Cũng chính vì có Lý gia đàm phán, mới khiến các công nhân đạt thêm một bước tự do, hơn nữa tiền lương mỗi tháng cũng tăng lên rất nhiều, thậm chí công xưởng nguyện ý mỗi tháng cung cấp không ít dược phẩm cho các công nhân sử dụng.
Những phúc lợi này, trước đó không có Lý gia đều không dám tưởng tượng.
Đừng nói là người tự trải qua như Chu Thái, ngay cả Tề Lượng đứng bên nghe chuyện của Lý gia đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, giơ xẻng sắt trên tay lên cùng xông vào đường hầm.
"Ừm! Có lẽ là cửa đột phá nhiệm vụ chi nhánh!"
Triệu Khách bị kéo vào góc tường, trông như bị đè trên mặt đất nhưng trên thực tế ba người lôi kéo hắn đều không dùng lực, thật ra Triệu Khách rất thoải mái nằm ở đó.
Vốn trong đám Nhị Mạnh Tử có bảy tám người, hiện tại chỉ còn sót lại ba người, đều bị Triệu Khách dùng Quỷ hoặc để mê hoặc tâm trí.
Về phần những người còn lại, thì bị Triệu Khách để lại hết trong quặng mỏ, coi như chôn cùng Nhị Mạnh Tử.
Triệu Khách nằm trong góc tường, ngón tay nắm Niêm Hoa Chỉ, vuốt bím tóc của mình, suy nghĩ cũng trở nên sinh động.
Nếu có lực thu hút của Lý gia, không lo không thể hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, nhưng điều kiện tiên quyết là... Phải làm sao thuyết phục hắn ta.
Nhìn con mắt lão gia hỏa này sáng ngời có thần, Triệu Khách biết Quỷ hoặc không có được hiệu quả với người có tinh thần kiên định này.
Ngược lại còn có một cách, đó là giết hắn ta, thay vào đó.
Nhưng chẳng mấy chốc suy nghĩ này đã bị Triệu Khách bỏ đi.
Triệu Khách đã chú ý tới, ngoại trừ Tề Lượng còn có bóng dáng mấy người xuất hiện xung quanh giếng mỏ.
Thì ra không biết từ lúc nào Triệu Khách đã lặng lẽ hoán đổi nhân cách, lực cảm giác cường đại khiến Triệu Khách nhanh chóng khóa chặt mấy người không giống bình thường ở xung quanh.
Thanh niên thân thể cao gầy bên trái, tay hắn ta nắm xẻng sắt nhưng không ai chú ý tới, thỉnh thoảng dưới chân tên này sẽ có một ít côn trùng quay xung quanh.
Nhưng đám côn trùng này cũng không tới gần thanh niên, dường như trên người thanh niên có thứ gì đó hấp dẫn đám côn trùng này, nhưng lại khiến đám côn trùng này cảm thấy e ngại, không dám tới gần.
Ở một bên khác, còn có một lão đầu, hai mắt nhìn chằm chằm xung quanh.
Nhìn kỹ sẽ phát hiện, con mắt lão đầu rất đặc biệt, đồng tử màu vàng nhạt dựng thẳng như một con độc xà ở nơi đó.
Cho dù che giấu tốt, nhưng trong lúc lơ đãng sự đề phòng mà hắn ta lộ ra ngoài cùng hai chân hơi cong, dáng vẻ như có thể đột nhiên vùng lên bất cứ lúc nào.
Sợ là chỉ cần hơi để ý, sẽ không khó phát hiện tên này có vấn đề.
Còn có một người khác, da thịt hơi đen, dáng vẻ trung thực nhưng nhìn kỹ cổ của hắn ta sẽ phát hiện, trên cổ hắn ta có một mảnh thịt màu sắc hoàn toàn không giống da thịt của hắn ta, cũng như vừa sinh ra trên da thịt đã có vết bớt, có sự tương phản rất mãnh liệt.
Không cần đoán cũng có thể biết, e rằng tên này là người đưa thư vụng trộm đột nhập vào trang viên trước đó, kết quả suýt bị tay súng kia một phát xử lý.
Ngoại trừ bọn họ, ánh mắt Triệu Khách đảo qua vị cuối cùng, phát hiện tên này cũng đồng thời liếc nhìn hắn.
Đây là hán tử mà Triệu Khách gặp sớm nhất.
Chỉ thấy sau khi hai người nhìn nhau, tên này đột nhiên nháy mắt với Triệu Khách mấy cái, tuy nhiên không biết vì sao nhưng Triệu Khách luôn cảm thấy ánh mắt tên này nhìn hắn là lạ.
Có thể nói, cộng thêm Tề Lượng và hắn, hôm nay quặng mỏ đã xuất hiện sáu vị người đưa thư.
Hắn có thể nghĩ đến lợi dụng Lý gia làm cửa đột phá, e rằng người khác cũng sẽ nghĩ tới.
Cho nên sau này Lý gia chắc chắn sẽ trở thành tiêu điểm, đây không phải sở thích của Triệu Khách.
Cộng thêm vầng sáng của Lý gia quá mạnh, thay vào đó chẳng mấy chốc sẽ lộ ra sơ hở.
Cho nên Triệu Khách chỉ nghĩ rồi từ bỏ ý nghĩ này.
Chẳng mấy chốc, Triệu Khách được sắp xếp, cho đến sáng hôm sau những người thợ mỏ xuống mỏ cứu người đó mới lục tục trở về.
Lúc này, có người gõ cửa phòng Triệu Khách, sau khi cửa phòng mở ra, chỉ thấy hai, ba người đi ra trước, sau đó theo một tiếng bước chân trầm ổn, đồng tử Triệu Khách xiết chặt, thấy Lý gia đầu tóc bạc đi tới từ ngoài cửa.
Hiển nhiên Lý gia vừa đi ra từ trong hầm mỏ.
Trên người còn mang theo vết bẩn trong giếng mỏ, vẻ mặt nghiêm túc, khi thấy Triệu Khách còn nằm dài dưới đất dường như cũng hơi dịu đi.
“Lý gia!!” Triệu Khách ngồi dậy từ dưới đất.
Hiển nhiên Triệu Khách cũng không đoán được Lý gia sẽ đích thân tới gặp hắn.
Nhưng còn chưa kịp đứng dậy, Lý gia đã nhanh chân tiến lên, đè lại bả vai Triệu Khách, ra hiệu hắn không cần đứng dậy.
“Tiểu cẩu, Nhị Mạnh Tử là họ hàng của ngươi?”
Triệu Khách đối mặt với câu hỏi đưa tay xoa mắt, hắn không nói gì nhưng nước mắt đã không nhịn được rơi xuống.
Thấy thế, hán tử cao lớn vạm vỡ đứng bên cạnh Lý gia nghiêm mặt, nói: “Khóc cái gì mà khóc, Lý gia đang hỏi ngươi đấy!”
“Vương Khuê!”
Hán tử còn chưa nói hết câu đã bị Lý gia quay sang nhìn chằm chằm.
Vương Khuê cao 1m8, tuyệt đối là người khổng lồ trong đám thợ mỏ này, cộng thêm xuất thân là người luyện võ, chỉ vì gia đình sa sút mới bị lừa đến đây.