Chỉ thấy trước mắt càng ngày càng nhiều tuyết màu xám, xung quanh không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, không chỉ có thợ mỏ, những thủ vệ tinh anh đó cũng là như thế.
Triệu Khách liếc mắt nhìn sang, chỉ thấy một tên thủ vệ tinh anh ngã trên mặt đất, toàn thân mọc ra rất nhiều bọc nước, những bọc nước này bắt đầu thối rữa, chất lỏng màu vàng tràn ra theo vết thương, sau khi liên tục lăn lộn trên mặt đất, chợt không nhúc nhích ngã trên mặt đất.
Những thủ vệ tinh anh này còn như vậy, chứ đừng nói đến những thợ mỏ kia, từng người ngã trên mặt đất, thân thể bắt đầu sưng lên, sau đó phun ra chất lỏng màu vàng nhạt, thân thể dần bắt đầu biến thành một bộ xác chết huyết nhục mơ hồ.
"Chẳng lẽ là vũ khí sinh hóa???"
Đại Trùng thấy thế, hàm răng run lên cầm cập, cảnh tượng trước mắt cũng quá kinh khủng, rốt cuộc những bông tuyết này là xảy ra chuyện gì?
"Bớt nói nhảm, chúng ta phải nhanh trở về tìm Tề Lượng, căn phòng mà hắn đang nằm có lỗ thủng trên nóc nhà!"
Chỉ nghe Quỷ Cơ lo lắng kêu lên, thân thể nhào tới trước một cái, đột nhiên Quỷ Cơ cảm thấy dưới chân đau đớn đến tận tim, cả người khựng lại, ba người cúi đầu nhìn, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
"Hít!"
Quỷ Cơ toét miệng, không kêu ra nhưng Triệu Khách có thể cảm giác được cơ bắp trên người nàng đang run rẩy mất tự nhiên.
Một đôi chân đã thối nát.
Da thịt thối rữa khiến xương cốt lộ ra trong không khí, trên mặt đất xám trắng là từng dấu chân màu đỏ tươi, đi đến một bước ngay cả da thịt trên dây lưng cũng dính trên mặt đất.
Mặt đất trước mắt có một tầng xám trắng thật dày, cứ chạy cả quãng đường, sợ là không được bao lâu Quỷ Cơ sẽ không chịu nổi.
"Gọi Ác quỷ túc cụ đi!"
Triệu Khách thấy thế, dự định gọi ra Ác quỷ túc cụ nhưng lúc này Triệu Khách đột nhiên khẽ giật mình, trên khuôn mặt Quỷ Cơ lại xuất hiện ý cười.
"Nàng đang cười??"
Không sai, Triệu Khách không nhìn nhầm, Quỷ Cơ thật sự đang cười, hơn nữa trong nụ cười còn mang theo chút cảm giác say mê.
Ngay cả Đại Trùng cũng bị nụ cười của Quỷ Cơ dọa sợ.
"Hơi... Đau!"
Thở sâu, bàn chân Quỷ Cơ nhẹ nhàng ma sát trên mặt đất, máu tươi trộn lẫn da thịt vỡ vụn lưu lại một vết máu trên mặt đất, thậm chí bọn họ có thể cảm giác được chân xương của Quỷ Cơ phát ra tiếng ma sát với mặt đất.
"Đi!"
Hai chân Quỷ Cơ hơi uốn lượn, Triệu Khách và Đại Trùng vội vàng, lần này không tiếp tục dừng lại, ngược lại tăng nhanh tốc độ, đi thẳng đến khu sinh hoạt.
"Rắc rắc rắc..."
Triệu Khách có thể nghe được tiếng xương cốt Quỷ Cơ hư hại, nhưng loại cảm giác đâm đau này lại có một loại cảm giác khác với Quỷ Cơ.
Lần đầu tiên nàng cảm giác được đau đớn, loại cảm giác nóng rực khoan tim lại khiến Quỷ Cơ cảm thấy hưng phấn.
Nhớ kỹ trước đó, Quỷ Cơ bị sóng xung kích từ vụ nổ của Đường Lang quét trúng, dẫn đến cả người có nhiều chỗ gãy xương, nhưng cho dù thương tổn như thế, Quỷ Cơ cũng không cảm giác được đau đớn.
Nàng là một người không có cảm giác đau đớn trời sinh.
Lúc mười ba tuổi, nàng bị người ta dùng gậy đập vào đầu, kết quả không có cảm giác nào, về đến nhà mới phát hiện đầu của mình đã vỡ, máu tươi chảy ròng ròng.
Thỉnh thoảng nàng ngã sấp xuống, hoặc là đánh nhau cùng người khác, nàng chưa từng kêu đau vì việc này.
Người nhà đưa nàng đã kiểm tra, bác sĩ nói trong đầu nàng có một cục u đè vào dây thần kinh của nàng, nhưng lại không ảnh hưởng đến tính mạng của nàng.
Cho nên tạo thành hiện tượng miễn dịch đau đớn cho nàng.
Nhưng đừng tưởng đây là một loại cảm giác rất không tệ, vì không cảm nhận được cơn đau, dù nàng ra tay với người khác hay với người thân đều đánh rất nặng tay.
Bời vì không cảm thấy đau đớn, nàng thường có suy nghĩ tự mình hại mình.
Thậm chí có một lần dùng dao gọt trái cây cắt tay của mình, suýt nữa mất mạng.
Bây giờ, lần đầu tiên Quỷ Cơ cảm giác được đau đớn, hơi rung động cơ bắp, không phải nàng đau khổ mà là nàng cảm thấy hưng phấn.
"Đến rồi!"
Quỷ Cơ vội vã xông lên một tòa nhà lầu nửa sập, sau khi Tề Lượng ngất xỉu vì bị kích thích, đã được Quỷ Cơ và Đại Trùng đưa đến đây.
Lúc đó Quỷ Cơ không hề để ý lỗ thủng trên mái nhà, nhưng không ngờ lại xuất hiện tình trạng như vậy.
"Nhất định không có việc gì! Nhất định sẽ không có chuyện..."
Quỷ Cơ đẩy cửa phòng ra, trong lòng vẫn yên lặng lẩm nhẩm nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì.
Triệu Khách nhếch mũi khẽ ngửi, đã cảm thấy trong không khí tràn ngập một mùi khét, tuy hương vị đã rất nhạt nhưng không giấu được khứu giác của Triệu Khách.
Không biết vì sao, điều này khiến trong lòng Triệu Khách có cảm giác xấu, bởi vì loại mùi thối khét lẹt này thường chỉ xuất hiện sau khi thịt bị lửa đốt thành than.
Cạch...
Theo tiếng cửa phòng bị đẩy ra, một xác chết mơ hồ xuất hiện trước mặt ba người.
Không khỏi khiến trái tim ba người ngoài cửa rơi xuống vực sâu.
Quỷ Cơ không nhịn được nín thở, hai mắt lập tức mơ hồ, hé miệng, dường như giọng nói đã bị tắc nghẹn, không nói được một câu nào.
"Chết!"
Tề Lượng chết! Tuy trong lòng Triệu Khách có dự cảm này nhưng vẫn chưa tin tên này sẽ chết đơn giản như vậy?
Đẩy Quỷ Cơ ra nhìn vào trong cửa, một xác chết huyết nhục mơ hồ đang nằm trên mặt đất.