Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 640 - Chương 640. Mạo Hiểm! (2)

Chương 640. Mạo hiểm! (2) Chương 640. Mạo hiểm! (2)

Đi theo con đường đất lầy lội mà bọn họ vừa phát hiện về phía tây, từ xa Triệu Khách đã nghe thấy một tràng tiếng bước chân chỉnh tề.

"Suỵt!"

Mọi người khom lưng trốn trong bụi cỏ, bời vì sợ bị phát hiện nên không dám tới quá gần.

"Tiếp theo chúng ta chế tác bẫy rập ở khoảng đất bằng phía sau, chút nữa ngươi chạy sang bên kia thấy một lá cờ nhỏ là có thể trốn ở đó, không có vấn đề gì chứ."

Đường Lang nói xong, Quỷ Cơ đứng bên cạnh không nhịn được nhướn mày, nhìn khoảng đất bằng phẳng mà Đường Lang chỉ một chút, không nhịn được hỏi thăm: "Vì sao chúng ta không mai phục gần đây, còn phải vòng vo xa như vậy, lần này cũng cách nhau phạm vi một cây số."

"Ta cũng đã cân nhắc điều này, nhưng đối phương là một đội thủ vệ tinh nhuệ, U Linh nói thực lực của bọn họ cũng không tầm thường, cho nên chưa chắc mọi người có thể xử lý bọn họ trong thời gian ngắn, huống hồ bọn họ rất quen thuộc địa hình nơi này, một khi phát hiện tình huống không đúng sẽ nhanh chóng chạy trốn, tốc độ còn nhanh hơn chúng ta."

Lời của Đường Lang có lý có cứ, khiến Quỷ Cơ cũng không tìm thấy lý do gì để tiếp tục nói đỡ cho Triệu Khách.

Triệu Khách bất đắc dĩ nhún vai, nói: "Vậy được, ta sẽ cố gắng, nhưng nếu thất bại cũng đừng trách ta."

"Yên tâm, chúng ta sẽ tiếp ứng cho ngươi!" Đường Lang gật đầu với Triệu Khách, chỉ thấy Triệu Khách quay người đi sang một bên khác.

Trên thực tế, sau khi Đường Lang trở về từ chỗ Triệu Khách đã nói chuyện kỹ càng hơn với U Linh.

Sau khi nghe U Linh miêu tả đơn giản, Đường Lang lại nhíu mày.

Thì ra, U Linh đã từng thử dẫn dụ mấy thủ vệ tinh anh tới giết.

Kết quả phát hiện, cảnh giới của những thủ vệ này khá mạnh.

Một khi phát hiện mục tiêu sẽ là một trận bắn phá.

Điều này có nghĩa Triệu Khách đảm nhiệm làm mồi nhử, chắc chắn sẽ tăng lên độ nguy hiểm cực lớn cho mồi nhử.

Đương nhiên, Đường Lang cũng không trách trời thương dân, dùng lòng từ bi lo lắng sự sống chết của Triệu Khách.

Trên thực tế từ lúc bắt đầu hắn ta không cho rằng tên Triệu Khách này có thể còn sống sót, hắn ta lo lắng Triệu Khách căn bản không thể dụ đội thủ vệ này đi đủ xa, hoàn toàn không phát huy chút tác dụng nào.

Vậy tính toán của bọn họ trong đêm nay sẽ phải lấy giỏ trúc mà múc nước, công dã tràng.

Nếu thật sự như thế, Đường Lang cũng chỉ có thể chấp hành một kế hoạch khác của hắn ta, Đường Lang nghĩ đến đây, ánh mắt bắt đầu nhìn qua nhìn lại trên người Quỷ Cơ và Đại Trùng.

Mưa vẫn đang rơi, Triệu Khách đi dọc theo vũng bùn về phía trước.

Bước chân của hắn rất ổn định, mỗi một bước đi ra đều như dùng khuôn đúc in ra, khoảng thời gian cách nhau cũng giống như đúc.

Có tem “Tự nhiên chi nộ” tăng tốc độ di chuyển và miễn dịch hạn chế địa hình, cho dù đường dưới chân trơn ướt khó đi cũng không ảnh hưởng đến hắn.

Hắn cũng nhân cơ hội này điều chỉnh hô hấp, cố gắng từ sinh lý đến tâm lý của hắn đều ở trạng thái tốt nhất.

Mặc dù hắn rất tự tin nhưng sư tử vồ thỏ còn phải dùng hết sức, huống chi lần này hắn không phải bất đắc dĩ, không có ý định chủ động kích hoạt tem năng lực.

Triệu Khách đi từng bước một tới gần, chẳng mấy chốc đã thấy mấy cái bóng mơ hồ dần rõ ràng trong nước mưa, nhưng chờ Triệu Khách cẩn thận nhìn lên đột nhiên cảm thấy hơi không đúng, dưới tình huống thân thể không nhúc nhích, Triệu Khách nghiêng mắt nhìn sang bên trái.

Không biết một bóng dáng tóc vàng đã đứng bên cạnh lều vải bên trái từ lúc nào, một tay đang sờ súng lục bên hông mình.

"Là hắn!"

Thấy nam tử tóc vàng đưa tay tìm kiếm bên hông mình, hai tay Triệu Khách nắm chắc bùn đất trên đất, sự sợ hãi bị lý trí áp chế chặt chẽ ở trong lòng.

Tuy khoảng cách cũng không xa nhưng Triệu Khách chắc chắn đối phương không phát hiện ra hắn, cũng vì chắc chắn như vậy mới khiến Triệu Khách có thể kiên trì, không nhúc nhích trốn trong cỏ khô như một tảng đá.

Chỉ thấy tay súng tóc vàng luồn tay vào đũng quần của hắn ta gãi ngứa, đồng thời nhìn cơn mưa càng rơi càng lớn trước mặt, không nhịn được ngáp một cái.

Tâm trạng của Maier đặc biệt khó chịu giống như trận mưa này.

Lần trước hắn ta chủ quan khiến người xâm nhập chạy thoát, đến mức bị chủ nhân hung hăng trừng phạt, điều hắn ta ra khỏi tòa thành, phụ trách tuần tra canh phòng bên ngoài một tuần.

Mặc dù chỉ là một tuần nhưng bầu không khí bên ngoài rất tệ, ngay cả cơn mưa cũng có vị chua rất nồng, Maier gần như không chịu nổi nữa.

"Chỉ mong Thượng Đế cho ta sớm quay về!"

Maier yên lặng thở dài, quay người lại về lều của mình, mùi vị nước mưa chua lè ẩm ướt bên ngoài khiến hắn ta thật sự sắp không chịu nổi.

Sau khi thấy Maier quay về lều của hắn ta, Triệu Khách trốn ở trong bụi cỏ khép hờ hai mắt, phun ra một hơi nghẹn trong xoang mũi và kẽ răng của hắn.

Hắn dần thả lỏng cơ bắp căng cứng trên người, trong lòng âm thầm thấy may mắn vì mình không có hành động.

Nếu không, lấy năng lực của đối phương, e rằng đã phát hiện hắn.

Trong lòng thấy may mắn, Triệu Khách cũng cảm thấy rất khó giải quyết.

Hoàn toàn không ngờ tay súng tóc vàng này lại ở đây, sự bất ngờ này như một chậu nước lạnh dội từ trên xuống, khiến Triệu Khách lạnh thấu tim.

Bình Luận (0)
Comment