Một đôi tay siết chặt lấy nhau, thỉnh thoảng con mắt nhìn về phía cây gậy sắt ở góc tường.
Ánh mắt lấp loé không yên, trong lòng vô cùng giãy giụa.
"Tốt!"
Thấy thân thể nữ hài hoàn toàn phục hồi như cũ, Triệu Khách nhanh chóng thả nữ hài trong quả cầu sinh mệnh vào trong cơ thể nữ hài, đồng thời lấy ra tinh hoa nhân sâm, dùng một muỗng nhỏ rót cho nữ hài.
Đây là tinh hoa nhân sâm.
Dù là người sắp chết cũng có thể tạm thời giữ lại một hơi.
Theo tinh hoa nhân sâm từ cổ họng tiến vào phế phủ nữ hài, sắc mặt nữ hài cũng dần bắt đầu hồng nhuận, lồng ngực khẽ chập trùng có thể nghe thấy tiếng hít thở yếu ớt quanh quẩn trong phòng.
"Sống!"
Tiếng hít thở nhỏ đến không thể nghe được khiến Lý gia giả đã duỗi ra một tay như bị sét đánh, quay phắt đầu lại.
Một đôi mắt nhìn chằm chằm da thịt dần hồng nhuận của nữ hài.
Khuôn mặt lúc sáng lúc tối, không diễn tả được là cảm giác gì.
Lúc này, Triệu Khách lau mồ hôi trên trán, lạnh lùng đi đến bên cạnh Lý gia giả, đưa tay cầm cây gậy sắt trong góc tường lên.
"Tề Lượng, còn lại giao cho ngươi!"
Triệu Khách không dừng bước, cũng không quay đầu lại rời khỏi phòng, cho đến khi cửa phòng đóng lại, Triệu Khách mới thở ra một hơi.
Chuyện kế tiếp, cứ giao cho Tề Lượng này làm càn làm bậy đi.
Triệu Khách không có hứng thú với trích đoạn phát hiện lương tâm, người bị hại thánh mẫu thánh phụ tha thứ, cũng không muốn xem.
Nếu đã tức đến phát điên còn bảo thủ kiên trì với trích đoạn máu chó, Triệu Khách càng không muốn nhìn.
Hắn càng không có hứng thú với tiểu nữ hài, cứu nàng chỉ vì để Lý gia giả hiểu rõ, cách làm lúc trước của hắn ta hoàn toàn sai lầm.
Nếu không lấy suy nghĩ đã ăn sâu bén rễ của tên này, tuyệt đối không dễ dàng mở miệng.
Tóm lại dù tiếp theo bên trong xảy ra chuyện gì, Triệu Khách đều không muốn xem.
Thậm chí hắn không muốn lại nhìn thấy khuôn mặt của Lý gia giả kia một khắc nào.
Trong nháy mắt cầm lấy cây gậy sắt, Triệu Khách suýt nữa không nhịn được cắm cây gậy sắt vào trong đầu hắn ta, sau đó dùng sức khuấy một cái, xem rốt cuộc trong đầu hắn ta là cái gì.
Nhưng bây giờ lão đầu này không thể chết.
Nơi này chỉ còn một người sống là hắn ta, lão đầu này chính là một nhân vật mấu chốt.
Chỉ mong nữ hài thật sự sống lại, có thể đánh thức chút lương tri còn sót lại của lão nhân này.
Nếu không, hắn cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn tích cực hơn, dù vì thế sẽ lãng phí một chút thời gian.
Tiện tay ném cây gậy sắt vào góc tường, Triệu Khách lấy Sinh mệnh liễu tâm yên can ra khỏi sách tem.
Số thuốc lá sợi mà lão gia tử cho hắn trước đó đã bị bán sạch trong buổi đấu giá ở Hồng Yên quán.
Tuy trên tay hắn có phối phương, nhưng trong chốc lát không có thời gian điều chế.
Chỉ có thể lấy thuốc lá sợi trước đó, chấp nhận hút tạm.
Cảm giác cay độc còn bá đạo hơn cả loại thuốc lá sợi kia.
Theo hô hấp của Triệu Khách chậm rãi phun ra từ trong lỗ mũi, ánh mắt Triệu Khách dần khôi phục sự bình tĩnh từng chút một.
Hắn lấy ra hai củ nhân sâm từ trong sách tem vừa hút thuốc vừa gặm nhân sâm.
Loại phẫu thuật như giết một con bò này vẫn có thách thức không nhỏ với Triệu Khách, tất nhiên cũng rất tiêu hao thể lực.
Hơn nữa có rất nhiều nhân tố khách quan mới có thể thành công.
Ví dụ như hàn khí của Tuyết Cơ Tử, ví dụ như giữ lại phần tươi sống trong đống thịt chết của nữ hài, cộng thêm Thánh quang thuật của Tề Lượng đủ loại...
Nếu đặt ở trong hiện thực, hắn chưa chắc có thể làm tinh tế nhanh chóng như thế.
Triệu Khách đợi hơn nửa giờ, đã nghe bên trong vang lên tiếng gào khóc.
"Cạch..."
Cửa phòng bị mở ra, Tề Lượng cất bước đi tới: "Nói rồi, nơi này có một cách rời đi nhưng cần đến sơn trang một chuyến."
Vẻ mặt Tề Lượng rất nghiêm túc.
Bởi vì theo lời nói của lão đầu, có cách rời đi nhưng cần một chiếc chìa khoá.
Đây là điều duy nhất mà lão đầu biết, nhưng cụ thể chìa khoá ở nơi nào, bản thân lão đầu cũng không rõ, hắn ta cũng đang tìm chiếc chìa khoá này.
Cho nên hắn ta nghi ngờ có khả năng chiếc chìa khóa kia ở trên người Bá Tước, dù sao hắn ta là người quản lý của công xưởng này.
"Bá Tước!"
Triệu Khách nhíu mày, nghĩ đến tên mập như núi thịt kia, trong lòng lập tức có dự cảm xấu.
Hắn luôn cảm thấy tên mập mạp này khó đối phó.
Tuy trông vụng về như một con heo mập siêu cấp, nhưng bề ngoài luôn là thứ giả dối.
Dù ngươi quan sát rất kỹ nhưng cũng không dám chắc, thứ ngươi thấy là tin tức mà đối phương cố ý tiết lộ cho ngươi.
Thứ thật sự không lừa người vẫn là cặp mắt kia.
Nhớ kỹ lúc vị Bá Tước này nhìn chằm chằm hắn, loại áp lực kia tuyệt đối không lừa được Triệu Khách.
"Chúng ta không còn nhiều thời gian lắm, đám người Quỷ Cơ còn đang chờ ở sơn trang, nếu Bá Tước cầm chìa khóa, chắc chắn nơi đó sẽ rất nguy hiểm."
So sánh với nhiệm vụ, trong lòng Tề Lượng lo lắng cho sự an toàn của một đám người Quỷ Cơ hơn.
"Đi thôi!"
Triệu Khách thu lại tẩu thuốc, chuẩn bị đứng dậy đến sơn trang.
Chỉ là lúc này, vẻ mặt Tề Lượng hơi khó xử nói: "Đợi chút."
Triệu Khách nghi ngờ quay đầu lại, chỉ thấy lúc này Lý gia giả một tay lôi kéo nữ hài đi ra từ bên trong.