Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 672 - Chương 672. Động Đất

Chương 672. Động đất Chương 672. Động đất

Triệu Khách ngẩng đầu, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Cao ngạo, tiến lên vỗ vai Cao ngạo, cười nói: “Ngươi lại nhắc nhở ta.”

Chỉ thấy Triệu Khách duỗi tay nắm lấy vòng xoay mật mã, dùng sức quay chuyển, chỉ nghe vòng xoay phát ra tiếng “tạch tạch tạch két” theo việc xoay tròn.

Tiếng động này rất trong trẻo êm tai, nếu cẩn thận nghe sẽ phát hiện, thật ra lúc đĩa quay chuyển động sẽ phát ra từng tiếng “đồ, rê, mi, fa, sol, la si” theo kiểu đàn dương cầm.

Kết hợp với hình ảnh trong trí nhớ của thủ vệ, mỗi lần tên cầm đầu muốn mở cửa lớn đều lẩm nhẩm lời bài hát kia.

Thật ra cũng đang tìm âm tiết.

Vì vậy mật mã là bài hát kia.

"Hát đi!"

Tất nhiên phân thân có thể lập tức hiểu ra suy nghĩ của Triệu Khách, có lẽ đối với người khác, muốn dựa vào một ca khúc để tìm ra âm luật từ bên trong cũng không dễ dàng.

Nhưng đối với một người hát hí khúc như Cao ngạo, hoàn toàn không tính là vấn đề gì.

Vấn đề duy nhất là hắn ta không muốn hát.

Triệu Khách nhíu mày nhìn về phía Cao ngạo, nghiêm túc nói: "Nhất định phải hát ra à, ta thầm lẩm nhẩm không được sao?"

"Không, phải hát ra, nếu không ảnh hưởng đến sự phát huy của ta!"

Chậc chậc...

Thời gian eo hẹp, Cao ngạo đã nói như vậy, Triệu Khách cũng chỉ có thể hát theo yêu cầu của Cao ngạo.

"Khụ khụ..."

Sau khi hắng giọng, Triệu Khách thở sâu há mồm, nhưng nhẫn nhịn nửa ngày không thể hát ra một chữ nào.

Không phải Triệu Khách không biết hát, mấu chốt là bài hát này...

"Được rồi, để hắn đến hát đi."

Triệu Khách thật sự không thể hát ra bài hát này, dứt khoát hoán đổi nhân cách, dùng nhân cách Sắc dục để hát.

Sau khi hoán đổi nhân cách Sắc dục, sự do dự trong lòng Triệu Khách cũng biến mất, ngược lại nhìn lời ca, trên mặt lại lộ ra nụ cười quen thuộc.

Thở sâu, vừa mở giọng đã khiến Cao ngạo đỏ mặt.

"Yêu... Đó là mũi tên thần Cupid. "

Chẳng trách Triệu Khách không hát được, Cao ngạo không chịu hát vì đây là một bài ca rất lưu manh.

Nghe âm tiết trong tiếng ca, chỉ thấy Cao ngạo nhanh chóng chuyển động bánh răng trên cánh cửa kim loại, theo bánh răng chuyển động, khi Triệu Khách hát xong một câu cuối cùng.

"Ầm" một tiếng, trên cửa sắt vang lên tiếng kim loại mở ra, ánh mắt Cao ngạo sáng lên, nhẹ nhàng đẩy ra.

Cánh cửa bảo khố trước mắt nhẹ nhàng mở ra.

Nhìn bảo khố trước mắt, hô hấp của Triệu Khách cũng trở nên dồn dập.

Từng viên thủy tinh hình dáng vàng thỏi được xếp gọn gàng, Triệu Khách nhìn cũng biết độ tinh khiết của đống thủy tinh này không cao, chỉ có cấp A, thậm chí còn có một phần cấp B.

Hiển nhiên những thủy tinh hợp thành này không phải tốt nhất, nhưng giá trị cũng không thể đo lường được, vì muốn rót năng lượng cho Phụ ma hỏa thương, phần lớn cũng cần bảo thạch năng lượng loại cấp bậc này.

Ngoại trừ bảo thạch năng lượng, Triệu Khách tìm được thứ mà hắn muốn tìm ở trên một cái giá.

Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve những Phụ ma hỏa thương mới tinh này, con mắt Triệu Khách híp thành một đường thẳng.

Đáng tiếc, số lượng những Phụ ma hỏa thương này thật sự nhiều lắm, cho dù Triệu Khách nhồi vào sách tem, cũng không chứa nổi nhiều hỏa thương như vậy.

"Quá ít!"

Triệu Khách hầm hừ lấy ra hai cây nhân sâm tinh từ trong sách tem, đặt ở bên miệng hung hăng gặm một cái, chỉ có ba trang sách tem, trước kia không cảm thấy gì nhưng trong khoảng thời gian này, Triệu Khách luôn cảm thấy sách tem quá nhỏ, đã không đủ dùng.

Vừa phải chứa nhân sâm tinh, còn phải chứa một ít tạp vật, tiếp theo là dành vị trí cho thủy tinh năng lượng mà hắn cần, Triệu Khách chỉ có thể để ra ba bốn ngăn chứa cho đống Phụ ma hỏa thương này.

Cuối cùng những Phụ ma hỏa thương này bị Triệu Khách bó thành bó như bó mía ngọt, thu vào trong sách tem của mình.

Về phần thủy tinh năng lượng là vật phẩm tiêu hao, đương nhiên Triệu Khách muốn càng nhiều càng tốt, dù chứa không nổi cũng chỉ có thể nghĩ cách chứa nhiều một chút.

Vì có thể chứa được càng nhiều thủy tinh năng lượng hơn, Triệu Khách chỉ có thể nhịn đau chứa ít Phụ ma hỏa thương.

"Ngu xuẩn, tất cả những cái này đều là của ngươi, ăn sạch chúng nó!"

Sau khi cất kỹ Phụ ma hỏa thương, hắn nhìn những Phụ ma hỏa thương còn lại.

Triệu Khách gọi ra Ác quỷ túc cụ, trong khoảng thời gian gần đây con hàng này cũng càng vất vả công lao càng lớn, lần trước vì yểm hộ phân thân chạy trốn giữ mạng, trên người đã có thêm mấy cái hố nhỏ.

Những cái này coi như Triệu Khách ban thưởng cho hắn ta đi, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu.

Vừa nghe đến ăn, hai mắt Ác quỷ túc cụ tỏa sáng, hắn ta cũng không kén ăn như Đồ phu chi hạp.

Kiên trì nguyên tắc ưu tú có cái gì ăn cái đó, không có ăn thì bị đói.

Trong mắt Triệu Khách, nó ngoan ngoãn như một học sinh ba tốt.

Chẳng trách, mỗi vị chủ nhiệm lớp đều thích hài tử như vậy, bời vì... Người ngốc nghe lời.

Về phần nhưng thủy tinh năng lượng còn lại...

Triệu Khách thở sâu, triển khai Nhiếp nguyên thủ, bắt đầu một vòng tinh luyện hợp thành mới.

"Oanh!!"

Dưới đường hầm đột nhiên vang lên một tiếng động rung trời, cả vùng đột nhiên lắc lư.

"Động đất?"

Bình Luận (0)
Comment