Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 600 - Chương 600. Trao Đổi Không Ngang Nhau (2)

Chương 600. Trao đổi không ngang nhau (2) Chương 600. Trao đổi không ngang nhau (2)

Nhưng tiền nào đồ nấy, Triệu Khách ngồi ở trên ghế sofa, cảm giác còn dễ chịu hơn nằm trong quan tài của mình.

Thậm chí Triệu Khách đang suy nghĩ, có nên chế tạo lại một cái quan tài thoải mái dễ chịu như thế này làm giường ngủ cho mình không.

Phía trước phòng bao là một mặt kính, mặt kính đã trải qua sự xử lý đặc thù, không ai thấy phía sau mặt kính là cái gì.

Triệu Khách thử dùng Hoàng kim đồng nhìn, kết quả cũng không nhìn thấy cái gì.

Từ nơi này, có thể thấy phía dưới là từng tầng căn phòng theo hình thang, khoảng giữa từ tầng 29 đến tầng 23 đều trống rỗng.

"Hắc hắc, tới vừa đúng lúc!"

Kẻ nghiện thuốc nhìn phía dưới đang chuẩn bị tổ chức đấu giá, nhếch miệng cười một tiếng, đã đưa tẩu thuốc trên tay cho Triệu Khách.

Ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách, ý là có phải nên thêm một ống thuốc không.

Lần này Triệu Khách cũng không hẹp hòi.

Tuy kẻ nghiện thuốc này xảo quyệt khéo đưa đẩy, nhưng cũng không có ác ý gì với hắn.

Đều nói không bỏ hài tử không bắt được sói.

Đương nhiên Triệu Khách không bỏ được hài tử, nhưng một chút thuốc lá sợi vẫn bỏ được.

Chia một túm thuốc lá sợi cho kẻ nghiện thuốc, Triệu Khách lại lấy ra tẩu thuốc của mình.

"Chờ chút!"

Triệu Khách còn chưa châm lửa đã nghe kẻ nghiện thuốc bên cạnh trừng mắt, nhìn chằm chằm tẩu thuốc trên tay Triệu Khách một lúc.

Trước đó hắn ta bị thuốc lá sợi hấp dẫn, không chú ý tới.

Lúc này mới thấy tẩu thuốc trên tay Triệu Khách không tầm thường.

Xanh lục như thúy, khí tức sinh mệnh nồng đậm khiến tẩu thuốc này như đang sống.

Đặc biệt là không biết ống thuốc trên tẩu thuốc dùng tài liệu gì, một kẻ nghiện thuốc kiến thức rộng rãi như hắn ta cũng không thể nhận ra.

"Cực phẩm!"

Đầu tiên kẻ nghiện thuốc hưng phấn hét lên, nhưng chợt tiếc hận lắc đầu.

"Tài liệu là cực phẩm, lấy ra làm tẩu thuốc thật mẹ nó phá của."

Kẻ nghiện thuốc nói xong lại giơ ngón tay với Triệu Khách so.

"30 điểm bưu điện thì thế nào."

"Không bán!"

Triệu Khách trả lời rất trực tiếp, hắn rất thích tẩu thuốc này, hơn nữa đây là đồ mà lão gia tử nhà hắn cho hắn, Triệu Khách đã có suy nghĩ giữ lại, đương nhiên không chịu bán.

Thấy Triệu Khách quả quyết trực tiếp từ chối.

Tuy kẻ nghiện thuốc nhìn mà thèm nhưng cũng không vặn hỏi nữa, có nhiều thứ có suy nghĩ bán ra hay không, ngươi nhìn vẻ mặt đối phương sẽ biết.

Nếu Triệu Khách không trực tiếp từ chối mà là đưa ra một câu trả lời lập lờ nước đôi, vậy còn có chỗ thương lượng.

Trực tiếp từ chối như thế, đã nói rõ thái độ của Triệu Khách.

