Vì vậy, tuy có thể cảm giác được cơn đau tan nát cõi lòng ở thân dưới, dường như chỉ thở một hơi, xương cốt cả người cũng nứt ra nhưng vẫn không thấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
"Chẳng lẽ!"
Lúc này, dường như tỷ tỷ Lôi Mẫu đã nghĩ tới sứ mệnh vốn có của mình, sắc mặt đột nhiên trở nên tức giận, hét to với Lôi Mẫu: "Xảy ra chuyện gì, mau nói cho ta biết!"
"Bụng, đau bụng!"
Ngay lúc Lôi Mẫu vừa nói xong, đã nghe một tiếng quát đầy tức giận vang lên.
"Dừng lại!"
Giọng nói truyền ra từ trong bụng Lôi Mẫu.
"Dừng lại là ngu."
Chẳng mấy chốc, có một giọng nói truyền tới, lần này giọng nói rất đặc biệt, Lôi Mẫu có thể nghe ra đây là giọng Triệu Khách.
"Ca ca, ca ca đang ở trong bụng Lôi Mẫu??"
Lần này không chỉ Lôi Mẫu ngẩn ra, ngay cả tỷ tỷ của nàng đều trợn tròn mắt, chẳng mấy chốc tiếng mắng không ngừng truyền ra từ trong bụng Lôi Mẫu.
Theo tiếng mắng chửi, chỉ thấy bụng Lôi Mẫu bắt đầu chuyển động, lúc thì xuất hiện dấu nắm đấm, lúc lại xuất hiện một khuôn mặt giống Triệu Khách.
Tỷ tỷ Lôi Mẫu lập tức hét to: "Khốn kiếp, mấy tên khốn kiếp các ngươi, tại sao không giống lý do trước đó, không phải nói lao ra từ chỗ sâu trong ý thức sao? Vì sao lại ở trong bụng của ta??"
Tỷ tỷ Lôi Mẫu tức hổn hển thật sự sắp phát điên, nhưng trừ khi Lôi Mẫu chủ động rơi vào trạng thái ngủ say, nếu không nàng không thể khống chế Lôi Mẫu.
Nhưng bây giờ, cơn đau dưới người sao có thể làm Lôi Mẫu ngủ say, cho nên điều duy nhất có thể làm là giương mắt nhìn.
"Phi, mấy người các ngươi, chờ ta ra ngoài lại dạy dỗ các ngươi!"
Lúc này chỉ thấy Lôi Mẫu trên bụng đột nhiên hiện ra mặt Triệu Khách, khuôn mặt gần như áp sát vào bụng, không ngừng di chuyển xuống dưới.
"Phốc!"
Theo tiếng kêu thảm thiết của Lôi Mẫu, chỉ thấy Triệu Khách nhào ra từ phía dưới váy Lôi Mẫu, toàn thân dính đầy máu tươi, nhưng lúc này hắn cũng không quan tâm nhiều như vậy, đưa tay thọc vào, dùng sức kéo một phát.
Chỉ thấy Lôi Mẫu trợn trắng mắt suýt nữa ngất đi, trong tay Triệu Khách lôi ra một tiểu gia hỏa, đây chính là Lười biếng.
Trở lại ý thức chủ của mình, Triệu Khách cảm giác thân thể của mình chưa từng nhẹ nhàng như vậy.
Nơi này mới là chiến trường chính của hắn.
Triệu Khách nhìn Lười biếng bị xách ở trên tay, há miệng ra gặm đầu Lười biếng.
Trong tiềm thức, hắn không có năng lực thôn phệ hắn ta, nhưng trong ý thức chủ hắn mới là chúa tể của nơi này.
Chỉ thấy Triệu Khách há miệng hút vào, thân thể Lười biếng mềm oặt như cao su dẻo, bị Triệu Khách một phát gặm hơn phân nửa, trong miệng nhai răng rắc.
Chỉ là hương vị không ra hồn.
Sau khi hai ba miếng cắn nuốt hết Lười biếng, Triệu Khách cảm giác trạng thái tinh thần của mình chưa từng tốt như vậy, tư duy bắt đầu trở nên càng thêm sinh động, đồng thời bộ phận trí nhớ của Lười biếng cũng bắt đầu xuất hiện ở trước mắt Triệu Khách.
Trong đó bao gồm kế hoạch chế tạo Lôi Mẫu.
Bọn họ dùng Lôi Mẫu như môi giới, chỉ cần đi xuyên qua cánh cửa, có thể không chút tổn thất đi vào tư duy chủ, trở thành chủ nhân nơi này.
Nhưng cùng lúc cần một tế phẩm để kích hoạt ấn ký mà bọn họ lưu lại trong cơ thể Lôi Mẫu.
Đồng thời kích hoạt ấn ký, tư duy chính của Triệu Khách sẽ trở thành một bộ phận chất dinh dưỡng của Lôi Mẫu, vậy Lôi Mẫu có thể biến thành tư duy chủ, từ đó một cô nương ngoan ngoãn không hề có công dụng thay thế Triệu Khách.
Càng bớt lo hơn Triệu Khách rất nhiều.
"Hừ hừ, bàn tính đánh thật vang!"
Hiểu rõ tính toán thật sự của đám người này, trong lòng Triệu Khách lại cảm thấy hoảng sợ, may mắn hắn đã dùng một túm sương trắng mê hoặc Ghen tỵ, để nàng làm bia đỡ đạn.
Nếu không, dù cuối cùng hắn quay về vì dược hiệu, đám người này ở lại sau cánh cửa trong cơ thể Lôi Mẫu, có thể mở ra bất cứ lúc nào, cùng lắm thì cũng hy sinh một người trong số bảy nhân cách.
Nếu đến thời điểm mấu chốt nào đó bọn họ đột nhiên xuất hiện, rất có thể kết quả của hắn sẽ rất thảm.
Nghĩ đến đây, chỉ thấy Triệu Khách lấy ra một quả trứng vàng kích cỡ như trứng ngỗng từ cái bao sau lưng, lúc này Triệu Khách lại mở miệng nhét vào trong miệng.
Hắn biết mình không còn nhiều thời gian lắm.
"Ra rồi!"
Lúc này chỉ thấy nắm đấm thô to chọc ra từ trong cơ thể Lôi Mẫu, hai tay kéo lỗ thủng ra, nhanh chóng leo ra từ bên trong.
Giống với suy nghĩ của Triệu Khách, người thứ nhất đi ra chắc chắn là Tham ăn có năng lực khôi phục mạnh nhất, có tên này làm lá chắn, những người khác mới dám yên tâm leo ra từ bên trong.
Đáng tiếc, hiện tại Triệu Khách cũng không phải kiểu không kịp chờ đợi nhào lên, ngược lại núp ở phía xa, từng ngụm nuốt chửng tất cả trứng vàng trong tay.
Dựa theo trí nhớ của Lười biếng, hắn ta đã đổi một quyển sách từ trong sách tem tên là Hóa thai trường sinh chú.
Trong quyển sách này nhắc đến lý niệm, lúc trẻ sơ sinh còn chưa ra đời mới là lúc tinh khiết không tì vết nhất, cho nên theo tà thuật này, có thể khiến đối phương trở lại thời kỳ phôi thai tinh khiết không tì vết.