Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 671 - Chương 671. Mật Mã (2)

Chương 671. Mật mã (2) Chương 671. Mật mã (2)

Triệu Khách phân phó, nhanh chóng thu xác chết vào trong sách tem, ba phân thân thủ vệ đứng bên ngoài canh gác.

Về phần quản gia và Tham lam đang thay thế hắn, Triệu Khách gọi ra Đồ phu chi hạp chế tác hai tấm mặt nạ da người cho bọn họ là được.

Một người là tên thủ vệ cầm đầu, người còn lại là tên thủ vệ lên tiếng hỏi thăm quản gia trước.

Bọn họ có đầu óc nhưng không đủ thực lực để thay đổi càn khôn.

Lần này, có thể nói Đồ phu chi hạp chưa từng sảng khoái như vậy, không thả một cái rắm nào, Triệu Khách muốn nó làm cái gì thì làm cái đó.

Triệu Khách cảm thấy nếu con hàng này vẫn giữ thái độ như vậy, không biết hắn sẽ tiết kiệm được bao nhiêu sức lực.

Đương nhiên, muốn bớt lo cũng phải trả cái giá đầy đủ, tin tưởng một khoảng thời gian tới Bá Tước đại nhân sẽ cần giảm cân.

Năm phân thân giả mạo dáng vẻ đám thủ vệ tinh anh trước đó, đứng bên ngoài bảo khố canh gác trông coi.

Về phần Triệu Khách, sau khi xé toang mặt nạ da người trên mặt, hắn gọi tên thủ vệ bị cắt hai tay tỉnh lại.

“Mật mã là bao nhiêu!!”

Triệu Khách chỉ cánh cửa kim loại cao khoảng ba mét của khố phòng trước mắt.

Chỉ thấy trên cửa chính có hai cái đĩa quay, Triệu Khách đã tra hỏi được từ linh hồn của quản gia, văn kiện do bọn họ mang đến chỉ có một nửa mật mã, một nửa mật mã còn lại nằm ở chỗ thủ vệ.

Triệu Khách cố ý để một thủ vệ còn sống, cũng vì lấy được mật mã bảo khố.

“Phì!”

Nhưng chuyện đầu tiên khi thủ vệ tỉnh lại, là phun một ngụm máu đờm vào mặt Triệu Khách, chỉ là còn chưa phun ra khỏi miệng đã bị Triệu Khách tát một cái, lại nuốt về trong bụng.

“Không biết, chỉ có đội trưởng biết mật mã, ta không rõ!” Thủ vệ liếc nhìn, nếu không phải Triệu Khách đang giẫm chân vào lồng ngực đè hắn ta xuống đất, e rằng hắn ta đã nhảy dựng lên liều mạng với Triệu Khách.

“Đội trưởng!”

Triệu Khách ngạc nhiên, nghĩ đến cái tên bị mình dùng một đao chặt đầu kia.

Thấy thế, Triệu Khách cũng không nói nhảm với hắn ta nữa, giơ tay mở lòng bàn tay phát động Phệ hồn thuật, trong lòng bàn tay nứt ra một cái miệng, thè ra cái đầu lưỡi to dài, tham lam liếm ăn không khí xung quanh.

Chợt đầu lưỡi cuốn lấy cổ họng thủ vệ, siết chặt cổ thủ vệ, đột nhiên khẽ hút hắn ta, chỉ thấy linh hồn thủ vệ lập tức bị Triệu Khách rút ra.

Nhưng lần này Triệu Khách không biến linh hồn thủ vệ thành quả cầu sinh mệnh, mà trực tiếp hút linh hồn hắn ta vào trong miệng mình.

Tâm thần khẽ lay động, linh hồn nhỏ yếu của vị thủ vệ này lập tức bị Triệu Khách xé thành mảnh nhỏ, hoàn toàn cắn nuốt, đồng thời còn nhận được một phần trí nhớ của tên này.

“Ừm!”

Nhưng Triệu Khách lại rất ngạc nhiên, đúng là chỉ có đội trưởng biết mật mã.

“Kỳ quái!”

Mặc dù Triệu Khách không tìm được mật mã, nhưng lại tìm được một thứ khác.

Một ca khúc.

Không biết vì sao, ngày thường tên đội trưởng này không thích ca hát, nhưng thường tự nhẩm lại lời bài hát này.

Lúc mở cửa lớn khố phòng, bọn họ cũng nghe thấy đội trưởng của mình khẽ lẩm nhẩm đọc thuộc lòng lời bài hát.

“Cái này là mật mã cửa sao?”

Triệu Khách nhìn về phía phân thân Cao ngạo, dựa vào cảm giác siêu mạnh của hắn ta để xem xét sự khác biệt của cánh cửa này.

Cao ngạo không trả lời Triệu Khách, nhắm mắt lại, bàn tay đặt nhẹ lên mật mã trên cửa.

Thỉnh thoảng lại vặn vẹo đĩa quay phía dưới, nghe tiếng động bên trong.

“Không dễ chơi.”

Sau một lúc lâu, Cao ngạo lắc đầu: “Mật mã là ba chữ số, nhưng khóa mật mã theo kiểu thay đổi.”

Nói cách khác, ba chữ số này có liên quan đến nhau, ví dụ mật mã ban đầu là 123, vậy lần chuyển động tiếp theo, mật mã lại biến thành một dãy số khác như 456, 789… Đủ loại.

Trong hai ổ khóa này, bọn họ chỉ biết một bên, không biết bên còn lại.

Nếu dựa vào việc thử nghiệm để mở cửa, đời này cũng không cần nghĩ đến nữa.

Về phần mở cửa một cách bạo lực, không phải Triệu Khách không muốn mà là bây giờ không có năng lực đó, cánh cửa kim loại dày nặng như vậy, cho dù hắn dùng tất cả thực lực cũng chưa chắc có thể mở ra.

Về phần đi từ bên khác gì đó thì không cần nghĩ tới, đây là không gian khép kín, dù đưa đám trộm mộ đến đây, e rằng chưa chắc đã có tác dụng.

Quan trọng là Triệu Khách không có nhiều thời gian để lãng phí.

“Chẳng lẽ không có mật mã thật!”

Trong lòng Triệu Khách thấy không cam tâm, tuy đã sớm đoán được sẽ không thể thuận lợi đi vào bảo khố như vậy, nhưng lúc này đứng ở cửa bảo khố lại phải từ bỏ như vậy.

Tương đương với việc lật đổ tất cả kế hoạch trước đó của hắn, tổn thất này khiến Triệu Khách cảm thấy không phục.

Cao ngạo liếc mắt, đặt tay ở trên vòng xoay mật mã ngón tay nhẹ nhàng lắc lư vòng xoay, có lẽ hắn ta yêu thích âm nhạc nên suy nghĩ khá cẩn thận, sau khi nghe một lúc không nhịn được nhếch miệng nói: “Hừ, tiếng của bánh răng của vòng xoay này thật dễ nghe.”

Vốn trong lòng Triệu Khách đã nghĩ đến việc từ bỏ, dù sao hắn không phải thần tiên, nhưng sau khi nghe Cao ngạo nói xong, trong đầu Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

Đôi mắt đột nhiên nhìn về phía vòng xoay trên cánh cửa chính sau lưng, cẩn thận nghe tiếng chuyển động của vòng xoay.

“Ta biết mật mã!”

Bình Luận (0)
Comment