Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 599 - Chương 599. Trao Đổi Không Ngang Nhau

Chương 599. Trao đổi không ngang nhau Chương 599. Trao đổi không ngang nhau

Nghe thấy yêu cầu của Triệu Khách, đôi mắt kẻ nghiện thuốc lanh lợi đảo quanh, sau đó nhìn chằm chằm thuốc lá sợi trong tay Triệu Khách, đôi mắt sáng ngời.

“Một gói thuốc lá sợi!”

“Nằm mơ!”

“Nửa gói đi!”

“Hai ống thuốc, ngươi không muốn thì lăn đi.”

Triệu Khách cau mày, trong lòng thầm vui vẻ, thật ra có cho nửa gói thì hắn cũng không quan tâm, vì lão gia tử đã đưa phối phương cho hắn.

Nhưng dựa vào nguyên tắc có thể cho ít thì cho ít, hai ống thuốc đã lã Triệu Khách nắm bắt chuẩn cực hạn trong lòng kẻ nghiện thuốc.

“Được! Đưa thuốc!”

Đúng như dự đoán, kẻ nghiện thuốc thấy Triệu Khách đã mất kiên nhẫn, vỗ bàn một cái, đạt thành giao dịch với Triệu Khách.

"Hít..."

Một làn khói xanh phun ra ngoài từ trong lỗ mũi kẻ nghiện thuốc, hắn ta đắc ý hút một hơi, uống một ngụm trà, ăn một miếng điểm tâm, bên cạnh còn có hai cô nương mông to đấm chân cho hắn ta.

Cảm giác vô cùng sung sướng.

"Khi nào đi vào!"

Quỷ thị không có thời gian, nhưng Triệu Khách cảm giác đã gần nửa giờ.

Lẽ ra, khoảng thời gian này cuộc họp cũng đã bắt đầu mới đúng, nhưng nhìn kẻ nghiện thuốc nằm ở nơi đó không hề động đậy, dù sao trong lòng Triệu Khách cũng hơi đắn đo khó định.

"Gấp cái gì, cuộc họp lần này không thể thiếu mấy người đưa thư trung cấp, đằng nào cũng đến, đi vào sớm như vậy, ngươi có thể nói chuyện với những người đưa thư trung cấp đó hay làm gì sao? Chúng ta chờ đến khi bắt đầu màn kịch quan trọng nhất, lại đi vào."

Kẻ nghiện thuốc rất láu cá, lúc nói chuyện cũng là không lọt một giọt nước, vừa rồi Triệu Khách bắt được nhược điểm của hắn ta, hiện tại hút hai điếu thuốc, IQ của tên này cũng online.

"Hừ!"

Triệu Khách thấy không sao cả, hắn không có hứng thú với những người đưa thư trung cấp đó.

Mặc dù không đọ sức chính diện, nhưng nếu lấy Diêu Quân ra để làm so sánh, trong lòng Triệu Khách thấy người đưa thư trung cấp cũng chỉ thế mà thôi.

Dường như nhìn ra ánh mắt thờ ơ của Triệu Khách, kẻ nghiện thuốc xua tay, ra hiệu hai tiểu cô nương đi nghỉ ngơi.

"Này!"

"Cái gì?"

Triệu Khách quay đầu, chỉ thấy sương đen trên mặt kẻ nghiện thuốc dần ngưng kết, một đôi mắt lộ ra ngoài sương đen nhìn chằm chằm vào Triệu Khách, giọng nói nghiêm túc: "Đừng xem thường người đưa thư trung cấp, ngươi và bọn họ là hai khái niệm khác nhau."

Lúc đầu Triệu Khách còn khinh thường nhưng nhìn ánh mắt nghiêm nghị của kẻ nghiện thuốc, trong lòng Triệu Khách lập tức như bị cái gì đó đâm một cái, trái tim trở nên lạnh lẽo.

