Vốn đang tốt đẹp, nhưng sau khi Triệu Khách trở thành người đưa thư, Lười biếng đã đưa ra một ý tưởng to gan, đó là nghĩ cách để đi ra ngoài, trở thành chính mình.
Đến lúc đó, lại dùng năng lực người đưa thư của Triệu Khách chế tạo ra thân thể hoàn mỹ cho bọn họ, cuối cùng thoát khỏi thân thể Triệu Khách, hoàn toàn được tự do.
Không thể không nói, lần đầu tiên Triệu Khách nghe thấy Sắc dục nói ra kế hoạch to gan này, trong lòng Triệu Khách còn giật mình, không ngờ làm cả nửa ngày, tất cả đều do bảy nhân cách muốn vượt ngục nên đã gây ra nhiều chuyện.
Về phần Lôi Mẫu, là bọn họ nghĩ hết mọi cách, không tiếc trả giá đắt để tạo ra ý thức thể.
Cái giá để tạo ra ý thức thể là bọn họ bị tiềm thức bài xích, bị nhốt trong tầng dưới cùng của tiềm thức, đồng thời cũng khiến bệnh tình của Triệu Khách trở nên nghiêm trọng hơn.
Nhưng so sánh với việc chế tạo ra Lôi Mẫu, bọn họ vẫn có thể chấp nhận cái giá này.
Bởi vì chỉ dựa vào Triệu Khách thì chưa đủ để dẫn bọn họ lao ra ngoài, bọn họ cần một môi giới làm tế phẩm, vào lúc quan trọng sẽ đưa bọn họ ra ngoài.
“Hắc hắc, vốn đã nói trước là bảy nhân cách cùng ra ngoài, nhưng ta thay đổi ý tưởng, chúng ta làm một giao dịch thì thế nào. Ta biết ngươi chắc chắn không muốn sáu nhân cách này khống chế thân thể của ngươi, vì vậy ta xử lý bọn họ giúp ngươi, điều kiện là ngươi dẫn ta rời khỏi nơi này. À, cuối cùng bổ sung thêm chút, lúc chế tác thân thể của ta, ta muốn tạo hình lang nha bổng phía dưới giống với cái mà ngươi để thợ giấy làm cho Trù Tam Điên!”
Sau khi Sắc dục nói hết, trông mong nhìn chằm chằm Triệu Khách.
Nhưng Triệu Khách vẫn cau mày, hắn đang suy những lời nói của Sắc dục có sơ hở không.
Sau khi im lặng một lát, Triệu Khách hỏi: “Các ngươi đã có thể làm ra Lôi Mẫu, vì sao không thể trực tiếp tiến vào ý thức chủ của ta giống như Lôi Mẫu!”
Đối mặt với câu hỏi của Triệu Khách, Sắc dục xoa bả vai, vẻ mặt rất bất đắc dĩ: “Nhà khoa học kiệt xuất có thể chế tạo ra người máy, nhưng bọn họ không thể biến mình thành người máy, không phải sao, hơn nữa Lôi Mẫu có thời gian hạn chế, nói thẳng ra nàng chỉ là tàn thứ phẩm, chúng ta cũng không muốn biến nàng thành loại có thể biến mất bất cứ lúc nào như vậy.”
Lời giải thích của Sắc dục khiến trong chốc lát Triệu Khách không nghĩ ra điểm sai nào.
Ngay lúc Triệu Khách dự định đồng ý, đột nhiên cửa phòng nhẹ nhàng đẩy ra một cái khe.
Theo tiếng động kẽo kẹt phát ra từ cánh cửa phòng bằng gỗ, trái tim Triệu Khách đột nhiên siết chặt lại, chỉ nghe bên ngoài vang lên giọng Tham lam: “Hắc hắc, ngươi đang làm gì đấy?”
“Không tốt!”
Sắc mặt Triệu Khách và Sắc dục đồng thời cứng đờ, không ngờ Tham lam sẽ tìm đến cửa vào lúc này.
Thấy cửa phòng đã bị mở ra một cái khe, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Triệu Khách dùng hai tay kéo dây lưng quần xuống một phát!
“Cạch!”
Theo tiếng cửa phòng bị đẩy ra, một đôi mắt linh động liếc qua theo khe cửa lập tức trợn to, chỉ thấy dáng vẻ Triệu Khách hoảng sợ luống cuống, nhảy dựng lên từ trên mặt bàn.
“Chẳng lẽ ngươi không biết gõ cửa à?”
Chỉ thấy, hai tay Triệu Khách cuống quít chật vật kéo quần của mình lên, nhưng cũng có thể quá hoảng hốt, kéo hai lần chẳng những không kéo lên được, ngược lại dưới chân lảo đảo một cái, thân thể ngã nhào ra ngoài cửa.
Thấy Triệu Khách nhào tới, đôi mắt Tham lam nhìn chằm chằm cây Như ý kim cô bổng dưới hông Triệu Khách vung vẩy trong không khí, trong chốc lát quên cả trốn tránh.
“Ôi chao!”
Triệu Khách kêu một tiếng, lập tức ôm lấy Tham lam cùng ngã xuống đất.
Sau khi bị Triệu Khách đẩy xuống mặt đất, đầu tiên sắc mặt Tham lam đen sì lại, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lại một chân đá văng Triệu Khách đang bò dậy từ dưới đất.
Một cước này của Tham lam đã đạp Triệu Khách cong thành tôm tép, bụng đau rát.
Mặc dù bây giờ thân thể chỉ là ý thức của hắn, nhưng cảm giác đau đớn này còn đau hơn cả nhục thể.
Thấy thế, Tham lam cũng không nói chuyện, mà là bước nhanh vào phòng.
Triệu Khách ngã trên mặt đất, khóe miệng hơi nhếch lên, hắn tin tưởng với năng lực ẩn nấp của Sắc dục, e rằng bây giờ đã rời khỏi phòng rồi.
Nhưng lúc này sắc mặt Triệu Khách đột nhiên cứng đờ, đã cảm thấy mông đít bị người ta hung hăng bóp một cái, cảm giác bàn tay thô ráp vuốt ve mông hắn khiến cả người Triệu Khách thấy ghê tởm.
Lúc này, Tham lam cất bước đi ra từ trong phòng, đôi mắt lạnh lùng nhìn Triệu Khách còn đang nằm rạp trên mặt đất, mở miệng vặn hỏi.
Triệu Khách dùng một tay chật vật kéo quần lên, bò dậy từ dưới đất, quay đầu lại mắng: “Có, có một tên khốn vừa vào phòng ta!”
Đầu tiên Tham lam hơi ngạc nhiên, chợt bước nhanh về phía trước, ngón tay dài nhỏ bóp lấy cổ họng Triệu Khách, cánh tay nhấc lên, đã nhấc Triệu Khách lên giữa không trung.
“Đừng tưởng ta không biết tính toán nhỏ nhặt của ngươi! Ta khuyên ngươi đừng ôm bất kỳ ảo tưởng không thực tế gì, tuy ta không giết chết ngươi nhưng cũng có cách tra tấn ngươi, ví dụ như…”
Lúc Tham lam nói lời này, một cái tay mò xuống bụng dưới của Triệu Khách, cảm giác lạnh băng khiến Triệu Khách muốn cuộn nửa người dưới thành một đống.