Lúc này, nghe bên ngoài vang lên một tràng lời quảng cáo: "Buổi đấu giá Hồng Yên quán, người mua người bán trực tiếp giao dịch, không có gian thương kiếm lời từ chênh lệch giá..."

Triệu Khách nghe được lời quảng cáo cảm giác đặc biệt quen tai, đột nhiên cảm thấy kẻ kinh doanh Hồng Yên quán chắc chắn là người thường lưu ý đến một số chi tiết trong hiện thực.

Không thể nói là thiên tài cỡ nào, nhưng tuyệt đối là một cao thủ kinh doanh đủ tiêu chuẩn.

Buổi đấu giá ở Hồng Yên quán không giống kiểu truyền thống.

Ngược lại rất tương tự kêu giá cạnh tranh nhanh, nhưng cũng không phải giao dịch điểm bưu điện, phần lớn là lấy vật đổi vật.

Triệu Khách chỉ cần đặt con tem mình muốn giao dịch ở trên mặt thủy tinh trước mắt, tin tức sẽ xuất hiện trên mặt kính trong phòng những người khác.

Chẳng mấy chốc, chỉ thấy trước mắt là tin tức từng con tem khiến Triệu Khách nhìn hoa mắt.

"Đây là cái gì?"

Triệu Khách cẩn thận nhìn lên, không nhịn được lạnh lùng nghĩ một lúc lâu, phát hiện con tem giao dịch của người đưa thư trung cấp lại hoàn toàn không giống với tưởng tượng của hắn.

Tem cấp bạch ngân?

Tem cấp hoàng kim?

Không không không... Tất cả sự tưởng tượng trước đó của Triệu Khách đều bị lật đổ, nhìn tin tức con tem xuất hiện trước mắt, mới phát hiện đúng là hạ cấp và trung cấp có sự chênh lệch rất lớn.

Thứ bọn họ trao đổi với nhau không phải tem, mà là một số vật rất kỳ quái.

Ví dụ như: "Đầu Nữ Vu."

Thứ đồ chơi này thật sự là đầu một Nữ Vu.

Có rất nhiều vật ly kỳ cổ quái, trong lúc nhất thời Triệu Khách cũng không biết những vật này có công dụng gì, bời vì ghi chú bên trên rất mơ hồ, tác dụng quá rộng.

Ngược lại khiến Triệu Khách không biết rốt cuộc những thứ này là muốn làm gì?

"Không phải ngươi muốn tìm tem sao, xem ngươi có thể lấy ra vật gì có giá trị đi, nhắc nhở ngươi, điểm bưu điện thì thôi đi, người nơi này không thiếu chút điểm bưu điện của ngươi!"

Kẻ nghiện thuốc ở bên cạnh vừa nằm trên ghế sofa thoải mái hưởng thụ, hút tẩu thuốc, đồng thời nghiêng mắt nhìn Triệu Khách, dường như đang cố ý nhìn trò cười của Triệu Khách.

Điều này giống với khái niệm một hài tử cầm bảo bối trân quý nhất trên tay, chạy tới giao dịch với người lớn.

Cho dù ở trong mắt hài tử, mô hình của mình là thứ quý báu nhất.

Nhưng đối với người lớn lại không đáng một đồng.

Khác với giao dịch vượt cấp, điều này khiến Triệu Khách hoàn toàn không chiếm được bất kỳ sự chủ động gì, trừ khi...

Triệu Khách hơi nhíu mày, lấy ra một thứ từ trong sách tem, lúc đầu kẻ nghiện thuốc không để ý, nhưng chờ sau khi hắn ta nhìn rõ trên tay Triệu Khách cầm thứ gì, tròng mắt suýt rơi ra ngoài!

"Không nên bán!"

Mặc kệ kẻ nghiện thuốc hô lên nhưng Triệu Khách đã gửi tin tức ra ngoài.

"A?"

Bình Luận (0)
Comment