Chẳng mấy chốc, Triệu Khách phát hiện ngay cả hơi thở của hắn cũng bắt đầu trở nên dồn dập.

Bên tai vang lên ong ong, dường như dòng máu theo lòng bàn chân vọt tới đỉnh đầu.

"Phốc!"

Trong không khí tràn ngập một mùi máu tươi, Triệu Khách đâm con dao găm vào trên đùi, dựa vào cơn đau để kích hoạt Ý chí sắt thép của con tem “Lão binh”.

Đôi mắt mở ra, khôi phục lại từ trong cảm giác áp lực ngạt thở vừa rồi.

"Ồ!"

Kẻ nghiện thuốc ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách thêm chút ngạc nhiên, như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm Triệu Khách, cười quái dị nói: "Không nhìn ra, trên tay ngươi có không ít đồ tốt."

"Giải thích!"

Khuôn mặt Triệu Khách lạnh lùng, trong đôi mắt bao trùm một tầng sương lạnh, thân thể nhẹ nhàng quét ngang qua như một con sói dữ nổi giận, đã vểnh đuôi lên, có thể nhào lên bất cứ lúc nào.

Kẻ nghiện thuốc không nói chuyện, chỉ hút một hơi thuốc lá, há miệng nhẹ nhàng phun ra một vòng khói, nhẹ nhàng lơ lửng ở giữa không trung.

Chợt vòng khói "ầm" một cái đột nhiên tản ra.

"Không tốt!"

Thấy vòng khói đột nhiên tản ra thành một khoảng sương mù, Triệu Khách đột nhiên mở Hoàng kim đồng trên mắt trái, cảm giác lạnh lẽo khiến cả người hắn run rẩy tràn ra.

Nhưng Triệu Khách còn chưa hành động, đã cảm thấy bả vai nặng nề.

"Nắm đấm là cách giải thích tốt nhất!"

Triệu Khách quay đầu lại, con ngươi co rụt lại, không biết kẻ nghiện thuốc đã đứng sau lưng hắn từ lúc nào.

"Thua!"

Triệu Khách xanh mặt, chậm rãi buông hai tay xuống, hắn biết mình đã thua, sau lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm đến ướt nhẹp.

"Đi thôi!"

Kẻ nghiện thuốc vỗ vai Triệu Khách, ra hiệu có thể vào rồi.

Hắn ta cũng không giải thích nhiều với Triệu Khách, không tới cấp bậc đó, cho dù giải thích cũng giải thích không được.

Dù hắn ta đứng trước mặt Triệu Khách để Triệu Khách nhìn, Triệu Khách cũng chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, cuối cùng vẫn cách một tầng.

Triệu Khách siết chặt nắm đấm đi theo sau lưng kẻ nghiện thuốc, vào thang máy, đi thẳng đến tầng 28.

Sau khi quản sự thấy kẻ nghiện thuốc đưa ra thẻ hội viên cũng không hỏi Triệu Khách đi theo phía sau, trực tiếp đưa hai người vào phòng khách.

Một căn phòng bao rất nhỏ nhưng cách trang trí tốt nhất trong những nơi mà Triệu Khách từng thấy.

Đầu tiên là thảm lông cừu Ba Tư ba tầng thật dày, cảm giác đạp lên cứng mềm vừa phải rất dễ chịu.

Về phần giá tiền... Dù sao cũng là giai cấp trung lưu tiêu phí không tầm thường ở nước Mỹ.

Ghế sofa là bản đặc biệt được đặt làm theo yêu cầu ở AM Italy, cộng thêm tranh trên vách tường, đồ trang trí bằng gỗ lim, có thể nói thứ không đáng tiền nhất trong căn phòng này, e rằng là một bộ thiết bị nhà bếp trong căn phòng ở bên cạnh, tính giá rẻ một chút, có lẽ cũng phải khoảng 800 ngàn.

Có thể nghĩ đến chi phí khi trang trí căn phòng này.

Bình Luận (0)
Comment