghiến răng nhìn không gian xung quanh thu nhỏ, trên trán đổ mồ hôi lạnh, hiện tại chỉ có thể hy vọng Triệu Khách đã biến mất sẽ xuất hiện như kỳ tích, cứu được hắn ta.
Đương nhiên hy vọng càng lớn hơn là đôi nam nữ chó má ở phía bên kia chết ngay lập tức, chỉ cần bọn họ chết đi, trò chơi này sẽ kết thúc.
Vì vậy đôi mắt Trương Hải Căn vẫn nhìn chằm chằm vào tấm gương trước mặt, thông qua hình ảnh trong gương để xem tình hình của cặp nam nữ này.
Đợi khi thấy nước càng ngày càng nhiều, đôi nam nữ kia chỉ có thể nhô mặt ra khỏi mặt nước để hít thở, ngay cả đầu cũng không thò ra được.
“Nhanh lên! Nhanh nữa lên!!”
Trương Hải Căn trợn tròn mắt, mồ hôi chảy ra từ thái dương, lăn xuống mặt, cầu mong đôi nam nữ chó má kia lập tức chết chìm.
Trương Hải Căn như thế, cặp nam nữ kia cũng vậy.