Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 641 - Chương 641. Ra Tay

Chương 641. Ra tay Chương 641. Ra tay

Hắn đã tận mắt nhìn thực lực của tay súng tóc vàng.

Với năng lực ẩn nấp của U Linh, lúc ấy Triệu Khách cũng không phát hiện được, lại bị tay súng tóc vàng liếc qua đã phát hiện tung tích, đồng thời một phát đánh bị thương nơi yếu hại.

Đây chắc chắn không phải đùa giỡn, Triệu Khách cũng không muốn bị tên này để mắt tới, dù sao hắn không có sinh mệnh lực hung hãn như U Linh, cổ đã bị xé rách một nửa còn có thể may mắn chạy trốn.

Không nói khoa trương, cho dù hắn kích hoạt năng lực chủ động của con tem, chiếm cứ ưu thế địa lý và hoàn cảnh cũng chưa chắc là đối thủ của tay súng tóc vàng.

Một tay súng thiện xạ như vậy, chắc chắn sẽ khiến Triệu Khách sinh ra tâm trạng tuyệt vọng ngay khi nhìn thấy.

Nhưng nếu cứ trở về theo đường cũ như vậy, trong lòng Triệu Khách thấy không cam tâm.

Hắn phát hiện, mặc dù đối phương là tay súng thiện xạ, minh mẫn kinh người.

Nhưng cũng không phải không có nhược điểm.

Sở dĩ đối phương không phát hiện hắn, chắc chắn là vì hoàn cảnh xung quanh lộn xộn, cơn mưa to quấy nhiễu ánh mắt và thính giác của hắn ta.

Hiện tại cơn mưa to này không ngừng, mặt đường lầy lội trơn ướt, hơi không cẩn thận sẽ trượt chân.

Đối với người khác là hoàn cảnh tồi tệ đến cùng cực, nhưng đối với hắn lại là một loại ưu thế được trời ưu ái.

Trong lòng bàn tay Triệu Khách là bùn đất mềm nhũn, trong lòng đã có ý tưởng.

Nếu hắn muốn tìm cơ hội đánh giết đối phương, vậy chắc chắn ngay lúc này.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách hơi híp mắt lại, trong lòng đã bắt đầu tính toán một kế hoạch không tệ.

Chỉ thấy Triệu Khách gọi ra Đồ phu chi hạp.

Bắt tay chuẩn bị làm việc đúng với trách nhiệm của hắn, dự định dẫn đội thủ vệ tinh anh và tay súng tóc vàng này tới bẫy rập.

Đương nhiên hắn sẽ không ngu xuẩn làm theo lời nói của đám Đường Lang, trực tiếp thò đầu ra từ trong bụi cỏ, sau đó lấy cái mạng nhỏ của mình ra làm mồi nhử.

Sau khi Đồ phu chi hạp bị gọi ra, con mắt căm tức nhìn Triệu Khách.

"Lãi!"

Triệu Khách cau chặt lông mày.

Lần trước hắn đồng ý thanh toán lãi cho Đồ phu chi hạp, nhưng trong khoảng thời gian này Triệu Khách bận rộn đến chóng mặt, đã quên mất chuyện này.

Khẩu vị của tên này càng lúc càng lớn, một bộ thi thể đơn thuần căn bản không thỏa mãn được nó.

Tiện tay lấy ra đồ hộp mà đốc công cho hắn vào trước đó từ trong sách tem, nhét vào trong miệng Đồ phu chi hạp.

Triệu Khách khẽ nói: "Đã làm cho ngươi một nồi thật lớn, chỉ là thiếu chút nguyên liệu nấu ăn, cho nên cần ngươi làm việc giúp ta một chút, chờ ta tìm được nguyên liệu nấu ăn, trở về sẽ cho ngươi ăn thoải mái."

"Tốt!"

Cẩn thận trấn an Đồ phu chi hạp, Triệu Khách mím môi, nói thầm: "Cũng may nó khá ngu, lừa trước lại nói."

Nghiêm túc làm ra mấy bộ thân thể, Triệu Khách đau lòng cầm quả cầu sinh mệnh còn lại trên tay chia ra rót sự sống cho những thân thể này.

Không bỏ được hài tử không bắt được sói.

Lúc này, Triệu Khách cũng chỉ có thể dốc hết vốn liếng.

Chỉ thấy trong bụi cỏ đen sì có mấy bóng đen cẩn thận nhúc nhích, phát ra tiếng sột soạt.

Tiếng động không lớn, huống chi chẳng mấy chốc bị tiếng mưa to che khuất, cho dù tai mắt kinh người nhưng nếu không cố ý nghe ngóng, gần như cũng không nghe được bất kỳ tiếng động gì.

Giọt nước rơi tí tách xuống trán Triệu Khách, nhìn thân thể do hắn sắp xếp đã leo đến vị trí được quy định trước theo suy nghĩ của hắn, Triệu Khách cũng không nhịn được cảm thấy căng thẳng.

Cơ hội chỉ có một lần, mấy phân thân đã tranh thủ ít nhất cự ly ba trăm mét cho hắn.

Thở sâu, chỉ thấy Triệu Khách lấy ra một thanh phi đao, lưỡi đao xẹt qua dọc theo đầu ngón tay của hắn, để lại một vết thương dài nhỏ.

Tay đứt ruột xót, vết thương giống vậy nhưng chạm đến ngón tay, càng đau đớn hơn những vị trí khác.

Vết thương không có ý nghĩa này lại thành công kích hoạt năng lực đặc thù của con tem “Lão binh”, Ý chí sắt thép.

Khiến hắn đạt đến trạng thái mạnh nhất, hắn đi ra từ phía sau gốc cây đang ẩn nấp, cuối cùng đã phải đối đầu trực diện với nam tử tóc vàng khiến Triệu Khách cảm thấy kiêng dè.

Triệu Khách lập tức sinh ra một loại cảm giác nguy hiểm vô cùng mãnh liệt, trong vô thức nhân cách Cao ngạo và Tham lam đồng thời bị Triệu Khách hoán đổi ra.

Trong hai con ngươi sinh ra một đôi đồng tử phụ, ngón tay nắm niêm hoa chỉ, cầm một thanh phi đao ở trong lòng bàn tay.

Lạnh lùng nhìn lều vải cách đó không xa, trong ánh mắt ngưng tụ sát khí lạnh lùng, trong lòng không có suy nghĩ gì bỏ qua tất cả tạp niệm!

"Phốc!"

Phi đao cắt vỡ không khí, cắt xuyên ra từ trong bụi cỏ tạo ra tiếng xé gió dồn dập, cắt ra một độ cong quỷ dị trong không khí, đâm vào ngực một tên thủ vệ tinh anh.

"Ồ!"

Đối mặt với phi đao đâm tới, dường như tên kia đã phát hiện ra, đối mặt đâm tới phi đao, trở tay vung báng súng trên tay lên, dáng vẻ đánh toàn lũy hung hăng nện vào phi đao.

"Phanh!"

Trong nháy mắt phi đao chạm đến báng súng, chẳng những đột nhiên thay đổi phương hướng, còn dựa vào lực đạo đập tới của báng súng đột nhiên gia tốc, lưỡi đao lượn vòng bắn ra sau một tảng đá nhô ra, từ một góc độ cổ quái, đâm vào cổ họng thủ vệ từ thấp tới cao.

Bình Luận (0)
Comment