Triệu Khách nhìn xác chết, ánh mắt lập tức trở nên phức tạp, chậm rãi đi lên trước nhìn xác chết đã hư thối nghiêm trọng, siết chặt nắm đấm vang lên "rắc rắc rắc".
"Này!"
Lúc này đột nhiên một giọng nói quen thuộc cắt ngang cảm xúc phức tạp của ba người Triệu Khách.
Trong hành lang vang lên tiếng bước chân trầm ổn khiến ba người đồng thời ngạc nhiên, quay đầu nhìn lên mới phát hiện Tề Lượng lại đi ra từ cửa phòng khác.
"Mả mẹ nó!"
Thấy Tề Lượng một tay cầm táo đang ăn say sưa ngon lành.
Quỷ Cơ lập tức vỡ òa, một phát xông lên trước nắm lấy cổ áo Tề Lượng, giọng nói như Bá Vương Long khiến Tề Lượng không nhịn được híp mắt lại, chỉ cảm thấy lỗ tai vang lên ong ong.
"Đầu óc ngươi có bệnh! Ngươi chạy sang bên này làm cái gì??"
"Nói nhỏ chút, nơi này còn có hai tiểu bằng hữu!"
Tề Lượng xoa lỗ tai của mình, cảm giác lỗ tai sắp bị Quỷ Cơ làm cho điếc, đẩy cửa phòng sau lưng ra, lúc này mới thấy hai hài tử đã ngủ say trong phòng, là cặp sinh đôi được Tề Lượng cứu ra từ trong đống đổ nát trước đó.
"Tề lão đại, tại sao ngươi lại ở chỗ này, cái xác trong phòng kia là của ai?"
Đại Trùng đi đến bên cạnh Tề Lượng, chỉ xác chết trong phòng nói.
"Hắn! Một người đáng chết!"
Lúc nói đến xác chết trong căn phòng kia, ánh mắt Tề Lượng lập tức trở nên âm trầm, vẻ mặt hoàn toàn khác với trước đó.
Thì ra sau khi Tề Lượng ngất xỉu, không lâu sau đã bị một tráng tiếng khóc gọi tỉnh lại.
Hắn ta lắc đầu, lần theo tiếng khóc đi qua đó, chỉ thấy nam nhân và đôi nữ hài song sinh kia.
Tề Lượng nhận ra nam nhân này, bọn họ cùng một tổ, hắn ta bị thương một bên tay trong vụ chấn động, cho nên ở lại chăm sóc người bị thương.
Cặp hài tử này cũng do Tề Lượng cứu ra từ đống đổ nát, không biết vì sao lại bị hắn ta đưa đến đây.
Điều khiến Tề Lượng cảm thấy tức giận là, tên này lại là đồ biến thái.
Tề Lượng tận mắt thấy hắn ta dâm ô nữ hài.
Tề Lượng nhớ rất rõ ràng, lúc hắn ta vừa tiến vào không gian khủng bố còn chưa quen với hoàn cảnh xung quanh, là nam nhân này đưa một chiếc khăn mặt sạch sẽ cho hắn ta.
Nhưng Tề Lượng làm sao cũng không nghĩ ra, dưới khuôn mặt hiền lành này lại dơ bẩn khiến người ta không chịu nổi như thế.
Sau khi thấy sự thật, Tề Lượng đi vào gian phòng kéo nam nhân ra ngoài, đối với loại người bẩn thỉu này, Tề Lượng lựa chọn dùng thánh quang đến tịnh hóa hắn ta, nướng hắn ta thành một bộ xác chết cháy.
Chỉ có làm vậy mới khiến hắn ta cảm nhận được cảm giác sống không bằng chết, mới có thể rửa sạch tội lỗi của hắn ta!
Lo lắng hai hài tử chịu bóng ma, cho nên Tề Lượng ném xác chết ở trong căn phòng mà hắn ta ở trước đó, bản thân lại ở trong phòng này cùng hai hài tử.
Về phần chuyện bên ngoài, Tề Lượng cũng không rõ ràng, hắn ta vẫn ở trong phòng.
Sau khi nghe Tề Lượng giải thích, Quỷ Cơ và Đại Trùng cũng có thể hiểu được.
"A, hắn là..."
Lúc này, Tề Lượng cũng chú ý tới Triệu Khách đứng ở phía sau cùng, từ đầu đến cuối không nói chuyện.
Triệu Khách đánh giá Tề Lượng từ trên xuống dưới, hai mắt dần híp lại thành một khe hở, con ngươi đen trắng rõ ràng lấp lóe ánh sáng.
Sau khi hai người chia tay vào lần trước, đây là lần đầu tiên đối mặt đứng chung một chỗ như vậy.
Điều khiến Triệu Khách cảm thấy ngạc nhiên là, hành động của tên đã không còn ngây thơ buồn cười như trước đó nữa, tuy vẫn mang theo chút cố chấp nhưng từ tình huống hắn ta chủ động giết người, ngược lại khiến Triệu Khách cảm giác thuận mắt hơn nhiều.
Đương nhiên, còn có thực lực của hắn ta, dù không cần kích hoạt Hoàng kim đồng, Triệu Khách cũng có thể cảm giác được khí tức thần thánh dày đặc trên người tên này, có thể thấy trong khoảng thời gian này hắn ta tiến bộ phi phàm.
"Cẩu tử!"
Triệu Khách lạnh nhạt tự giới thiệu, đã giảm bớt sự xấu hổ của hai người Quỷ Cơ, Đại Trùng.
Nhắc đến tình huống lúc đó, Triệu Khách hoàn toàn bị bọn họ cứng rắn kéo tới, còn không biết Triệu Khách tên gì.
Tuy Tề Lượng luôn cảm thấy 'Cẩu tử' trước mắt mang đến cho hắn ta một cảm giác rất đặc biệt, nhưng trong lòng cũng không suy nghĩ nhiều.
Bốn người ngồi xuống, sắp xếp lại tình huống.
Tề Lượng vừa chữa trị cho Quỷ Cơ, vừa nghe Đại Trùng kể lại tình huống lúc đó, khi nghe nói Quỷ Cơ không để ý chân vì hắn ta, đội một cái nồi sắt lớn vội vã trở về, trong lòng cũng hơi cảm thấy khó chịu.
Hai tay nâng cái chân kia lên, cẩn thận dùng Thánh quang thuật giúp đỡ phục hồi như cũ.
Dường như Quỷ Cơ cũng phát hiện tâm trạng của Tề Lượng, tùy tiện vỗ vai Tề Lượng nói: "Không sao, đây là lần đầu tiên ta có cảm giác đau, rất thú vị!"
Hiển nhiên lời an ủi của Quỷ Cơ không có tạo ra tác dụng tốt, ngược lại khiến Tề Lượng nhíu mày.
Có thể khiến một người miễn dịch cảm giác đau như Quỷ Cơ cảm thấy đau, có thể thấy đó là cảm giác gì.
Đại Trùng ở bên cạnh tiếp tục nói: "Ta thấy có thể là sáu cái ống khói có vấn đề, ngày thường sáu ống khói này đều phun ra khói đen, lần này không biết làm sao lại phun ra khói màu trắng, những tuyết màu xám đó cũng bay ra từ khói trắng!"