Hắn chưa thấy một câu tóm tắt sự việc nào, tên Lười biếng này lại viết gần sáu, bảy ngàn chữ.
Đến tận cuối cùng, lại chỉ có chưa đến trăm chữ nói về chú pháp và ấn pháp của Hóa thai trường sinh thuật.
Lười biếng cũng không nắm giữ hoàn toàn chú pháp, vì vậy mới chia linh hồn Đại Ma Vương thành 18 phần.
Thứ Triệu Khách muốn nắm giữ, nhất định phải là cả hai phần ấn pháp và chú pháp.
Tuy tác giả của môn tà thuật này lắm lời, nhưng không thể không nói, suy nghĩ của tên này cũng không phải trường sinh.
Thật ra rất nhiều người đã xuyên tạc ý tứ trong đó.
Sau khi Triệu Khách nhìn kỹ, mới phát hiện trong lời nói của đối phương còn có ý khác.
Có lẽ từ lúc bắt đầu, môn tà thuật này cũng không phải dùng để cắn nuốt người khác, mà là một môn y thuật rất mạnh.
Với trạng thái hiện tại của Lôi Mẫu, điều Triệu Khách phải làm là khiến nàng trở lại hình thái thai nhi, như thế thương thế của nàng mới có thể khôi phục.
Thật ra môn tà thuật này không quá khó với Triệu Khách, hơn nữa hắn có ký ức của Lười biếng, không cần ghi nhớ bộ phận chú pháp phức tạp, trực tiếp học tập ấn pháp đơn giản nhất là được.
Lực lượng linh hồn của đám nhân cách Lười biếng không đủ, nhưng Triệu Khách hấp thu linh hồn Đại Ma Vương, thậm chí lực lượng linh hồn còn mạnh hơn người đưa thư hệ linh hồn.
Nhanh chóng viết chú pháp xuống người Lôi Mẫu, chỉ thấy hai tay Triệu Khách kết ấn, theo tiếng vịnh xướng trầm thấp của Triệu Khách, một đoàn ánh sáng vàng hiện ra ở trong tay Triệu Khách.
Ánh sáng vàng bao phủ thân thể Lôi Mẫu, theo Triệu Khách niệm tụng khẩu quyết, hai mắt đột nhiên mở ra: "Hóa cốt tiêu nhục, cố nguyên thành thai, hợp!"
Theo lời nói rơi xuống.
Ánh sáng vàng lấp lóe trước mắt, nhìn về chỗ cũ thân thể Lôi Mẫu đã biến mất, thay vào đó là một phôi thai chỉ lớn cỡ lòng bàn tay.
"Lần này được rồi!"
Triệu Khách lại chuyển đổi ý thức, nhìn Mộng tưởng bảo thạch trên tay, thở sâu, cố gắng để tâm trạng bình tĩnh lại.
"Cầu nguyện!"
Triệu Khách nhắm mắt lại, một lần nữa cầu nguyện ở trong lòng.
【 Lần này xác xuất nguyện vọng thành công có 83%, có cầu nguyện không! 】
Hiển nhiên, thân thể Lôi Mẫu đã tổn hại quá nghiêm trọng, cho dù Triệu Khách dùng Hóa thai trường sinh thuật, một lần nữa biến Lôi Mẫu thành thai nhi, xác suất thành công cũng không đạt được trăm phần trăm.
"Xác nhận!"
Triệu Khách không do dự nữa, nếu đến một bước này vẫn thất bại, vậy Triệu Khách cũng không có gì để nói.
Cùng lúc Triệu Khách xác nhận cầu nguyện.
"Xoạt!"
Một tia sáng mạnh chiếu vào mặt Triệu Khách từ viên bảo thạch.
Ánh sáng mạnh lóe lên, còn chưa chờ Triệu Khách tỉnh táo lại, bảo thạch trên tay lập tức ảm đạm, biến thành một viên đá đen như mực.
"Lôi Mẫu!"
Triệu Khách thử gọi tên Lôi Mẫu, nhưng tiếng gọi lại như đá chìm đáy biển.
Trong lòng Triệu Khách hơi hồi hộp, chẳng lẽ thất bại rồi?
Nghĩ đến đây, Triệu Khách lập tức hoán đổi ý thức vào trong thức hải, trừng mắt nhìn lên, trong nháy mắt trái tim Triệu Khách rơi xuống vực sâu.
Nhìn không gian trống rỗng trước mặt, cả người Triệu Khách cứng đờ như một tảng đá.
Một loại cảm giác thất bại sâu sắc như là một ngọn lửa, dũng mãnh trào ra từ hai bên xương sườn của Triệu Khách.
Triệu Khách siết chặt nắm đấm, hắn còn đang cố gắng để mình bình tĩnh lại, cẩn thận kiểm tra một lần.
"Xác xuất thành công 83%, vận khí ta không nên kém như vậy mới đúng, đúng! Nhất định đã thành công, chỉ là ta không phát hiện mà thôi."
Triệu Khách tiếp tục tìm nhưng thế giới trong ý thức chủ cũng chỉ lớn từng đó, mặc cho Triệu Khách tìm như thế nào, vẫn không tìm thấy bóng dáng Lôi Mẫu.
"Không đâu, lại tìm một lần nữa!"
Là linh hồn, Triệu Khách không có mồ hôi nhưng trong lòng rét run từng đợt khiến cả người Triệu Khách như bao trùm một tầng băng sương.
"Lôi Mẫu!"
Cuối cùng, Triệu Khách không nhịn được gọi tên Lôi Mẫu.
Trong lòng hắn dâng lên một ngọn lửa, tâm trạng nôn nóng không yên khiến gân xanh trên huyệt thái dương của Triệu Khách căng cứng.
Trong không gian trống trải, một tràng tiếng gọi ầm ĩ quanh quẩn xung quanh, ý thức tĩnh mịch trống trải, chỉ có Triệu Khách ngây ngốc đứng ở đó, ánh mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm trước mặt.
Dường như ngay sau đó Triệu Khách có thể thấy con nhóc đầy sức sống chạy nhảy loạn xạ kia lại xuất hiện ở trước mặt hắn, quấn lấy hắn đòi làm món điểm tâm ngọt cho nàng ăn.
Nhìn một chút, Triệu Khách đột nhiên bật cười đần độn.
Trong thoáng chốc, ánh mắt Triệu Khách sáng ngời, tiểu nữ hài tinh xảo đáng yêu lại một lần nữa đứng ở trước mặt hắn.
Ánh mắt sáng ngời long lanh lộ ra vẻ linh động vô cùng ngây thơ, bĩu cái miệng nhỏ kéo tay Triệu Khách, "Ca ca, ta muốn ăn bánh bẩn thỉu do ngươi làm! Còn có bánh kem pudding."
"Được." Triệu Khách gật đầu.
Nhìn tay nhỏ đưa tới, Triệu Khách đưa tay nắm lấy nhưng lại là bắt hụt.
Triệu Khách ngạc nhiên nhìn cái tay trống rỗng ở giữa không trung, tất cả đều biến thành bọt nước.
Triệu Khách ngồi ngơ ngác ở đó, không biết đã ngồi bao lâu, cũng không biết nghĩ tới điều gì, thỉnh thoảng trên mặt sẽ lộ ra nụ cười cởi mở.
Nhưng cười một lúc Triệu Khách cũng không cười nổi nữa.
"Thật xin lỗi!"
Hắn muốn khóc, trong trạng thái linh hồn, đôi mắt Triệu Khách sưng đỏ lại là lòng sông khô cạn, không rơi nổi một giọt nước mắt.