Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 589 - Chương 589. Kết Thúc

Chương 589. Kết thúc Chương 589. Kết thúc

“Không tốt!”

Chính vì nhìn rất rõ ràng, trái tim Tham lam gần như nhảy ra ngoài, thật sự không thể tin được đây lại là lực lượng của Triệu Khách.

“Nhiếp nguyên thủ!”

Lúc này, Tham lam nhận ra Triệu Khách lại dùng trạng thái linh hồn để thi triển Nhiếp nguyên thủ, không cách nào che giấu sự hoảng sợ trong lòng.

“Chẳng lẽ linh hồn của hắn đã cường đại đến mức có thể sử dụng tuyệt học của thân thể?”

Chỉ thấy Tham lam vội vàng né tránh nhưng vẫn bị bàn tay lớn màu vàng óng bắt lấy cánh tay.

“Xoạt!”

Theo tiếng xé rách, một cảm giác đau đớn tận tim phát ra từ sâu trong linh hồn khiến Tham lam kêu rên.

Cánh tay trái của nàng lại bị Triệu Khách một tay kéo xuống từ vai trái, đơn giản như xé một trang giấy.

“Cũng không tệ lắm!”

Một kích thành công, trong lòng Triệu Khách cũng cảm thấy hơi bất ngờ.

Dĩ nhiên đây không phải Nhiếp nguyên thủ, không có dấu ấn mê truyền, tất nhiên linh hồn cũng không có đủ lực lượng tứ tượng.

Đây chỉ là Triệu Khách phỏng theo Nhiếp nguyên thủ để thi triển ra, dựa vào luồng lực lượng tinh thuần từ linh hồn của mình để thúc giục phát ra.

Chỉ không ngờ uy lực lại càng bá đạo hơn Nhiếp nguyên thủ.

Thật ra Triệu Khách không biết bản thân Nhiếp nguyên thủ là bí thuật Mao Sơn, âm tàn bá đạo lại nổi tiếng, tên thật của nó là Nhiếp hồn thủ.

Lúc trước trong Vạn thực sách đã từng nhắc đến điểm này.

Nhiếp nguyên thủ được sinh ra từ phương pháp này, bị vị đạo sĩ vô danh kia biến đổi thành Nhiếp nguyên thủ.

Thiếu đi uy lực âm tàn bá đạo, lại nhiều hơn một phần thu lấy năng lực của vạn vật, không thể nói là ai cao ai thấp.

Nhưng lúc này, Triệu Khách lại dùng đến Nhiếp hồn thủ nguyên thủy nhất.

Đáng tiếc, bản thân Triệu Khách cũng không biết điểm này.

Thật sự là đánh bậy đánh bạ, không học tự hiểu.

“Xẹt!”

Há miệng hút vào, Triệu Khách đã nuốt cánh tay bị chộp lấy vào trong miệng, chẹp chẹp miệng cảm nhận chút hương vị, xoay đầu lại, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào Tham lam.

Tham lam bị ngã sang một bên, trên bả vai đau đớn khiến khuôn mặt nàng hoảng sợ.

Đây chỉ là một bàn tay mà thôi, chỉ đơn giản kéo cánh tay của nàng xuống, nếu thật sự bị đánh trúng, nàng không dám tưởng tượng hậu quả.

Cánh tay cụt mọc ra, nhanh chóng phục hồi như cũ, cuối cùng sức khôi phục khi hấp thu Tham ăn đã có tác dụng.

“Lùi lại!”

Nhưng điều đầu tiên mà Tham lam nghĩ đến là lùi lại, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Sắc dục đang ẩn nấp trong góc tối, cả người run lẩy bẩy.

Dự định trước tiên tìm cơ hội cắn nuốt hắn ta, dựa vào năng lực ẩn nấp của hắn ta để trốn đi trước rồi nói.

“Muốn chạy!”

Ánh mắt Tham lam lấp lóe không yên, Triệu Khách liếc mắt qua đã biết tên này đang suy nghĩ điều gì.

Nhưng Triệu Khách sao có thể cho nàng cơ hội thứ hai chứ, đánh rắn không chết chắc chắn bị cắn, hơn nữa con rắn độc này còn trốn trong nơi quan trọng nhất của hắn, hắn không phải nông phu, đương nhiên không thể cho nàng cơ hội thở dốc.

Chỉ thấy Triệu Khách lao ra một bước, hai tay cùng mở ra, một đôi tay lớn màu vàng óng như ngọn núi lao về phía Tham lam.

“Đáng chết, ngươi ép người quá đáng!”

Đối mặt với bàn tay lớn, lông tóc cả người Tham lam dựng đứng lên, trong đôi mắt sinh ra đồng tử phụ, lại không lựa chọn lùi lại, mà nhanh chóng xông về phía trước.

Một tình cảnh kỳ diệu đã xuất hiện, chỉ thấy thân thể Tham lam dùng sức lao lên giữa không trung, lại mạo hiểm nhảy qua khe hở giữa bàn tay lớn màu vàng óng.

Sau khi lăn trên mặt đất một vòng, lại nhảy dựng lên, vồ giết về phía Triệu Khách.

Nàng đã bị Triệu Khách dồn vào chỗ chết, lúc này chỉ có thể liều mạng đánh trả.

“Đây là năng lực của ngươi!”

Tốc độ phản ứng nhạy bén như thế, trong tích tắc ngắn ngủi đã bắt được sơ hở giữa hai bàn tay Triệu Khách, khiến Triệu Khách cảm thấy ngạc nhiên, càng nhiều hơn là sự tò mò với đôi mắt của Tham lam.

Chẳng trách tên này có thể trở thành người đứng đầu trong bảy nhân cách, dựa vào đôi mắt này, cộng thêm thực lực tổng hợp khá mạnh, hoàn toàn có thể nghiền ép những nhân cách khác.

“Tốt!”

Một con mắt như thế lại khiến Triệu Khách kêu tốt, chỉ thấy Triệu Khách không né tránh, mà mở hai tay ra, mặc cho Tham lam lao về phía mình.

“Cơ hội!”

Trong đồng tử phụ của Tham lam, hành động của Triệu Khách khiến cả người đều là sơ hở, mặc kệ đây là tâm tính gì, Tham lam đều thấy hành động của Triệu Khách là một cơ hội xoay người.

Nhưng tiếp theo lại xảy ra một tình cảnh rất đáng sợ, một quyền của Tham lam nhắm thẳng vào điểm yếu hại của Triệu Khách, muốn một kích trọng thương, trong nháy mắt ngón tay chạm đến Triệu Khách lại như đụng phải một tảng đá, nắm đấm lập tức vỡ ra.

“Điều này…”

Tham lam há mồm trợn mắt, hoàn toàn nói không ra lời nhìn vầng sáng màu vàng lấp lóe trên người Triệu Khách, cuối cùng nàng đã hiểu rõ, hét to: “Ngươi đã hấp thụ những quả trứng vàng đó!”

Sự tự tin của nàng đều bắt nguồn từ lời nói của Cao ngạo, Triệu Khách không thể hấp thụ toàn bộ trứng vàng trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Cho dù bọn họ muốn hấp thụ toàn bộ trứng vàng cũng cần một khoảng thời gian dài đằng đẵng.

Nếu Triệu Khách thật sự một hơi nuốt tất cả trứng vàng, không ăn vỡ bụng đã coi như may mắn, chứ đừng nói đến hấp thu toàn bộ.

Bình Luận (0)
Comment